Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1024: Phiền não (1)

Sau khi bước ra khỏi phòng làm việc của Trương Vĩ, Điền Hải Văn vẫn còn suy nghĩ về cuộc ẽ nói chuueenj lúc nãy, tuy rằng khi nãy Trương Vĩ – không chỉ đích danh ra, nhưng rất dễ nhận thấy là I không thích tập đoàn Thái Cương kia, nếu không

cũng hết sức chỉ ra công ty này.

Làm cấp dưới không chỉ phải có năng lực làm việc, mà còn cần phải hiểu được ý đồ của lãnh đạo, như thế mới có thể đạt được sự tín nhiệm và trọng dụng của lãnh đạo, nếu không, nếu như đến chút thị lực quan sát này cũng không có thì dựa vào cái gì

mà khiến cho lãnh đạo cất nhắc anh chứ.

Điền Hải Văn sau khi quay trở lại phòng làm việc của mình, cầm lấy điện thoại trên bàn gọi đến phòng làm việc của Triệu Thu Nguyệt, sau khi điện thoại được kết nối, nói:

- Triệu tổng giám, cô đến phòng làm việc của tôi một chuyến đi.

- Được thôi, Điền tổng giám.

Triệu Thu Nguyệt đáp một tiếng, nói.

- Ân.

Điền Hải Văn liền ngắt điện thoại.

an

- Hừ, chẳng qua là mới đến công ty được có mấy ngày, đã muốn sai khiến mình sao.

Nghe thế Điền Hải Văn cúp điện thoại, Triệu Thu Nguyệt có chút bất mãn lẩm bẩm.

Có điều tục ngữ nói, quan to một bậc đè chết người, Điền Hải Văn suy cho cùng cũng là cấp trên của cô, cô tuy rằng âm thầm lẩm bẩm hai câu nhưng cũng không dám thật sự không đi qua đó. Sau khi thu dọn lại đồ đạc một lát liền đi đến phòng làm việc của Điền Hải Văn.

- Cốc cốc cốc.

Triệu Thu Nguyệt đến trước cửa phòng làm việc, đưa tay gõ mấy cái lên cửa phòng.

- Mời vào.

Lập tức sau đó, trong phòng làm việc truyền đến tiếng của Điền Hải Văn.

- Điền tổng giám, ngài tìm tôi.

(2

Triệu Thu Nguyệt sau khi bước vào, lộ ra vẻ mặt tươi cười nói.

- Ân, cô ngồi đi.

Điền Hải Văn làm ra một động tác tay mời, nói.

- Cảm ơn.

Triệu Thu Nguyệt khách khí nói một câu rồi ngồi xuống trước bàn làm việc.

- Triệu tổng giám, hoá đơn mà cô đưa lên mấy hôm trước đó tôi đã xem xét lại một lần nữa rồi, các hạng mục mua sắm khác không có vấn đề gì cả, có điều tập đoàn Thái Cương này vẫn nên đổi thành công ty khác đi.

Điền Hải Văn nói.

- Điền tổng giám, vì sao phải đổi tập đoàn Thái Cương, từ trước đến nay chúng ta vẫn luôn hợp tác với tập đoàn Thái Cương mà, vật liệu thép của công ty bọn họ cũng không có vấn đề gì cả.

Triệu Thu Nguyệt có chút bất mãn nói.

Theo Triệu Thu Nguyệt thấy thì Điền Hải Văn chính là một tên mới nhậm chức quản lý, đang cổ tình tìm cô gây phiền phức, nếu không vì sao lại muốn đổi tập đoàn Thái Cương, công ty đất đai Hoa Dương và tập đoàn Thái Cương từ trước đến nay luôn hợp tác với nhau.

- Triệu tổng giám, tôi vừa mới đến phòng làm việc của Trương tổng, Trương tổng cũng đã xem qua hoá đơn rồi, là ngài ấy đặc biệt chi ra tập đoàn Thái Cương, tôi hy vọng cô nghĩ cho rõ ràng một chút.

