Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1003: Biến hoá (2)

Bên ngoài phòng làm việc của bộ phận nhân sự của công ty Hoa Dương, có rất nhiều người nhận 3 lời mời đang chờ ở phía trước. Công ty Hoa Dương – lần này tiến hành công khai thông báo tuyển dụng,

rất nhiều người đều đến đây để ứng tuyển vào vị trí Tổng giám của bộ phận mua sắm. Lúc Trương Vĩ ứng tuyển vào vị trí phó tổng bộ phận thị trường cũng không có công khai thông báo tuyển dụng ra bên ngoài thế này, sở dĩ trước đây đều là người do nội bộ tự điều động, mà hiện tại lại thông qua thông báo để tuyển dụng, người đến ứng tuyển có thế nói là ùn ùn không ngừng.

Chức vị và quyền lực của tổng giám bộ phận mua sắm rất quan trọng, có thế nói là một chức vụ vô cùn béo bở, thế này sợ là không phù hợp với điều kiện trước kia của công ty, cũng có thế thu được không ít lợi ích béo bở. .

Kẽo kẹt một tiếng, cửa phòng của bộ phận nhân sự mở ra, một người phụ nữ từ trong phòng làm việc bước ra ngoài, liếc nhìn khắp một lượt rồi nói:

- Xin hỏi vị nào là Điền Hải Văn tiên sinh?

Lời nói của nữ nhân viên vừa dứt, một người đàn ông đứng lên, cười nói:

- Xin chào, tôi chính là Điền Hải Văn.

- Đến lượt ngài phỏng vấn rồi, xin mời theo tôi vào trong. – Nhân viên nữ lộ ra nụ cười nghề nghiệp, khẽ gật đầu.

- Được.

Điền Hải Văn gật đầu đáp, sau đó cùng với nữ nhân viên kia đi vào trong phòng.

Theo sự dẫn đường của nữ nhân viên kia, Điền Hải Văn bước vào một căn phòng hội nghị, ngoài nữ nhân viên kia ra, trên bàn của phòng hội nghị còn có một người đàn ông, một người phụ nữ,

chính là tổng giám của bộ phận nhân sự Vu Đông T Thăng cùng với Phó tổng giám Tạ Đình.

- Xin chào hai vị phỏng vấn.

Điền Hải Văn nhìn hai người một lượt, cất tiếng chào.

- Điền tiên sinh không cần khách khí, mời ngồi. Vụ Đông Thăng làm ra một động tác tay mời, nói.

- Cảm ơn! Điền Hải Văn đáp.

- Tôi xin giới thiệu một chút, tôi là Vu Đông Thắng tổng giám của bộ phận nhân sự, vị này là phó tổng giám Tạ Đình, vòng phỏng vấn đầu tiên sẽ do chúng tôi tiến hành.

Vu Đông Thắng nói. – Được.

Điền Hải Văn trả lời.

- Điền tiên sinh, lý lịch sơ lược của anh chúng tôi đã xem qua rồi, anh đã từng đảm nhiệm chức vụ

một vài công ty lớn, và có rất nhiều kinh nghiệm làm việc phong phú.

- Reng reng reng….

Trương Vĩ đang tra cứu tư liệu trong phòng làm việc, đột nhiên tiếng điện thoại di động vang lên, Trương Vĩ cầm lấy điện thoại lên xem, trên màn hình hiển thị lên số của Mộ Dung Huyên

- Haiz Trương Vĩ thở dài một tiếng, không nhịn được mà có ý nghĩ đen đủi, trực tiếp tắt luôn điện thoại, căn bản không hề nghe điện thoại của đối phương.

Lúc Trương Vĩ ngắt điện thoại, Mộ Dung Huyên đang đứng ngoài của công ty Hoa Dưng, không nhịn được mà giảm giẫm chân, tức giận nói:

- Khốn nạn, lại dám ngắt điện thoại của mình, đúng là ức hiếp người quá đáng mà.

