Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1138: Quyến rũ
Tích tinh tinh…...........
(
Trương Vĩ đang ngồi trong phòng xem xét tài liệu, đột nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên, – Trương Vĩ cầm lấy điện thoại, quan sát số điện
thoại trên màn hình, sau đó liền ấn nút nghe:
-
Alo, tôi là Trương Vĩ.
- Trương tổng, tôi không làm phiền anh làm việc chứ.
Đầu dây bên kia vang lên giọng nói của một người con gái.
- Miêu Lộ tiểu thư, làm phiền thì cũng đã làm phiền rồi, có chuyện gì không?
Trương Vĩ sau khi nghe ra giọng nói của người con gái, hỏi lại.
Ui cha, anh nói vậy khiến tôi đau lòng quá.
Miêu Lộ than thở.
Vậy sao?
Trương Vĩ cười nhẹ một tiếng, nói:
- Nếu có mà dễ dàng đau lòng như vậy, liệu có sống đến được ngày hôm nay không?
Anh….............
Nghe xong lời của Trương Vĩ, Miêu Lộ tức nghẹn, nói:
- Người ta thành tâm thành ý gọi điện, muốn mời anh ăn một bữa cơm, không ngờ anh lại có thái độ như vậy.
- Mời tôi ăn cơm, cô có biết tôi đang ở đâu không?
Trương Vĩ hỏi lại.
- Tập đoàn Hồng Đỉnh của các anh có sự kiện lớn như vậy, chẳng lẽ anh không phải là đang ở Thượng Hải sao?
Miêu Lộ hỏi lại.
Nghe giọng cô, cô cũng đến Thượng Hải rồi
sao?
Trương Vĩ hỏi.
- Đúng vậy, tôi ở Thượng Hải không có người bạn nào, vì vậy muốn cùng anh ăn bữa cơm.
Miêu Lộ nói.
- Sao tự nhiên lại muốn mời tôi ăn cơm thế, không phải là còn chuyện khác chứ?
Trương Vĩ cười nói.
- Không sai, chính xác là còn có chuyện khác, tôi muốn cướp tiền cướp sắc, được chưa?
Nếu như anh không dám đến thì thôi vậy.
- Bao giờ?
(a
- 3 Thất.
8 giờ tối nay, tại phòng 812 khách sạn Lệ
Đến lúc đó gặp.
Trương Vĩ buông một câu rồi liền tắt máy.
Trong phòng làm việc của tổng giám đốc ở tòa nhà Mậu Tinh, hai người đàn ông đang ngồi trên số pha trò chuyện, trong đó một người chính là tổng giám đốc của công ty An Thịnh – Trần Anh Hùng, người còn lại là Đặng Thành Quân chủ tịch chi nhánh Đông Nam.
- Đặng tổng, hôm nay ngài đến tìm tôi, không biết là có việc gì không?
Trần Anh Hùng tươi cười nói.
- Tôi đến là vì quan tâm đến công việc của ông mà, sao, không hoan nghênh tôi hả?
Đặng Thành Quân hỏi lại.
Hoan nghênh, đương nhiên là hoan nghênh.
Trần Anh Hùng vội vã để thêm vào.
- Đúng rồi, việc chuyển nhượng lô đất của công ty An Thịnh, hiện nay tiến hành đến đâu rồi.
Đặng Thành Quân hỏi.
- Đã đàm phán với nhiều công ty rồi, có vài công ty rất có ý muốn mua lại, và định là nhanh chóng mua lại.
Trần Anh Hùng nói.
- Ừm, có người tên là Phí Văn, cũng muốn mua lô đất của công ty An Thịnh, ông có biết không?
Đặng Thành Quân hỏi một cách ám chỉ.
- Tôi biết, hình như ông ta là người có quan hệ thống gia với Trương tông.
- Không sai, đây cũng là mục đích mà hôm nay tôi đến đây.
Đặng Thành Quân nói.
Ngài có thể nói rõ hơn được không?
- Phí Văn là người có quan hệ thống gia với Trương tổng, ông nghĩ cách xem xét một chút, tìm một mảnh có vị trí tốt, giá rẻ hơn, bán ra cho vị Phí tiên sinh này.
Đặng Thành Quân nói. – Gico!
Sau khi nghe được lời nói của Đặng Thành Quân, Trần Anh Hùng sững sờ một lát, rồi tiếp tục hỏi:
Trương Vĩ
Chuyện này có chút không phải cho lắm?
- Có gì không tốt nào, Phi tiên sinh là người có quan hệ thống gia với Trương tổng, ông giúp đỡ
Phí tiên sinh, không phải cũng là giúp đỡ Trương 2 tổng hay sao?
- Nhưng mà, Trương tổng không có nói qua chuyện này với tôi.
Trần Anh Hùng nhíu mày nói.
