Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1148: Thông gia lợi ích. (2)
Tô Quân nói.
- Vậy không thể tổ chức muộn một chút sao, sao phải cử hành trước ngày tuyển cử hội đồng quản trị một ngày,
Vệ Dong bĩu môi, nhỏ giọng thầm thì một câu nói.
- Dong Dong, nghi thức đính hôn của hai con tổ chức ngay trước ngày họp hội đồng quản trị một ngày đêm chính là để chứng minh hai nhà Tô, Vệ đã liên hợp, cũng là để cho những cổ đông ủng hộ chúng ta có thể yên tâm, đồng thời còn có thể đã kích những cổ đông ủng hộ Trương gia, quay đầu lại đầu nhập vào hai nhà Tô, Vệ chúng ta.
Tô Quân phân tích nói.
- Không sai, Tiểu Quân nói đúng, sở dĩ tổ chức nghi thức đính hôn của hai con trước họp hội đồng quản trị một ngày đêm chính là để đả kích Trương gia một đòn nặng nề, cũng là tạo thế để hai nhà Tô, Vệ chúng ta liên hợp.
Vệ Tử Phu mim cười gật đầu, trên mặt lộ ra vẻ tán thưởng, nói.
- Nghi thích đính hôn của chúng ta cũng quá sơ sài đi. Vệ Dong nói.
- Dong Dong yên tâm, đây chẳng qua chỉ là nghi thức đính hôn, đợi lúc hai chúng ta thật sự kết hôn, Tô gia chúng ta nhất định sẽ làm thật lớn, nhất định sẽ tổ chức thật linh đình rước con vào cửa.
Tô Mục cười nói.
- Tô Mục, đứa cháu này của tôi từ nhỏ đã bị dạy hư, sau này phải nhờ cậu rộng lượng hơn một chút.
Vệ Tử Phu nói.
- Xem Vệ lão ngài nói kia, tôi đã coi Dong Dong như là con gái mình vậy, ngay thẳng, thống khoái, có sao nói vậy, Tô gia chúng tôi có thể có người con dâu như vậy cao hứng còn không kịp nữa là.
Tô Mục nói.
- Được rồi, Tô Mục, việc muội muội của cậu làm đến đâu rồi? Cô ấy có đồng ý ủng hộ chúng ta tuyển cử hay không?
Vệ Tử Phu hỏi.
- Ai…
Nghe Vệ Tử Phu nói xong, Tô Mục không khỏi thở dài một cái, nói:
- Tôi đã liên lạc với nó một phen, thế nhưng không thể đã thông được nó, nó tuyệt không có ý định trở lại Hương Giang.
- Tô Mục, Tiểu Quân và Dong Dong không phải đều đã kết hôn sao? Tô Nguyệt Nhu thân là cô cô của Tiểu Quân, sao cậu không nhân cơ hội này
mời cô ấy trở về. Vệ Tử Phu cười ha hả, lộ ra một tia ý vị thâm trường.
- Đúng vậy nha, chỉ cần cô cô có thể về tham gia hôn lễ, đến lúc đó có thể tham gia hội đồng quản trị rồi, chúng ta cũng có thể có cơ hội được cô
2 cô ủng hộ.
(a
- Đúng vậy Tô Mục, tôi thấy Tiểu Quân nói đúng. Tô Nguyệt Nhu lại không có con trai, tiểu Quân lại là cháu ruột của cô ấy, chỉ cần Tiểu Quân có thể được Tô Nguyệt Nhu yêu thích, vị tất không thể kế thừa cổ phần tập đoàn Hồng Đỉnh trên danh nghĩa của Tô Nguyệt Nhu.
- Đúng đó ba, ngài thử liên lạc với cô cô một chút đi.
Tô Quân phụ họa nói.
- Tô bá phụ, con nghe nói cô cố của Tiểu Quân một mực sống ở nước Mỹ mà con cũng từng qua đó du học, đến lúc đó chúng con nhất định sẽ có rất nhiều chuyện để nói.
Vệ Dong vừa nghe đến chuyện kế thừa cổ phần, trong mắt cũng lộ ra một tia nóng bỏng, nói.
- Được, vậy tôi sẽ liên hệ với Nguyệt Nhu một chút.
Trên mặt Tô Mục lộ nụ cười khổ nói.
Tục ngữ nói: “Mỗi nhà đều có nỗi khó xử riêng, việc Tô Nguyệt Nhu vì sao lại rời khỏi Hương Giang còn không phải là vì chuyện phụ thân qua đời sao, mà Vệ Tử Phu ít nhiều có liên quan đến cái chết của phụ thân y, chuyện này khiến cho Tô Nguyệt Nhu khó có thể thoải mái được.
Hơn nữa, phụ thân của Tô Mục trước khi chết còn chia cổ phần công ty tập đoàn Hồng Đỉnh thành hai phần, phần lớn giao cho Tô Mục kế thừa, phần nhỏ còn lại là cấp cho Tô Nguyệt Nhu kế thừa, chuyện này cũng khiến cho huynh muội hai người phát sinh mâu thuẫn.
Ba ngày trước cuộc họp hội đồng quản trị tập đoàn Hồng Đỉnh, hai nhà Tô, Vệ phát thiệp mời đính hôn rộng rãi khắp nơi, khiến cho Hương Giang nổi lên một trận sóng to gió lớn, cuộc họp hội đồng quản trị tập đoàn Hồng Đỉnh sắp tới lại được phủ lên một tầng màn che thần bí.
Ân oán giữa hai nhà Tô, Vệ lúc đó lưu truyền rất rộng trong xã hội thượng lưu, mà hai nhà Tô, Vệ lại đột nhiên đính hôn, vừa vặn ngay trước khi cử hành cuộc họp hội đồng quản trị cho nên rất nhiều người đều coi đó là một cuộc hôn nhân lợi ích.
Tập đoàn Hồng Đỉnh trong xã hội thượng lưu Hương Giang có ảnh hưởng rất lớn và nổi tiếng, rất nhiều việc nội bộ của tập đoàn Hồng Đỉnh cũng được lưu truyền. Nhiều người sau khi biết được chuyện liên hôn giữa hai nhà Tô, Vệ đều chú ý tới động tĩnh của Trương gia.