Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1016: Phỏng vấn chức vụ (1)
- Được rồi, hai người các anh cút ra đi, nếu như còn dám chạy tới cho công trường làm loạn tôi sẽ tìm người phế truất các anh.
Trương Vĩ cười lạnh, nói. – Anh thật sự tha cho chúng tôi đi sao? Hàn Trung Minh che má, có chút không dám tin nói.
- Phí lời, nếu như anh sớm trả lời tôi, cũng không phải chịu bị đánh như thế rồi. Trương Vĩ nói. – Chúng ta đi.
Hàn Trung Minh dìu Lưu Khoa Trường đứng lên, cùng đi ra khỏi phòng làm việc.
- Trương tổng, anh cứ như vậy mà dễ dàng bỏ qua cho bọn họ sao?
Tam Bào đứng một bên hỏi
- Không sao đâu, chẳng qua chỉ là mấy thằng hề dối trên gạt dưới mà thôi.
Trương Vĩ không cho là như vậy nói.
- Anh Vĩ, chúng ta cứ như vậy tha cho bọn họ, nếu như bọn họ đi báo cảnh sát thì phải làm sao?
Lưu Thành cũng có chút lo lắng hỏi.
- Yên tâm đi, đất nước chúng ta là đất nước nói pháp luật, pháp luật là để bảo vệ cho người tốt như tôi, cảnh sát cũng không có quyền lực đi bắt người
tốt.
Trương Vĩ hả hê cười, không cho là như vậy
nói.
Mấy tên chủ quản nhỏ nhoi của cơ quan nhà nước, Trương Vĩ căn bản là không để trong mắt, hiện tại điều càng muốn làm hơn là làm thế nào để đi trừng trị Chung Kiến Hoa, khiến cho tên gia hoả đó biết được sự lợi hại của mình. Chung Kiến Hoa không phải là người trong hệ thống, cho dù có mất hết danh tiếng cũng không hề gì, tập đoàn Thái Cương mới là điểm trọng yếu của
- Vả lại, Chung Kiến Hoa suy cho cùng là đại 8 biểu đại hội, đứng ở vị trí nhân vật có trình độ, đã
không thế dùng thủ đoạn hung ác, Trương Vĩ cũng chỉ có thế tính kế lâu dài, tìm một cơ hội trừng phạt đối phương thật tàn ác.
- Chúng ta cũng ra ngoài đi.
Sau khi trầm tư một lúc, Trương Vĩ xua xua tay, dẫn theo bốn người trong phòng ra ngoài.
Sau khi ra khỏi phòng làm việc, mấy người nhân viên kia đã rời đi rồi, Hoàng Mao Sinh và mấy thủ hạ của Lưu Thành cùng với Điền Văn Văn vẫn đứng trong phòng làm việc.
- Hôm nay vất vả cho mọi người rồi, tôi đã đặt một gian phòng ăn riêng, mọi người cùng nhau vui vẻ ăn một bữa cơm nhé. .
Trương Vĩ cười cười nói. -cảm ơn anh Vĩ.
Sau khi nghe thấy lời Trương Vĩ nói, mọi người tỏ vẻ hưng phấn nói.
- Nên làm thôi.
Trương Vĩ cười cười với mọi người, sau đó nghiêng đầu nhìn Tam Bào và Lưu Thành nói:
- Lát nữa lưu lại mấy người ở công trường, nếu như lại có người dám đến cản trở tiến độ của công trường, thì cứ đối phó như tôi đã làm ban nãy, nếu như thực sự xảy ra chuyện gì thì tôi sẽ gánh chịu. Trương Vĩ phân phó xuống. – Được ạ, anh Vũ
Tam Bào cười cười đáp ứng, Lưu Thành gật gật đầu.
- Vậy được, tôi đi trước đây, công ty vẫn còn có việc phải làm.
Trương Vĩ nói. – Anh Vì, để em đưa anh đến công ty nhé.
Lưu Thành đề nghị.
