Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1042: Diêu Khải Minh (1)

- Huynh đệ, anh nghỉ ngơi với mấy anh em chúng tôi, chắc là đến để nghe ngóng chuyện này ở đúng không, mời sử dụng biểu phỏng vấn.

Người công nhân đen béo kia thông minh hơn, cười lộ ra hai hàm răng to như hạt ngô

- Đại ca, không giấu gì anh, trên báo nói nguyên vật liệu của công trường chúng ta có vấn đề, lĩnh đạo của công ty đối với chuyện này rất xem trọng, nên phải tôi đến đây để xác mình chuyện này một chút, cho nên tôi mới muốn thăm dò từ chỗ anh.

Trương Vĩ cười nói.

- Tôi nói vị lãnh đạo này, chỗ nguyên vật liệu này là do công ty chúng ta tự mua vào, lẽ nào công ty chúng ta còn không biết rõ tình hình cụ thể hay sao? Còn phải qua chỗ công nhân chúng tôi mà hỏi

mấy thứ này chứ.

Một người đàn ông gầy đét ngồi trên cao, hỏi.

- Đoàn thể nào mà chẳng lừa giấu mấy chuyện này đi cơ chế, chúng tôi cũng là phụ trách đối với công trình, cho nên mới muốn xác minh một chút chuyện chất lượng của chủ nguyên vật liệu xây dựng này. .

Trương Vĩ giải thích một hồi, rồi lại lần nữa nhìn người công nhân đen béo phía đối diện, hỏi:

- Vị đại ca này, anh không phải là người vặn ống thép ở đây sao? Anh cảm thấy chỗ nguyên vật liệu thép này thế nào?

- Anh đây là muốn so với cái gì đây?

Người công nhân đen béo cười nói.

- Vậy anh nói cụ thể xem xem?

Trương Vĩ hỏi.

- Tôi làm việc trên công trường cũng lâu rồi, lao động ở công ty nào tôi cũng đã đều làm qua hết, có công ty thì là công ty nhỏ mới phát triển, đại bộ phận đều sử dụng loại ống sắt như thế này. Còn công ty phát triển lớn như công ty Hoa Dương, ống sắt mà dùng thì đều cứng hơn thế này, lúc làm tôi cảm thấy có chút không ăn khớp.

Người công nhân đen béo giảng giải.

- Không sai, đừng nói là nguyên vật liệu thép, 8 chất lượng lần này của xi măng cũng rất bình 4 thường, so với thứ trước đây mà công ty Hoa 5 Dương dùng còn kém xa lắm.

Người đàn ông gầy đét chen ngang vào.

- Cám ơn hai vị đã nhắc nhở.

Trương Vĩ gật đầu đáp một tiếng, sau đó đem nửa hộp thuốc còn lại trực tiếp tặng cho đối phương.

Trương Vĩ tra ra vấn đề của chỗ nguyên vật liệu xây dựng này, không quan tâm là do nguyên nhân nào dẫn đến, kết quả của việc này cũng đã phát sinh rồi, mà Trương Vĩ nhất định phải giải quyết việc này càng nhanh càng tốt.

Căn nguyên của chuyện này chẳng có liên quan gì tới hắn cả, nhưng chuyện này lại là do hắn xử lý, nếu như chuyện này không có cách nào mà xử lý cho ổn thoả, không chỉ ảnh hưởng đến danh tiếng của công ty mà đồng thời cũng sẽ ảnh hưởng đến chính bản thân Trương Vĩ.

Trương Vĩ nhìn về đám ký giả ở cách đó không xa, tuy rằng đã hỏi xong vấn đề rồi nhưng vẫn chưa có được câu trả lời trực tiếp, cho nên đám ký giả này vẫn như cũ không chịu rời đi.

- Haizz. . .

Trương Vĩ than thở một tiếng, sau đó đi về phía căn phòng làm bằng thép lá, tấm bảng phía bên ngoài phòng viết ba chữ “Khu văn phòng:

- Trương tổng, ngài cũng đến rồi.

Châu Khôn nghênh đón, nói.

- Ân, Châu tổng cũng ở công trình sao.

Sau khi nhìn thấy Châu Khôn, Trương Vĩ có chút ngoài ý muốn hỏi.

- Đúng thế, phát sinh ra chuyện lớn như thế này, tôi làm sao có thể đứnng ngoài cuộc được chứ, đương nhiên cũng phải đến công trường xem xem thế nào.

