Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1084: Điều kiện (1)

Trương Vĩ cho lúc trước Miêu Lộ chỗ tốt nhất định, chính là hy vọng thành lập quan hệ với đối phương , một ngày kia lợi dụng đối phương làm – chuyện gì đó , mà bây giờ chính là thời điểm lợi a dụng tầng quan hệ nay.

Sau khi Trương Vĩ suy nghĩ rõ ràng, liền lấy ra điện thoại di động của mình, gọi điện thoại cho Miêu Lộ , sau khi điện thoại tiếp thông, Trương Vĩ nói:

- A lô, đây là Miêu tiểu thư sao?

- Tôi là Miêu Lộ, Trương tổng gọi điện thoại cho tôi, có phân phó gì sao?

Miêu Lộ cười hỏi.

- Phân phó thì không dám , chỉ là muốn mời Miêu tiểu thư ăn cơm tối, không biết Miều tiểu thư có thời gian hay không?

Trương Vĩ hỏi.

- Chậc chậc, tôi bình thường là không cùng đàn ông xa lạ ăn cơm tối, Trương tổng muốn hẹn tôi ăn cơm, dù sao cũng phải có lý do hợp lý chứ?”

Miêu Lộ cười duyên nói.

- Miêu tiểu thư cứ yên tâm, tôi là có chút chuyện công việc , muốn đàm phán với cô.

- Đàn ông muốn hẹn phụ nữ ra ngoài, luôn luôn biết rõ cách lấy cớ, hì hì.

Miêu Lộ cười khẽ một tiếng, nói.

- Vậy không biết Miêu tiểu thư có đồng ý nể mặt tôi hay không đây?

- Được rồi, ai bảo Trương tổng anh mặt mũi lớn, là thần tài của tôi.

Miêu Lộ dí dỏm nói.

- Vậy thì tốt, tám giờ đêm nay tôi ở thiên cư thực phủ phòng số 3 xin đợi đại giá của cô.

Trương Vĩ nói ra .

- Được, buổi tối gặp..

Miêu Lộ cười lên tiếng, lập tức cúp máy điện

thoại, ngón tay phải khẽ vuốt ve gò má, nhẹ giọng 1 nói:

- Tên Trương tổng này hẹn mình ra ngoài, là a muốn của mình à? Hay là muốn cầu cạnh mình? – Bất kể là nguyên nhân vì sao lại hẹn mình nếu

không nỗ lực một chút thì đừng hòng mơ tưởng.

Một chiếc xe ô tô Porsche màu đỏ, trong buồng lái có một nam một nữ đang ngồi. Người nam kia chính là Quan công tử đã cùng Trương Vĩ ăn cơm,

mà người nữ kia chính là Lưu Tô Tô.

- Quan công tử, Trương tổng kia tựa hồ cũng không muốn bán ra cổ phần công ty, kế tiếp chúng ta nên làm cái gì bây giờ?

- Tiểu tử kia đúng là không thức thời . Cho là có một phó khu trưởng làm chỗ dựa là có thể thuận buồm xui gió ở thành phố Bắc Kinh, thực là một con ếch ngồi đáy giếng, tầm nhìn hạn hẹp. Nếu tôi muốn cố ngáng chân hắn thì không đến ba tháng thời gian là công ty Trung Vĩ phải đóng cửa .

Quan Tử Long nói to.

- Đúng đấy, Quan công tử muốn nhập cổ phần vào công ty Trung Vĩ, đó là phúc khí của tiểu tử Trương Vĩ kia. Chỉ cần có bối cảnh cùng nhân mạch của Quan công tử. Công ty Trung Vĩ khẳng định có thể phát triển rất nhanh, hết lần này tới lần khác tên tiểu tử Trương Vĩ này ánh mắt thiển cận, lại có thể cự tuyệt ý tốt của Quan công tử.

Lưu Tô Tô phụ họa nói.

- Tiểu tử này nếu không biết tốt xấu , tôi liền cho hắn thêm một ít giáo huấn xem sao.

Quan Tử Long hừ lạnh một tiếng, nói ra.

