Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1054: Cuộc họp mật cổ đông (1)
động đến hơn cả dự đoán.
Trên chỗ toà nhà bị cho nổ ở công trình của Công ty Hoa Dương bị mạng lưới đông đúc máy quay phim ghi lại rất nhiều đài truyền hình đều tiến hành truyền phát và theo sát đưa tin, khiến cho rất nhiều người đều xem được một màn chấn động đó
Tiền vốn tiêu phí chi hai công trình xây dựng đó vô cùng lớn, vừa mới hoàn công xong nhà lầu, trong nháy mắt bị san thành bình địa, loại chấn động to lớn đó sợ là trên ti vi mà nhìn thấy cũng đều khiến cho người ta khó mà quên đi được.
Bởi vì ảnh hưởng của chuyện cho nổ nhà, không chỉ danh tiếng của Công ty Hoa Dương được khôi phục mà thậm chí còn đạt đến được trạng thái cao hơn nữa, hầu hết tất cả các gian nhà đều được tiêu thụ vô cùng sôi động, khác xa đối với cảnh tượng yên tĩnh trước đây.
Mà nhân lần phá nhà lầu lớn này, Trương Vĩ lại lần nữa trở thành chủ đề bàn tán của quần chúng nhân dân, sự quyết đoán và thủ đoạn của Trương Vĩ cũng khiến rất nhiều người kinh phục, thậm chí là cả mấy người trong giới bất động sản cũng y như vậy.
Nhà cửa bán ra của Công ty Hoa Dương ở tiểu khu Kinh Thành Danh Viên, một khoảng thời gian trước đây bởi vì ảnh hưởng của việc Công ty Hoa Dương sử dụng nguyên vật liệu xây dựng kém chất lượng, cả toà nhà đều rơi vào trạng thái khó bán,
mà từ sau khi Trương Vĩ cho nổ toà nhà lớn kia liền lập tức phát sinh thay đổi kinh thiên động địa
Trước cửa toà nhà, khách hàng đến tấp nập không dứt, nhân viên nghiệp vụ tiêu thụ bận tới mức luôn chân luôn tay, có điều trong lòng cũng thập phần hưng phấn, bởi vì trong mắt của các nhân viên nghiệp vụ đó thì những người khách hàng này đều là giấy bạc biết đi.
- Reng Reng Reng. . .
Nhân viên nghiệp vụ Tiểu Đàm vừa tiếp xong một khách hàng, điện thoại di động trong tay cô lại lập tức đổ chuông, Tiểu Đàm nhìn di động một cái, tên hiển thị trên màn hình là của một khách hàng
khác, khách hàng có thể chủ động gọi điện thoại đến hỏi làm cho cô trong lòng có chút ngoài ý g muốn.
- Alo, là dì Điền sao, tôi là Tiểu Đàm của tiểu 4 khu Danh Viên.
Tiểu Đàm cười nói.
- Xin chào Tiểu Đàm, buổi sáng ngày mai tôi muốn dân ông xã đến xem phòng, chỗ cô bên đó có thể sắp xếp một chút không?
Khách hàng dì Điền nói.
- Dì Điền à thật là ngại quá, buổi sáng ngày mai có mấy khách hàng để có hẹn trước rồi. Dì nếu như
muốn qua xem nhà vậy có lẽ là phải đợi đến buổi chiều mới được.
Tiểu Đàm thập phần xin lỗi nói.
- Được thôi, vậy thì buổi chiều ngày mai nhé, lần này chúng tôi nhất định sẽ đến đúng giờ.
Dì Điền nói.
- Được ạ, ngày mai tôi cung kính chờ dì đại giá. Tiểu Đàm cười nói, sau đó ngắt điện thoại di động.
Dì Điền này là khách hàng của Tiểu Đàm, trước đây đã xem qua nhà của tiểu khu Danh Viên nhưng sau đó bởi vì việc Công ty Hoa Dương sử dụng nguyên vật liệu xây dựng kém chất lượng liền suy nghĩ lại không mua nhà của Công ty Hoa Dương nữa.
Thế nhưng hôm nay lại chủ động gọi điện thoại đến đây, Tiểu Đàm cho dù không cần suy nghĩ kỹ càng thì cũng biết đây đều là do công lao của việc Trương Vĩ cho phá nhà kia, đối với vị Trương tổng này cũng thấy kính phục và hiếu kỳ hơn nhiều.
Trương Vĩ cho nổ huỷ đi hai toà nhà của Công ty Hoa Dương đã đem đến cho Công ty Hoa Dương không ít lợi ích, đại bộ phận nhân viên cũng đều đối với hắn thập phần sùng bái, thế nhưng vẫn có người cảm thấy không hài lòng về hắn.
