Menu
↺ Từ đầu
← Trước Sau →

Chương 263 : Chiến đao quỷ, một tháng này chuẩn bị

Lần trước vào đêm trăng tròn, dù Hứa Thái Bình không nói gì, nhưng vẻ suy yếu như sắp chết của hắn sao có thể qua mắt Bạch Vũ?

"Ừm." Hứa Thái Bình khẽ gật đầu.

"Không có cách nào để ta và Bình An cùng vào đao vực sao?" Bạch Vũ lo lắng hỏi.

"Trước mắt thì không." Hứa Thái Bình lắc đầu.

Nếu được, hắn cũng muốn Bạch Vũ và Bình An giúp một tay, nhưng đao vực bị đao quỷ khống chế, hắn không thể đưa họ vào cùng.

"Yên tâm, ta đã chuẩn bị gần một tháng, chắc chắn không chật vật như lần trước."

Thấy Bạch Vũ lo âu, Hứa Thái Bình cười an ủi.

"Có lẽ thanh Trảm Ma Đao này sẽ cho đao quỷ một bất ngờ."

Hắn siết chặt chuôi đao bên hông.

Thấy Hứa Thái Bình thong dong, Bạch Vũ có chút hổ thẹn.

"Ngươi tự cẩn thận, tối nay ta sẽ giúp ngươi canh gác."

Bạch Vũ nói rồi vội vỗ cánh bay ra, gọi Bình An ngoài viện: "Tiểu Bình An, đi bắt sâu cho linh dược nào!"

"Được thôi, nhưng ngươi không được ăn vụng đấy!"

"Ngươi cái con khỉ chết này, ai thèm ăn vụng!"

Nghe tiếng ồn ào ngoài viện, Hứa Thái Bình thấy lòng an tâm.

"Dù không thắng được, cũng đừng mong ta thần hồn sụp đổ, còn bao nhiêu việc đang chờ ta."

Hắn duỗi lưng rồi lại đến Phiền Lâu, đến giờ luyện Đan Hà Công.

...

Thật ra tháng này Hứa Thái Bình sống khá bình yên.

Điểm công đức và đan dược mà Lục Phong hứa hẹn đều đã vào tài khoản của hắn.

Thêm điểm công đức đổi từ binh khí nhặt được trong di tích, hắn có hơn 50 vạn Công Đức tệ.

Nhưng tiền đến nhanh đi cũng nhanh.

Sau khi mua vật liệu cho Bát Trân Tán, Thủ Khí Đan, Khai Khiếu Xông Huyệt Canh, Tụ Khí Đan dùng trong một tháng, hắn chỉ còn 10 vạn Công Đức tệ.

Phong Quỷ Phù đúng là cái hố không đáy.

Nhưng nhờ Thảo Hoàn Đan, tốc độ tăng chân nguyên của hắn tăng hơn gấp đôi, khí phủ mở rộng gấp đôi. Với tốc độ này, tối đa một tháng nữa hắn sẽ đạt Vọng U trung kỳ.

Vì vậy, Phong Quỷ Phù tiêu hao khí huyết của hắn cũng chậm lại, giúp hắn giảm bớt áp lực, có thể chuyên tâm tu luyện.

Ngoài ra, ngày nào hắn cũng đến Lao Nguyệt Đàm luyện kiếm từ khi trời chưa sáng.

Như trước, Tam Tam cư sĩ vẫn chưa lộ diện, chỉ dùng cách lưu chữ trên ván gỗ để chỉ điểm hắn.

Nhưng gần đây, nhờ hắn tiến bộ, Tam Tam cư sĩ ít chỉ ra lỗi sai hơn.

Dù vậy, Hứa Thái Bình không hề lơ là, v���n nghiêm túc ngự kiếm khắc từng chữ.

Nhưng vì tốc độ ngự kiếm khắc chữ tăng lên, hắn có nhiều thời gian hơn.

Nên mỗi lần luyện kiếm xong, hắn đều về Tê Nguyệt Hiên cùng Bạch Vũ, Bình An chăm sóc vườn thuốc, ăn cơm rồi dành một hai canh giờ đọc hiểu công pháp mới có được « Thiên Nhai Chỉ Xích », « Thanh Ngưu Đại Thánh Quyền », sau đó củng cố « Xích Ô Kim Diễm Quyết » và Phân Thân Thuật.

Bí truyền thân pháp « Thiên Nhai Chỉ Xích » và « Thanh Ngưu Đại Thánh Quyền » của Thái Huyền Môn còn khó hiểu hơn cả Trảm Ma Đao, nên Hứa Thái Bình không vội tu luyện, định đọc hiểu trước đã.

