Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1112: Gặp lại (1)

Chu Cuồng Sinh cảm thấy thời gian đã không sai biệt lắm, nhìn Trương Vĩ bên cạnh một chút, phát hiện đối phương hơi gật đầu, sau đó quay sang Trần Duy Vinh nói.

- Vâng.

Trần Duy Vinh cười lên tiếng, sau đó quay sang mấy vị quan phỏng vấn, gật đầu ý chào, rồi mới đi ra khỏi phòng họp nhỏ.

- Trương đồng, anh thấy người này thế nào?

Sau khi Trần Duy Vinh đi ra ngoài, Chu Cuồng Sinh cười hỏi.

- Trên nguyên tắc coi như là trả lời tạm được, chỉ bất quá năng lực huấn luyện nhân viên tiêu thụ Sợ rằng chỉ có qua thực tiễn mới biết được. Hơn nữa trong sơ yếu lý lịch của anh ta không có kinh nghiệm huấn luyện. Nếu chỉ là lý luận suông, như vậy có thể làm được hay không vẫn chưa biết được.

Trương Vĩ nói.

- Vâng, anh nói rất đúng. Chu Cuồng Sinh gật đầu đáp.

- Trương tổng, đây là sơ yếu lý lịch người thứ hai, mời anh xem. Lưu Thúy An bên cạnh đứng dậy, đưa một phần tư liệu đến trước mặt Trương Vĩ nói.

- Ừm, cảm tạ. Trương Vĩ thuận miệng trả lời một câu, sau đó mở phần sơ yếu lý lịch ra, cúi đầu xem nội dung trong sơ yếu lý lịch. Thần tình trên mặt đầu tiên là có chút giật mình, sau đó lại trở nên cổ quái, tự lẩm bảm:

- Lại là Từ ca, sao anh ta lại đến công ty Bách Ức phỏng vấn?

-Cốc cốc cốc…

- Nhưng vào lúc này, ngoài cửa vang lên một 8 tràng tiếng gõ cửa, Chu Cuồng Sinh ngẩng đầu lên

nói:

- Mời vào.

“Kẻo kẹt…” một tiếng, thanh âm của Chu Cuồng Sinh vừa dứt, cửa phòng đã bị một người từ bên ngoài mở ra, chỉ thấy một người đàn ông đen gầy đi đến, chính là Từ Minh đến công ty Bách Ức phỏng vấn.

Lúc Từ Minh đi vào phòng làm việc, trên mặt lộ ra dáng vẻ tươi cười nghề nghiệp, nhìn về hướng ba vị quan phỏng vấn trước mặt, đang chuẩn bị chào hỏi ba người chợt thấy Trương Vĩ đang ngồi vị trí chủ vị, cũng thoáng cai ngây ngẩn cả người, miệng há ra, trên mặt lộ thân tình không thể tin được.

Trương Vĩ và Từ Minh đã một năm không gặp, không ngờ lúc gặp lại ở trong trường hợp này, không riêng gì Từ Minh cảm thấy dị thường kinh ngạc, cho dù là Trương Vĩ cũng không ngờ tới một

màn này.

Trương Vĩ là dựa vào làm đại lý môi giới lập nghiệp mà Từ Minh lại là quản lý cửa hàng của Trương Vĩ, cũng có thể nói là người dẫn đường trong sự nghiệp môi giới của Trương Vĩ. Năm Trương Vĩ mới vào công ty Trung Thông cũng là do Từ Minh đến phỏng vấn Trương Vĩ.

Lúc hai người Trương Vĩ và Từ Minh gặp mặt, hai người đều có chút hoảng hốt, nhưng Trương Vĩ lại phục hồi tinh thần lại trước một bước, đứng dậy khỏi vị trí hỏi:

- Từ ca, anh đến công ty Bách Ức phỏng vấn, sao lại không nói với em một tiếng?

•Trương Vĩ, cậu bây giờ đang công tác ở công ty Bách Ức à?