Trong nhà hàng ăn Thiên Cư Thực Phủ gần công ty Hoa Dương có một gian phòng ăn được bao trọn, ngồi trong đó là năm người đàn ông ăn mặc
Năm người Uông Thần Vũ đều là cổ đông của Công ty Hoa Dương, cũng là nhân viên chủ yếu của lần yêu cầu thành lập lại Hội đồng quản trị của
công ty lần này, mấy người bọn họ mấy ngày nay thường xuyên tụ tập lại một chỗ, thảo luận làm như thế nào để xin thành lập lại Hội đồng quản trị.
- Anh Thần Vũ, chuyện của Công ty Hoa Dương bây giờ như thế nào rồi?
Người đàn ông ngồi phía bên trái Uông Thần Vũ hỏi.
Người đàn ông này tên là Lưu Phẩm Ân, cũng là một cổ đông của Công ty Hoa Dương.
- Lưu tổng không cần lo lắng, bây giờ tình hình của Công ty Hoa Dương đã ổn định rồi, mà cổ phiếu cũng không ngừng tăng trở lại, có lẽ là có thể vượt qua được cả giá cổ phiếu trước đây nữa.
Uông Thần Vũ cười nói.
Đối với việc Trương Vĩ muốn cho nổ huỷ đi toà nhà lớn, trước đây Uông Thần Vũ cũng đã có phỏng đoán đến rồi, hắn lúc đầu không ủng hộ, cũng không phủ định cách làm của Trương Vĩ, tuy rằng biết được làm như vậy thì sẽ có lợi cho danh tiếng của công ty, thế nhưng cũng không hề nghĩ sẽ đem đến hiệu quả kinh người đến như thế.
- Hừ, cứ cho là như vậy cũng không thể bỏ qua cho cái tên Trương Vĩ kia được, tên tiểu tử đó địch thực là quá hung hăng càn quấy rồi, chuyện làm nổ nhà lớn như thế mà hắn cũng không thèm thông qua chúng ta, đúng là không để những cổ đông chúng ta ở trong mắt mà.
Mao Tiểu Binh mặt lộ ra vẻ tức giận nói.
- Đúng thếm hai toà nhà lớn đó đều là tiền mồ hội nước mắt của chúng ta, bây giờ nói huỷ là huỷ đi rồi, như thế đúng là không coi cổ đông chúng ta ra gì mà.
Một cổ đông khác hùa theo.
- Xin hai vị hãy bớt giận, chuyện này đối với chúng ta mà nói chưa hẳn đã là một chuyện không
5 tốt, chúng ta có thể mượn cái cớ lần này mà xin Hội ở đồng quản trị của tập đoàn cho khôi phục lại Hội 8 đồng quản trị.
- Đúng thế, hai toà nhà lớn nói phá huỷ là phá * huỷ, nhưng còn tiền mồ hôi nước mắt của chúng ta
nữa chứ. Chúng ta có thể mượn cái cớ lợi ích bị tổn hại để lợi dụng mà uy hiếp Hội đồng quản trị của tập đoàn.
Một cổ đông khác tán thành.
- Không sai, đây đúng là một cái cớ để thành lập lại Hội đồng quản trị.
Mao Tiểu Binh trầm tư một lúc, cũng chầm chậm gật đầu nói theo.
- Vậy thì cứ quyết định như vậy đi, hai ngày nay tôi sẽ đi động viên các cổ đông khác cùng liên danh xin khôi phục lại Hội đồng quản trị,
Nhìn thấy cách nghĩ của mình được mọi người đồng ý, Uông Thần Vũ cười nói.
- Được, vậy thì vất vả cho Uông tổng rồi. Một cổ đông nịnh nọt.
- Nói ra thì tên Trương Vĩ này đúng thật là có chút quyết đoán, lại dám không thông qua trình tự bình thường mà đem hai toà nhà lớn như thế cho nổ đi, mà lại còn đem lại danh tiếng không nhỏ cho công ty chúng ta nữa.
Lưu Phẩm Ân nói.
- Ân, nhưng tôi nhìn tên tiểu tử đó lại không thấy thuận mắt, ngày hôm hắn cho nổ nhà đó tôi đã nói cho hắn biết thân phận của mình vậy mà tên tiểu tử đó lại dám không thèm nhìn tôi lấy một cái. Không phải chỉ là một phó tổng của công ty thôi hay sao? Nói trắng ra thì là một tên quản lý cấp cao làm công ăn lương mà thôi, vậy mà lại dám coi thường một cố đông như tôi đây, sớm muộn gì tôi cũng tìm cơ hội để trừng trị tên tiểu tử đó.
Mao Tiểu Binh tức giận nói.