Trong các thuật pháp, Xích Ô Kim Diễm Quyết tiến triển nhanh nhất, đã có thể ngưng tụ một đoàn Xích Ô Kim Diễm Hỏa trong thời gian một chén trà, chất lượng hỏa diễm cũng tăng lên nhiều.

Với hắn, Xích Ô Kim Diễm Quyết đã thực sự có thể dùng làm đòn sát thủ.

Ngoài ra, Hứa Thái Bình dành nhiều thời gian nhất để luyện Trảm Ma Đao.

Không như trước kia chỉ đọc qua loa, tháng này hắn tinh nghiên thức thứ nhất "Ve Sầu".

Những gì hắn thể hiện khi giao đấu với Bạch Vũ trong sân chính là thành quả của một tháng qua.

Nhưng Hứa Thái Bình không hài lòng lắm.

Hắn thấy thức Ve Sầu của mình chỉ có hình mà không có thần, cần ít nhất ba tháng, thậm chí nửa năm rèn luyện mới có thể đấu với đao quỷ.

Nhưng ngày trăng tròn đã đến, hắn chỉ có thể bất đắc dĩ.

"Thật ra theo lời Linh Nguyệt tỷ, giao đấu với đao quỷ trong Đao Vực là cách tốt nhất để rèn luyện đao pháp, chỉ là mỗi khi xuất đao lại phải chịu đựng nỗi đau lăng trì chí tử, cái giá và rủi ro này quá lớn."

Hứa Thái Bình cười khổ.

Đến giờ, tứ chi và tạng phủ của hắn vẫn thỉnh thoảng bị ảo giác đau nhức, đủ thấy sự tra tấn của đao quỷ đêm đó đáng sợ đến mức nào.

"Đừng nghĩ nhiều, an tâm đối phó đêm trăng tròn này thôi."

Hứa Thái Bình đứng dậy khỏi bồ đoàn, vỗ vỗ mặt để xua tan tạp niệm, giữ cho mình bình tĩnh.

Lúc này hắn đã vận chuyển Đan Hà Công mấy đại chu thiên, chân khí trong khí phủ tràn đầy, huyết khí trong cơ thể cũng không còn suy yếu như lần trước nhờ chân nguyên tăng lên và dùng đan dược đúng hạn.

Nói tóm lại, trạng thái của hắn đêm nay tốt hơn nhiều so với một tháng trước.

"Canh giờ sắp đến."

Hứa Thái Bình nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ rồi nhìn Phong Quỷ Phù tự động nổi lên trong lòng bàn tay, lẩm bẩm.

Như lần trước, từng đạo sát ý bắt đầu tràn ra từ Phong Quỷ Phù trong lòng bàn tay hắn, dần lan tỏa trong thạch thất.

Nhưng so với lần trước, Hứa Thái Bình tối nay tỉnh táo hơn nhiều.

Hắn không để ý đến sát ý lan tỏa từ Phong Quỷ Phù mà mở bầu sắt, lấy Xuân Hổ Đao ra.

"Bạch!"

Nhưng khi Hứa Thái Bình cầm Xuân Hổ, chuẩn bị đeo bên hông thì một đạo thanh quang bay ra từ trong bầu, "Phanh" một tiếng đập vào ngực hắn.

Hứa Thái Bình cúi đầu nhìn, phát hiện đó là Đoạn Thủy mà tiền bối Đoạn Thiên Nhai tặng.

"Đoạn Thủy tiền bối, ngươi cũng muốn cùng ta đối phó đao quỷ?"

Hắn thử hỏi Đoạn Thủy.

Nhưng Đoạn Thủy không trả lời, chỉ lẳng lặng nằm trong tay hắn.

Hứa Thái Bình rút đao, muốn xem có rút được Đoạn Thủy ra không, nhưng vẫn không được.

Lần trước hắn không mang Đoạn Thủy Đao vì không rút được.

"Thôi, mang theo vậy."

Hứa Thái Bình không nghĩ nhiều, đeo Đoạn Thủy ở bên kia.

"Tiểu tử, cuối cùng chúng ta lại gặp nhau!"

Theo giọng nói già nua quen thuộc vang lên, cảnh vật quanh Hứa Thái Bình dần bị thay thế bởi một màu huyết sắc.

"Đúng vậy, lại gặp mặt rồi."

Hứa Thái Bình cười ngẩng đầu, nhìn thẳng Xích Phát Đao Quỷ.

Tối nay hắn thong dong hơn nhiều so với trước.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header & menu khi đọc:
Ẩn header và thanh điều hướng để đọc tập trung
Vuốt để chuyển chương:
Vuốt lên ở cuối trang để sang chương tiếp

Danh sách chương