Chương 1406 : Vượt ngang trăm dặm một đao
Ban đầu là năm tông mười hai cung xâm lấn, rồi lại đến năm tông mười hai cung thần phục.
Sau đó nữa là Thẩm Trường Thanh trở về thiên địa, cần tìm một chỗ khai phát truyền tống trận, dùng nó móc nối Minh Hà giới.
Trong nhất thời.
Hoàng đình vốn dĩ bình tĩnh, nháy mắt trở nên náo nhiệt hẳn lên.
Điều thực sự khiến hoàng đình sinh động như vậy, còn có một nhân tố căn bản nhất.
Ấy là những cường giả Nhân tộc theo Thẩm Trư���ng Thanh rời đi, tiến về chư thiên nay đã trở về, hơn nữa ai nấy thực lực đều có đột phá lớn, khiến người của các phe thế lực vô cùng hâm mộ.
Thiên Đao Môn.
Ngô Khuyết ngồi trên chủ vị, oai phong lẫm liệt như kim đao đại mã, phía dưới là một đám trưởng lão của môn phái.
"Những năm ta không có ở đây, Thiên Đao Môn không có vấn đề gì lớn chứ?"
"Khởi bẩm môn chủ, những năm gần đây Thất Diệu Tông cùng Thiên Đao Môn ta có ma sát, đặc biệt là tông chủ Thất Diệu Tông Cơ Thương đột phá tới Bất Hủ Kim Thân hậu giai, Thất Diệu Tông càng thêm hung hăng ngang ngược.
Hiện tại thế lực của Thiên Đao Môn ta đã không bằng một nửa so với trước kia."
Người nói chuyện là Tiêu Bác, nay đã sớm vào cảnh Bất Hủ Kim Thân, là trưởng lão cao quý của Thiên Đao Môn.
Các trưởng lão khác nghe đến ba chữ Thất Diệu Tông, trên mặt cũng lộ vẻ giận dữ.
Tranh chấp giữa các tông môn.
Đơn giản là tranh đoạt tài nguyên.
Trước kia Thiên Đao Môn có Ngô Khuyết tọa trấn, thực lực vững vàng áp chế Thất Diệu Tông, nên Thất Diệu Tông không dám tùy tiện nhằm vào Thiên Đao Môn.
Nhưng từ khi Ngô Khuyết rời đi, Thiên Đao Môn thiếu cường giả đỉnh cao tọa trấn, liền bị Thất Diệu Tông ngấm ngầm, công khai nhằm vào.
Chỉ là lúc đó Thất Diệu Tông chưa đủ mạnh, nên không dám thực sự gây phân tranh với Thiên Đao Môn.
Cho đến mấy năm trước.
Tông chủ Thất Diệu Tông Cơ Thương, chính thức đột phá Bất Hủ Kim Thân hậu giai, có lực lượng hoàn toàn nghiền ép Thiên Đao Môn, lúc này mới quang minh chính đại động thủ.
Bất quá.
Thiên Đao Môn cũng không phải không có chút nội tình nào.
Thất Diệu Tông cũng không thực sự diệt Thiên Đao Môn, chỉ là từng bước xâm chiếm.
"Thất Diệu Tông, Cơ Thương!"
Ánh mắt Ngô Khuyết lạnh lùng.
"Khi ta không có ở đây, Thất Diệu Tông dám động thủ, thật không biết s��ng chết, bây giờ ta đã trở về, quyết không thể để Thất Diệu Tông làm càn."
Bất Hủ Kim Thân hậu giai.
Thì là cái gì chứ?
Đừng nói hiện tại mình đã đột phá, cho dù còn chưa đột phá, giải quyết một Cơ Thương cũng không thành vấn đề.
Nhìn vẻ mặt tự tin của Ngô Khuyết, một trưởng lão thận trọng hỏi: "Xin hỏi môn chủ bây giờ là cảnh giới gì, có phải đã đột phá?"
"Cảnh giới gì ư?"