- Hừ, Trương tổng thân phận như thế nào, mà lại trực tiếp đi nói những điều này với ông, hơn nữa, không phải là Trương tổng sai tôi đến đây rồi sao?
- Ý ngài là, những lời ngài vừa nói là lời mà Trương tổng dặn dò sao?
Trần Anh Hùng hỏi.
- Ông sao mà vẫn không hiểu ra vậy, có những điều phải cần đến lãnh đạo mở lời sao? Có những điều có thể nói ra được sao? Chỉ cần lãnh đạo ra hiệu một chút, ông phải tự mình lĩnh ngộ ra chứ, biết chưa?
Nhưng mà…....
Trần Anh Hùng có chút lo lắng nói.
- Không có nhưng nhị gì cả, lý do tôi đến đây dặn dò ông, chính là nhận chỉ thị của Trương tổng, nếu không tôi dựa vào cái gì mà dám giúp đỡ thông gia với Trương Công chứ.
Thế nhưng, chuyện này không dễ làm đâu.
Trần Anh Hùng thở dài một tiếng, nói. – Nếu như dễ làm, tôi còn phải tìm đến ông
- Làm việc phải suy nghĩ một chút, như vậy mới có thể dành được sự đánh giá cao của lãnh đạo.
Được, tôi biết rồi.
Giọng Trần Anh Hùng mang chút tâm tư, nói.
- Còn nữa, chuyện giúp Phí Tiên Sinh dành được lô đất, ông nhất định không được để cho ai biết, cũng không cần thăm dò ý của Trương tổng, nếu không thì sẽ khiến cho các vị tổng tài khác không vui.
- Ngài yên tâm đi, có những chuyện có thể làm, nhưng không thể đi nói, nếu không thì sẽ phải phạt cả lãnh đạo, tôi hiểu.
Trần Anh Hùng cười khổ, nói.
- Ông biết vậy thì tốt, làm việc cẩn thận, chỉ cần làm tốt chuyện này, Trương tổng ngoài mặt không nói, nhưng trong lòng sẽ luôn ghi nhớ đến ông.
Đặng Thành Quân cười nói.
Đúng 8 giờ tối, Trương Vĩ đã đến khách sạn Lệ 8 Thất đúng hẹn, hơn nữa còn tìm được đúng đến 3 phòng mà Miêu Lộ đang ở, sau khi đứng bên ngoài
phòng quan sát một chút, mới đưa tay lên gõ cửa phòng một cái:
Cốc, cốc, cốc….............
Mời vào, cửa mở sẵn rồi.
Trong phòng vang lên tiếng của Miêu Lộ.
Sau khi Trương Vĩ đẩy cửa bước vào, nhìn thấy Miêu Lộ đang ngồi trong phòng khách, trên người mặc một chiếc váy ngủ bằng ren mỏng dính, thậm chí là có thể nhìn thấy chiếc áo ngực màu da đang lồ lộ sau lớp váy.
Đúng là rất đúng giờ mà.
Miêu Lộ quay đầu lại nhìn một cái, cô ả đang ngồi trên sô pha bèn đứng dậy nói.
- Hẹn với người đẹp, nhất định là phải đúng giờ rồi.
Mời đi bên này, tôi đã chuẩn bị bữa tối rồi.
Miêu Lộ làm điệu giơ tay mời, khách khí nói.
Được.
Trương Vĩ thuận mồm đáp, cũng nhân cơ hội đó quan sát Miêu Lộ.
Miêu Lộ trang điểm rất xinh đẹp, tóc để vuốt sang một bên vai, chiếc váy ngủ bó sát lộ ra những đường cong cơ thể, ngực, eo, hông mọi thứ đều gợi cảm, lộ ra đôi chân tuyệt đẹp.
Sauk hi hai người đi đến phòng ăn, trên bàn đã bày săn những món ăn Tây trông rất hấp dẫn, còn có một chai rượu vang nho, ở giữa bàn ăn còn đặt một giá nến, trông giống một bữa ăn tối dưới ánh nên khá lãng mạn.
Trương tổng, mời ngồi.
Miêu Lộ cúi người nhè nhẹ, để lộ ra hai bầu ngực trắng như tuyết như muốn tuột ra khỏi chiếc váy ngủ.
Cảm ơn.
Trương Vĩ thuận mồm đáp, sau đó ngồi đối diện với Miêu Lộ, quan sát cơ thể của Miêu Lộ một lát rồi hỏi:
- Miêu tiểu thư, hôm nay cô gọi tôi đến đây rốt cuộc là vì chuyện gì?
Trương tổng, đến giờ anh vẫn còn chưa hiểu
Miêu Lộ đưa chiếc lưỡi thơm tho của mình liếm đôi môi hồng gợi cảm, đôi chân dài tuyệt đẹp đang gác lên nhau, chiếc váy ngủ vô tình bị co lại, để lộ ra toàn bộ đôi chân tuyệt đẹp.