Từ Minh nuốt nuốt nước miếng một cái, tuy rằng trong lòng đã suy đoán ra Trương Vĩ rất có thể là chủ tịch công ty, thế nhưng lời đã đến miệng lại không thốt ra được.

- Đúng vậy, em là một trong những cổ đông của công ty Bách Ức, cũng là quan phỏng vấn lần này.

- Anh cũng không nghĩ đến cậu lại ở công ty Bách Ức.

- Từ ca, trước tiên chúng ta phỏng vấn đã, chờ sau khi phỏng vấn xong em sẽ mời anh một bữa. Đến lúc đó chúng ta tha hồ nói chuyện.. Trương Vĩ lướt qua Chu Cuồng Sinh và Lưu Thúy Anh nói.

- Được. Từ Minh nặn ra vẻ tươi cười, đáp.

Lúc Từ Minh đi vào phòng họp nhỏ, không riêng gì Trương Vĩ cảm thấy kinh ngạc, nghe được Từ Minh và Trương Vĩ nói chuyện, Chu Cuồng Sinh và Lưu Thúy Anh cùng đồng dạng kinh ngạc, trong lòng cũng đang âm thầm suy đoán quan hệ của hai người.

- Từ tiên sinh, trước kia anh vẫn một mực công tác ở công ty Trung Thông, tại sao lại muốn tới công ty Bách Ức của chúng tôi?

- Là như vậy, trước kia tôi ở công ty Trung Thông làm phó phòng nghiệp vụ, sau đó trong một lần vô tình tiếp nhân tiêu thụ phòng ốc cho công ty Trung Thông. Sau khi trải qua một thời gian tiêu thụ phòng ốc, tôi cảm thấy so với làm nghiệp vụ thì tôi phù hợp với công việc tiêu thụ phòng ốc hơn, thế nhưng công ty Trung Thông lại chủ yếu kinh doanh nhà cũ, đã lâu không có kế hoạch kinh doanh phòng ốc mới, cho nên tôi mới muôn vào công ty Bách Ức.

- Từ tiên sinh, nếu như anh làm giám đốc bộ

- Nhập gia tuỳ tục đi, chủ yếu trước tiên xem – đẳng cấp phòng ốc, đường xá cùng với mô hình nhà a cửa và quần thể hộ khác, sau đó mới có thể làm ra * kế hoạch cụ thể.

Từ Minh nói.

- Ừ. Chu Cuồng Sinh gật đầu trả lời một câu, sau đó nhìn về Trương Vĩ bên cạnh hỏi:

- Trương đồng, anh còn điều gì muốn hỏi không?

- Không có. Trương Vĩ vừa cười vừa nói.

- Tốt lắm, Từ tiên sinh, cuộc phỏng vấn của chúng ta kết thúc ở đây, một thời gian nữa, chờ lúc phỏng vấn có kết quả, bộ phận nhân sự sẽ thông báo cho anh.

Chu Cuồng Sinh mười phần khách khí nói.

Quá trình phỏng vấn vốn không đơn giản như vậy, thế nhưng bởi vì quan hệ giữa Trương Vĩ và Từ Minh khiến cho Chu Cuồng Sinh thay đổi ý định ban đầu, chỉ là một loại hình thức mà thôi.

Bởi vì trong lòng Chu Cuồng Sinh hết sức rõ ràng, mặc dù công ty Bách Ức có ba cổ đông thế nhưng người chủ sự chân chính là Trương Vĩ, đối với việc nhận hay đuổi nhân viên quản lý cấp cao cũng bất quả chỉ là một câu nói của Trương Vĩ mà thôi.

Nhìn tình cảnh vừa nãy, quan hệ của Trương Vĩ và Từ Minh cũng không tồi. Nếu Trương Vĩ muốn thuê Từ Minh mà nói cũng bất quá chỉ là một câu nói, vậy mình cần gì phải làm kẻ xấu.

- Được, cảm tạ.

Thấy phỏng vấn nhanh như vậy đã kết thúc, Từ Minh không

khỏi hơi sững sờ, đứng lên từ chỗ ngồi của mình.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free