Ngô Khuyết mỉm cười, trên người lập tức có uy thế mênh mông như vực sâu khuếch tán ra, uy áp kinh khủng tràn ngập toàn bộ đại điện, thậm chí bao phủ toàn bộ Thiên Đao Môn.
Khí thế bộc phát.
Đao ý kinh thiên.
Tựa như có một thanh thiên đao bay thẳng lên Vân Tiêu, chém phá vạn dặm tầng mây, chiếu rọi thiên địa.
Giờ khắc này.
Tất cả mọi người của Thiên Đao Môn đều kinh hãi.
Những người không thuộc Thiên Đao Môn, nhưng tận mắt chứng kiến dị tượng này, cũng đều biến sắc.
...
"Đ��y là... Động Thiên!"
Tiêu Bác kinh hãi, ngay sau đó là cuồng hỉ.
Động Thiên!
Môn chủ nhà mình thực sự đột phá!
Đừng thấy Bất Hủ Kim Thân và Động Thiên chỉ kém một cảnh giới, nhưng cả hai khác biệt một trời một vực.
Bất Hủ Kim Thân trước mặt Động Thiên, không nói là sâu kiến, nhưng cũng chẳng hơn bao nhiêu.
Cường giả như vậy.
Đã không phải Bất Hủ Kim Thân có thể so sánh.
Các trưởng lão khác cảm nhận được khí thế kinh thiên này, trên mặt có chấn kinh, nhưng càng nhiều là cuồng hỉ.
Động Thiên!
Môn chủ nhà mình chứng đạo Động Thiên!
Kể từ đó, Thất Diệu Tông còn là cái gì chứ.
Thân hình Ngô Khuyết đột ngột biến mất trong đại điện, ngay sau đó, hắn đã xuất hiện trên không trung Thiên Đao Môn.
"Thất Diệu Tông thừa dịp ta không ở, lấn Thiên Đao Môn ta, Cơ Thương ngươi tiếp ta một đao!"
Thanh âm như lôi đình chấn động, vang vọng tứ phương.
Đúng lúc các phương nghe thấy thanh âm này, âm thầm kinh nghi bất định, liền thấy Ngô Khuyết giữa không trung rút trường đao, một đao chém về hướng Thất Diệu Tông.
Một đao này.
Chém phá trăm dặm hư không.
Lực lượng phảng phất như thiên uy, khiến Cơ Thương ở Thất Diệu Tông tâm thần hoảng hốt.
Hắn không kịp nghĩ nhiều, một bước ngự không đứng dậy, toàn lực đánh ra đòn mạnh nhất của bản thân, cùng một đao vượt ngang hư không mà đến hung hăng đụng vào nhau.
Oanh ——
Chỉ một đối mặt, Cơ Thương đã bị một đao bổ xuống, không rõ sống chết.
Trong Thiên Đao Môn.
Ngô Khuyết thu đao vào vỏ, nhìn về hướng Thất Diệu Tông lạnh lùng nói: "Hạn cho Thất Diệu Tông các ngươi trong ba ngày trả lại hết thảy cho Thiên Đao Môn, nếu không, sau ba ngày ta tự mình đến nhà, san bằng Thất Diệu Tông!"
Nói xong.
Ngô Khuyết mới từ hư không rơi xuống.
Đệ tử Thiên Đao Môn thấy cảnh này, đều mặt mày sùng bái, trong mắt kính sợ không giấu được.
Cái gì là cường giả?
Đây chính là cường giả chân chính.
Cách xa trăm dặm cho Thất Diệu Tông một đao, dù bọn họ không rõ Cơ Thương đối mặt một đao này, rốt cuộc có kết quả gì, nhưng chỉ bằng hành động này, đã đủ phấn chấn lòng người.
"Ngô Khuyết thật bá đạo!"
"Cách xa trăm dặm một đao, cỗ uy thế kia tuyệt không phải Bất Hủ Kim Thân có thể so sánh."
"Chẳng lẽ... Ngô Khuyết đã chứng đạo Động Thiên!"
Các thế lực đều khiếp sợ không thôi.
