Chương 16
Hàng chục ngôi mộ nhấp nhô không đồng đều nằm san sát nhau, có cái tỉ mỉ, có cái sơ sài, nhưng tất cả quan tài đều không được chôn xuống lòng đất mà chỉ đặt trên mặt đất, trong đêm tối phát ra lân quang u ám, thu hút côn trùng mò tới.
Một con đom đóm vàng nhạt lặng lẽ bay tới cạnh chiếc quan tài, ánh sáng yếu ớt từ phía sau đuôi nó lập lòe thoắt ẩn thoắt hiện, cuối cùng biến mất trong quan tài. Thông qua khe hở nhỏ tí giữa nắp và thân, Vương Tuấn Khải nhìn thấy bên trong quan tài gỗ là một cái xác đã khô quắt teo tóp, chỉ còn xương da dính liền, bốc mùi đậm đặc.
Cây cối xung quanh đây tốt như vậy, tám phần mười là do hấp thụ chất dinh dưỡng từ "phân bón hữu cơ" này đi? Nghĩ đến đây, hắn rùng mình vội vàng nhấc chân tránh xa cây cối ra, thở hắt mệt mỏi.