Điền Hải Văn thay đổi ngữ khí, nén giọng nói.

- Ngài nói là, đây là ý của Trương tổng sao?

Triệu Thu Nguyệt lộ ra vẻ kinh ngạc, nói.

- Tôi không có nói, đây là cô tự mình nói ra thôi.

Điền Hải Văn lạnh lùng đáp, cầm lấy hoá đơn đặt lên mặt bàn.

- Điền tổng giám, ngài yên tâm đi, tôi đã hiểu

rồi.

Nói ra một hơi dài, Triệu Thu Nguyệt đứng lên, 8 lộ ra vẻ cười khổ nói.

- Nếu đã hiểu rồi thì mau đi làm đi.

-

1

Điền Hải Văn nhẹ nhàng nói.

- Được thôi, vậy tôi xin phép ra ngoài trước.

Triệu Thu Nguyệt khe khẽ gật đầu, sau đó bước ra khỏi phòng làm việc.

Triệu Thu Nguyệt sau khi ra khỏi phòng làm việc không trực tiếp đi thẳng về phòng làm việc của mình mà bởi vì cô có chút nghi ngờ lời nói của Điền Hải Văn cho nên đặc biệt chạy tới bên ngoài phòng làm việc của Trương Vĩ.

- Triệu tổng giám, cô tới rồi.

Nhìn thấy Triệu Thu Nguyệt, Điền Văn Văn vội vàng đứng lên, nói.

- Văn Văn, hôm nay công việc có bận không?

Triệu Thu Nguyệt cười hỏi.

- Vẫn được à.

Điền Văn Văn cười đáp một tiếng, chuyển chủ đề hỏi:

- Triệu tổng giám, cô đến là để tìm Trương tổng sao?

- A, không phải, tôi muốn hỏi cô chú chút chuyện thôi.

Triệu Thu Nguyệt đảo mắt mấy cái, cô cũng không dám trực tiếp hỏi Trương Vĩ mà chỉ muốn thăm dò chỗ Điền Văn Văn.

- Được ạ, cô có gì muốn hỏi thì cứ trực tiếp nói đi.

Điền Văn Văn cười.

- Tổng giám Điền Hải Văn hôm nay có đến văn phòng của Trương tổng không?

Triệu Thu Nguyệt hỏi.

- Có tới, cách đây không lâu đã rời đi rồi.

- Không có gì, tôi chỉ là thuận miệng hỏi vậy 5 thôi.

Triệu Thu Nguyệt cười mỉa một cái, nói:

- Lúc Điền tổng giám qua đây, có đem theo thứ gì không?

- Hình như có đem theo một túi tư liệu, không khác cái cô đang cầm trong tay là bao.

Điền Văn Văn chỉ văn kiện trong tay Triệu Thu Nguyệt, nói.

- A, là như vậy sao?

Nghe thấy Điền Văn Văn nói xong, Triệu Thu Nguyệt gật gật đầu, đối với lời Điền hải Văn nói cũng tin tưởng bảy tám phần.

- Triệu tổng giám, cô có còn chuyện gì khác nữa

không.

Điền Văn Văn nói.

- Không có, cô làm việc đi, ngày khác sẽ mời cô ăn cơm.

Triệu Thu Nguyệt cười ha ha nói.

Tạo mối quan hệ tốt với người bên cạnh lãnh đạo cũng coi như là một cánh cửa học vấn lớn, mà Triệu Thu Nguyệt hỏi mấy cái này cũng không sai, cũng là tận lức lôi kéo Điền Văn Văn.

- Được thôi.

Điền Văn Văn đáp một tiếng

- Vậy tôi đi trước đây.

Triệu Thu Nguyệt vẫy vẫy tay, sau đó đi về hướng phòng làm việc của mình, đồng thời trong tay cầm lấy cái bút ký tên, gạch đi tên của tập đoàn Thái Cương trong văn kiện.

Trương Vĩ

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free