Châu Khôn lộ ra vẻ cư

Châu Khôn là tổng giám của bộ phận xây dựng, ố vốn dĩ là là quản lý xây dựng nhà lầu, bây giờ công – trình phát sinh ra loại chuyện này, hắn đương nhiên a cũng phải đến công trình trấn thủ, chỉ có điều là

không muốn gặp mặt đám ký giả đó mà thôi, cho nên mới trực tiếp trốn trong phòng làm việc này

- Châu tổng giám, đối với chuyện này anh có cách nhìn nhận thế nào?

Trương Vĩ vừa nói vừa bước mấy bước, đi đến bên cửa sổ của phòng làm việc, hỏi.

- Mua sắm nguyên vật liệu xây dựng là việc của bộ phận mua sắm, một tổng giám bộ phận xây dựng như tôi đây không nên nói nhiều gì cả.

Châu Khôn cười cười nói.

Kỳ thực, Châu Khôn cũng luôn luôn nhòm ngó chức vụ Phó tổng của bộ phận công trình. Trương Vĩ lên làm phó tổng của bộ phận công trình, trong lòng hắn cũng thập phần không phục, bây giờ nhìn thấy chất lượng của nguyên vật liệu xây dựng có vấn đề, trong lòng ít nhiều cũng có chút cười trên nỗi đau của người khác.

- Hừ.

Trương Vĩ hừ nhẹ một tiếng, cũng không nói thêm gì nữa, nghiêng đầu nhìn về đám ký giả bên ngoài cửa sổ, trong lòng suy nghĩ xem nên giải quyết chuyện này như thế nào.

Muốn giải quyết chuyện bây giờ, trước tiên phải xác định được chất lượng của nguyên vật liệu xây dựng rốt cuộc là có vấn đề hay không, Trương Vĩ không thể dựa vào lời của mất công nhân mà ra kết luận dược, vẫn phải xem xem kết quả kiểm nghiệm cuối cùng như thế nào.

Cả một ngày này, Trương Vĩ đều ở công trường khu Phong đợi tin tức của mấy vị tổng giám, mà Điền Hải Văn thì đi ứng phó với đám ký giả, Châu Khôn thì đang làm yên lòng các công nhân.

Buổi chiều, Thẩm Quang Huy, Thiết Kiến, Triệu Thu Nguyệt ba người trước sau kéo đến, trong đó Thẩm Quang Huy là người đến đầu tiên, trên mặt còn đem theo chút khổ tâm, hiển nhiên là kết quả

giám định này không lý tưởng.

- Trương tổng. . .

Thẩm Quang Huy mấp máy mỗi một chút, hai 4 mắt chằm chằm nhìn vào Trương Vĩ, những lời a muốn nói xác thực là khó mà nói ra miệng được.

Thẩm Quang Huy là tổng giám của bộ phận thẩm toán, một trong những chức trách của hắn là phải kiểm tra chất lượng nguyên vật liệu xây dựng. Bây giờ kiểm tra ra chỗ nguyên vật liệu xây dựng này có vấn đề, hắn đương nhiên là phải gánh vác

một phần trách nhiệm.

- Nói đi, những nguyên vật liệu xây dựng này có vấn đề sao?

Trương Vĩ mặt lộ ra vẻ quan tâm, nói.

- Trương tổng, chỗ nguyên vật liệu xây dựng này đích thực là có vấn đề, không phù hợp với tiêu chuẩn của quốc gia.

Thẩm Quang Huy than thở một tiếng, nói.

- Nếu chỗ nguyên vật liệu xây dựng này đã không phù hợp với tiêu chuẩn của quốc gia, anh thân làm tổng giám của bộ phận thẩm toán, trước

kia đã làm ăn thế nào hả.

Trương Vĩ lạnh giọng nói.

- Trương tổng, tôi cũng không biết sẽ phát sinh ra loại chuyện này, tổng giám trước đây của bộ phận công trình là Diệu Khải Minh, anh ấy đã từng đặc biệt căn dặn tôi, chỗ nguyên vật liệu xây dựng này là do đích thân anh ta phụ trách, tôi cũng không tiện làm mất mặt anh ta.

- Bây giờ nói cái gì thì cũng đã muộn rồi, nghĩ ra cách làm thế nào để giải quyết mới là việc chính, anh trước đi viết một bản kiểm điểm, ngày mai giao cho tôi.

Trương Vĩ phân phó.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free