Một đao kia của Ngô Khuyết.
Không chỉ bổ vào Thất Diệu Tông, mà còn bổ vào đầu óc những thế lực này.
Quá bá đạo!
Cũng quá cường đại!
Bọn họ hiểu rõ, Ngô Khuyết trở về, Thiên Đao Môn có thể một lần nữa trở lại đỉnh cao.
...
Trong Thất Diệu Tông.
Vết đao kinh khủng khắc sâu vào lòng đất, tông chủ Cơ Thương áo bào nhuốm máu, trước ngực có vết đao sâu hoắm thấy cả xương, máu tươi chảy ra, khiến sắc mặt trắng bệch.
"Động Thiên..."
Lồng ngực Cơ Thương chập trùng kịch liệt, khiến máu chảy càng nhanh, dù Bất Hủ Kim Thân tự phục hồi, cũng không thể khôi phục vết thương.
Chỉ vì trên vết thương có đao khí bất diệt quanh quẩn, ngăn cản vết thương khôi phục.
Một đao vừa rồi.
Khiến Cơ Thương cảm thấy bóng tối của cái chết bao trùm.
Nếu không phải một đao này vượt ngang trăm dặm hư không, nếu không phải mình đột phá Bất Hủ Kim Thân hậu giai, hắn tất sẽ vẫn lạc trước một đao này.
Dưới mắt dù không chết, nhưng cũng bị thương nặng.
Lúc này.
Các trưởng lão Thất Diệu Tông mới tỉnh táo lại, vội vàng chạy đến chỗ Cơ Thương, đỡ hắn đứng lên.
Đệ tử khác muốn tới gần, nhưng trong vết đao xâm nhập lòng đất, tràn ngập đao khí bất diệt, khiến họ khó mà tới gần.
"Sư tôn!"
Minh Chính Dương nhìn vết thương kinh tâm động phách, trong mắt tràn đầy hãi nhiên.
Hắn cũng là Bất Hủ Kim Thân, có thể cảm nhận được đao khí đáng sợ quanh quẩn trên vết thương, nếu một đao này chém lên người mình, hắn tuyệt đối không có khả năng sống sót.
Các trưởng lão Thất Diệu Tông khác, giờ phút này cũng âm thầm kinh hãi.
Cơ Thương khoát tay, thở sâu nói: "Ta không chết được, Ngô Khuyết đã chứng đạo Động Thiên, Thất Diệu Tông nếu không có một Động Thiên, khó chống lại Thiên Đao Môn.
Từ hôm nay trở đi, Thất Diệu Tông rút lui khỏi tất cả khu vực thuộc về Thiên Đao Môn, trả lại toàn bộ tài nguyên đã cướp đoạt của Thiên Đao Môn.
Tương lai trừ phi Thất Diệu Tông có Động Thiên xuất thế, nếu không không thể đối địch với Thiên Đao Môn!"
Cơ Thương không hổ là tông chủ Thất Diệu Tông, phân định rất rõ ràng trong đại sự.
Biết co biết duỗi.
Không hề xấu hổ.
Tình thế mạnh hơn người.
Thiên Đao Môn có Ngô Khuyết tọa trấn, Thất Diệu Tông nếu vì cái gọi là mặt mũi, muốn ăn thua đủ với Thiên Đao Môn, chỉ có bị diệt môn.
Cường giả Động Thiên.
Trong hoàng đình hiện tại đã có tư cách đứng vào hàng đỉnh.
Thực sự có thể sánh vai Động Thiên, nhìn khắp hoàng đình cũng không nhiều.
Cho nên.
Khi biết rõ thực lực của Ngô Khuyết, Cơ Thương đã không còn ý định đối địch với Thiên Đao Môn.
Ngược lại, hắn còn muốn tìm cách hóa giải ân oán giữa hai bên.
"Còn nữa, chuẩn bị hậu lễ, sau bảy ngày ta tự mình đến Thiên Đao Môn!"
"Sư tôn muốn đến Thiên Đao Môn tạ lỗi?"