Quan Tử Long vừa nói , vừa lấy ra điện thoại di động của mình, sau khi bấm một dãy số, nói ra:

- A lô, tôi là Quan Tử Long.

- Chào Quan công tử được, anh có dặn dò gì không?

. Trong điện thoại truyền đến một thanh âm thô lỗ, noi.

- Anh mang theo huynh đệ của anh, giúp tôi làm một việc …

Tám giờ đêm, Trương Vĩ đúng hẹn chạy tới nhà hàng Thiên Cư Thực Phủ, hơn nữa còn sớm gọi lên

một bàn thức ăn phong phú. Nhưng mà đợi gần mười lăm phút, Miêu Lộ mới chạy tới phòng ăn nhà hàng này.

- Trương tổng, thật sự là thật xin lỗi, trên đường kẹt xe.

Miêu Lộ đi vào trong bao phòng, trên gương mặt xinh đẹp cố ra vẻ tươi cười, nói.

- Giao thông thành phố Bắc Kinh chính là như vậy, có thể hiểu được.

Trương Vĩ vừa cười vừa nó thì có chút không cho là đúng .

Theo Trương Vĩ , giao thông thành phố Bắc Kinh nhiều năm đều là như thế, loại chuyện kẹt xe này căn bản không thể tạo thành cái cớ. Nói trắng ra là đối phương không có coi trọng mình, nếu không đã biết rõ lúc này là thời điểm kẹt xe, nên xuất phát trước vài chục phút chứ.

- Miêu tiểu thư, mời ngồi.

Trương Vĩ đứng lên, mười phần thân sĩ giúp đối phương kéo ghế ra, nói.

- Cảm ơn.

Miêu Lộ khẽ khom người, ngồi xuống bên cạnh Trương Vĩ, noi.

Miêu Lộ ăn mặc một thân váy ngắn màu đỏ bó sát người, một mái tóc đen nhánh phủ xuống trên vai, phủ lên bầu ngực căng tròn , ngạo nghễ ưỡn lên, bó chặt eo thon, bờ mông căng cứng, bên dưới mặc một đôi tất chân màu da, khiến một đôi cặp đùi đẹp săn chắc càng thêm mê người .

- Không cần , con người của tôi không kén

- Vậy là tốt rồi.

- Tôi hôm nay mời cô tới, chủ yếu là muốn xin cô giúp một chuyện.

- Trương tổng có chuyện gì cứ nói đi , nếu như tôi có thể giúp được, nhất định sẽ làm hết sức.

Miêu Lộ mấp máy cặp môi đỏ mọng, đánh giá Trương Vĩ, nói.

- Vậy tôi đây cám ơn cô trước.

Trương Vĩ nói.

- Không cần khách khí, anh nói đi.

Miêu Lộ cười một cái nói.

- Tôi ở kinh thành mở một công ty môi giới nhà đất tên gọi là nhà đấy Trung Vĩ, quy mô có gần trăm cửa hàng. Đoạn thời gian này thường xuyên có người đến gây chuyện, thậm chí ngày hôm nay còn có người công nhiên vơ vét tài sản, lệnh tôn là phó thị trưởng thường vụ thành phố Bắc Kinh, không biết có thể hay không giúp tôi nói đôi lời để cho những người kia không đến công ty chúng tôi gây phiền toái nữa.

- Lại có thể có người dám đến cửa vơ vét tài sản, anh biết đối phương có bối cảnh gì không?

Lông mày Miêu Lộ cau lại, hỏi.

- Ngay ngày tôi bị tống tiền, con trai phó cục trưởng cục công an thành phố Bắc Kinh Quan Tử Long muốn dùng giá thấp thu mua cổ phần của công ty Trung Vĩ, hơn nữa còn ý bảo sẽ xử lý việc này. Căn cứ kết quả điều tra cuối cùng của tôi thì tên Quan Tử Long này chính là chủ sử ở sau màn.

- Quan Tử Long?

Sau khi nghe tên Quan Tử Long, Miêu Lộ giật mình, hỏi:

- Anh trước đây quen biết y sao?

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free