– Phì phì …

Mộ Dung Huyên tức giận thở phì phò, sau đó cắn cắn môi, nói:

- Không được, không thế từ bỏ như vậy được, mình phải đến phòng làm việc tìm hắn.

Sau khi nói xong, Mộ Dung Huyên đi vào trong toà nhà Hoa Dương, đi thang máy lên tầng 7 của toà nhà, thông thạo tìm đến bên ngoài bộ phận công trình, Vệ Khang nói đã từng làm việc ở đây, Mộ Dung Huyên đối với chỗ này rất am hiểu.

Thấy hoàn cảnh chỗ này khá là am hiểu, Mộ Dung Huyên có chút tỉnh ngộ ảo giác, mấy ngày trước Vệ Khang vẫn là lãnh đạo ở đây, vừa chớp mặt đã bị sa thải khỏi công ty, chỗ này đối với cô cũng chẳng còn chút quan hệ nào nữa.

- Thật ngại quá, xin hỏi cô tìm ai?

Sau khi nhìn thấy cô gái xinh đẹp muốn vào phòng làm việc của phó tổng bộ phận công trình, Điền Văn Văn vội vàng đứng lên nói.

- Tôi muốn gặp Trương Vĩ.

Mộ Dung Huyên nhẹ nhàng đáp, quan sát Điền Văn Văn một lượt, nói:

- Cô là trợ lý của Trương Vĩ sao?

- Chào cô, tôi là Điền Văn Văn, trợ lý của Trương Tổng, rất vui được làm quen với cô.

Nhìn thấy đối phương trực tiếp gọi tên của Trương Vĩ, Điền Văn Văn biết đối phương nhất định là người có thân phận không bình thường, thế nên biểu hiện thập phần khách khí.

- Trương Vĩ có ở trong phòng làm việc không? Tôi muốn gặp anh ta.

Mộ Dung Huyên nói. – Vị tiểu thư này, xin hỏi cô xưng hô như thế

Điền Văn Văn hỏi. – A…

Sau khi nghe Điền Văn Văn nói xong, Mộ Dung ô Huyền thốt nhẹ lên một tiếng, có chút ngượng ngùng nói:

- Tôi là Mộ Dung Huyên, không có hẹn trước.

- Mộ Dung tiểu thư, nếu như cô không có hẹn trước thì e là không thế vào phòng làm việc rồi.

Điền Văn Văn trên mặt lộ ra vẻ áy náy, nói.

- Tôi với Trương Vĩ sớm đã quen biết, vả lại chúng tôi cũng là… bạn bè, tôi có việc gấp muốn gặp anh ta trước, cô để cho tôi gặp anh ta đi.

Mộ Dung Huyên có chút không tự nhiên, nói. – Mộ Dung tiểu thư, thật là ngại quá, tôi cũng muốn châm chước cho cô một chút, nhưng đây là nhiệm vụ của tôi, thật sự là không thế giúp cô được.

Điền Văn Văn nói. – Cô.. Nhìn thấy mình gần phòng làm việc trong gang tấc mà lại không thế đi vào, Mộ Dung Huyên có chút cảm giám hoang đường, không nhịn được hồi tưởng lại tình cảnh năm đó.

Lúc Mộ Dung Huyên và Trương Vĩ lần đầu tiên gặp mặt, Trương Vĩ là một nhân viên môi giới nhỏ nhoi, đến cơ hội nói chuyện với Mộ Dung Huyên cũng không có, càng không có tư cách ngang vai ngang về với Mộ Dung Huyên.

Nhưng mà mới chỉ vẻn vẹn có trong thời gian một năm, thân phận của Trương Vĩ đã phát sinh thay đổi lớn, biến thành thứ mà Mộ Dung Huyên phải ngửa mặt trông lên, Mộ Dung Huyên muốn gặp hắn cũng khó có khả năng.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free