Vẻ mặt Minh Chính Dương không cam lòng.
Cơ Thương lắc đầu: "Không tạ lỗi thì sao, Thiên Đao Môn thế lớn, nếu không hóa giải triệt để ân oán giữa hai bên, Thất Diệu Tông nguy rồi, tin tức Ngô Khuyết chứng đạo Động Thiên, đoán chừng chẳng mấy chốc sẽ lan truyền.
Đến lúc đó các thế lực giang hồ Trung Châu đại vực, chắc chắn đến Thiên Đao Môn, muốn kết giao với v��� kia.
Ân oán giữa Thất Diệu Tông và Thiên Đao Môn ai cũng biết, có lẽ có thế lực khác muốn lấy lòng Thiên Đao Môn, mà động thủ với Thất Diệu Tông ta."
Nếu mình ở thời kỳ toàn thịnh.
Cơ Thương không sợ các tông môn khác gây khó dễ.
Thực lực Bất Hủ Kim Thân hậu giai, dù không bằng Động Thiên cảnh, nhưng cũng xem như một phương cường giả.
Nhưng.
Một đao của Ngô Khuyết, khiến Cơ Thương trọng thương, thương thế này không có ba năm năm, đừng mơ tưởng khôi phục hoàn toàn.
Một Bất Hủ Kim Thân hậu giai toàn thịnh có uy hiếp, nhưng một Bất Hủ Kim Thân hậu giai bị thương nặng, khó mà trấn nhiếp người khác.
Nghe vậy.
Minh Chính Dương im lặng.
Các trưởng lão khác cũng trầm mặc.
Ai có thể ngờ Thất Diệu Tông trước kia vững vàng áp chế Thiên Đao Môn, bây giờ vì một người, mà cục diện hoàn toàn xoay chuyển.
...
Đúng như Cơ Thương dự đoán, tin tức môn chủ Thiên Đao Môn Ngô Khuyết chứng đạo Động Thiên, như gió càn quét toàn bộ Trung Châu đại vực.
Trên giang hồ ai cũng biết, Thiên Đao Môn có một cường giả Động Thiên, từ nay về sau đứng vào hàng đỉnh giang hồ.
Cùng lúc đó.
Tin tức tông chủ Thất Diệu Tông Cơ Thương, bị Ngô Khuyết cách xa trăm dặm một đao trọng thương sắp chết, phải nhường ra toàn bộ địa bàn đã xâm chiếm của Thiên Đao Môn, cũng lan truyền ra.
Danh hiệu Cơ Thương.
Trong giang hồ Trung Châu đại vực, cũng vang dội vô cùng.
Dù ở các đại vực khác, tên Cơ Thương cũng nghe nhiều nên thuộc.
Dù sao cường giả vào Bất Hủ Kim Thân hậu giai, nhìn khắp hoàng đình cũng không nhiều.
Cường giả cấp độ này, bị người cách không một đao trọng thương sắp chết, khiến uy danh Ngô Khuyết lan truyền càng xa.
Thẩm Trường Thanh ở Trấn Ma Ty, biết tin này, chỉ mỉm cười, không để ý nhiều.
Thực lực Ngô Khuyết ở Minh Hà giới không tính mạnh, nhưng nay trở về hoàng đình Nhân tộc, thực lực đủ để đứng vào hàng đỉnh, Thất Diệu Tông không phải đối thủ cũng bình thường.
"Nói đến, ta cũng nên nhập Trung Huyền giới một chuyến!"
Thẩm Trường Thanh thầm nghĩ.
Hắn trở về Nhân tộc cũng mấy ngày, mấy ngày nay đều ở Trấn Ma Ty, thỉnh thoảng đi lại trong quốc đô.
Trước mặt Thẩm Trường Thanh, Võ Thư thanh niên đã hóa thân đang phụng dưỡng tả hữu.
Hắn nhìn sắc mặt Thẩm Trường Thanh, đột nhiên cảm giác được.
"Tôn thượng định rời đi sao?"