Chương 82
Bầu trời tối đen, con đường đến bệnh viện rất xa, xe cứu thương chạy ở phía trước, Trì Nguyệt ngồi trên xe của Kiều Đông Dương mãi không nói gì.
"Cô lạnh không?" Kiều Đông Dương đột nhiên hỏi, lại điều chỉnh máy sưởi lên.
"Không lạnh."
Nhiệt độ không khí càng ngày càng giảm, sao có thể không lạnh?
Kiều Đông Dương để trợ lý Hầu lấy áo khoác mà mình để trong xe ra, ném lên người cô: "Cô khoác vào đi."
Trì Nguyệt khẽ giật mình, suy nghĩ và ý thức bị anh cắt ngang, cô chậm rãi quay sang, đôi mắt không chớp lấy một cái nhìn chằm chằm anh rất lâu trên quảng đường xóc nảy này.
"Kiều Đông Dương." Cô lại gọi thẳng tên anh.
Kiều Đông Dương nhướn mày: "Cô nói đi."
Trì Nguyệt rất nghiêm túc: "Bây giờ anh có thể nói ra người đẩy Vương Tuyết Nha là ai không?"
Kiều Đông Dương không nói câu nào, ánh trăng bao phủ lên gò má có vẻ hơi lạnh lùng.