Chương 46
Về nhà ngồi chưa đến ba phút, Kiều Đông Dương đã đứng dậy đi ra ngoài, bảo mẫu không dám nói gì chỉ đi đến cầm túi giúp anh.
Lúc này, một người phụ nữ đi ra từ phòng bếp, chặn ở giữa cửa.
"Sao con lại đi rồi? Không ăn cơm trưa sao?"
Người phụ nữ này đã có tuổi nhưng vẫn rất trẻ trung.
Trên người mặc đồ hàng hiệu, đeo tạp dề, trên tay còn cầm một củ cà rốt đang cắt một nữa, thoạt nhìn không giống bà chủ nhà mà giống như bảo mẫu trong nhà.
Nhưng không cần biết bà có dáng vẻ gì, trong mắt Kiều Đông Dương đều là một sự tồn tại nực cười.
"Tránh ra." Anh nói.
Người phụ nữ nắm chặt củ cà rốt, lúng túng mỉm cười.
"Ba con nói... Trưa nay con sẽ ăn cơm ở nhà, dì chuẩn bị rất nhiều đồ ăn, con xem con đi thế này."
"Nhà họ Kiều không có tiền mua đồ ăn thừa sao?"