Sau khi nghe thấy lời đề nghị của Lưu Thành, Trương Vĩ chần chừ một lúc rồi cũng không cự tuyệt ý tốt của đối phương.
- Vậy được, em sẽ dần theo anh em lái xe theo sát phía sau anh.
Lưu Thành nói. – Được.
Trương Vĩ gật đầu đáp một tiếng, sau đó chào hỏi mọi người một tiếng, dẫn theo Điền Văn Văn rời khỏi phòng làm việc.
Thân phận của Trương Vĩ được nâng cao, va chạm lợi ích cũng càng ngày càng lớn, tìm mấy vệ sĩ đi theo bảo vệ cũng là việc bắt buộc, nếu không vạn nhất bị người khác có tâm tư gây rối, vậy không phải là Trương Vĩ phải chịu thiệt thòi sao.
Điền Văn Văn cùng Trương Vĩ rời khỏi công trường, ngồi vào ghế phụ của công ty, sắc mặt lộ ra chút trắng bệch nhìn trộm Trương Vĩ, mặt cũng có chút hoảng loạn.
Hai cài phòng ở trong phòng làm việc đó, chỉ cách nhau một tấm gỗ, Trương Vĩ ở bên trong làm những gì, có thế nói là Điền Văn Văn vô cùng rõ ràng, đối với Trương Vĩ cũng sản sinh ra chút sợ hãi.
Bây giờ Điền Văn Văn thậm chí còn có chút hoài nghi Trương Vĩ dân cô đến công trường có phải chính là đang muốn giết gà doạ khí, hoặc là nói Trương Vĩ đã sớm biết việc cô là gián điệp trong bóng tối.
Sau khi nhìn thấy mặt hung ác của Trương Vĩ, Điền Văn Văn trong lòng cũng thấp thỏm không yên, vạn nhất bị Trương Vĩ tóm được, nói không chừng cũng sẽ đánh đập mình một trận.
Nhưng mà, việc làm Điền Văn Văn có chút ngoài ý muốn là trên đường hai người quay lại công ty đất đai Hoa Dương, Trương Vĩ từ đầu chí cuối cũng không hề nói gì cả, dường như việc mới phát
Thế nhưng, cho dù là như thế Điền Văn Văn ông cũng không dám xem thường, cành không dám làm việc bán rẻ Trương Vĩ nữa.
Từ lúc Trương Vĩ dùng thủ đoạn kinh khủng để trừng trị đám người đó xong, cũng không có bất cứ
nhân viên của cơ quan nhà nước nào tìm đến cửa làm loạn nữa, công trình của công ty Bách Ức cũng có thế thi công bình thường, lại một lần nữa khôi phục sự bình yên hàng ngày.
Một khoảng thời gian sau đó, Trương Vĩ lại tiếp tục bận rộn với công việc của bộ phận công trình, nhất là việc tuyển chọn tổng giám cho bộ phận mua sắm, suy cho cùng là phải làm càng nhanh càng tốt, mà bộ phận nhân sự cũng đã thông báo cho Trương Vĩ, để cho hắn cùng tham gia vòng phỏng vấn cuối cùng. Vòng phỏng vấn cuối cùng có ba người phỏng vấn, một người là tổng giám đốc Uông Thần Vũ, một người là phó tổng bộ phận công trình Trương Vĩ, vẫn còn một người nữa là Tổng giám bộ phận nhân sự Vụ Đông Thăng, ai cuối cùng mới có thế trở thành tổng giám của bộ phận mua sắm, vẫn phải do ba người này nói mới được tính.
Cuộc phỏng vấn ngày hôm đó, Trương Vĩ đúng hẹn đế phòng hội nghị để phỏng vấn, Trương Vĩ vừa mới đẩy cửa phòng hội nghị ra liền thấy bên trong phòng hội nghị có hai người, chính là tổng giám bộ phận nhân sự Vu Đông Thắng và phó tổng giám Tạ Đình.
- Trương tổng! – Trương tổng! Ngài đến rồi.
Vụ Đông Thăng và Tạ Đình cùng đứng lên, chào hỏi Trương Vĩ.