Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1165: Các phe phản ứng (1)
- Trương Vĩ, chuyện này, anh biết được khi nào?
Tô Nguyệt Nhu đắn đo một lát, vẫn hỏi ra nghi – ngờ trong lòng.
- Tôi cũng vừa mới thấy được.
Trương Vĩ trên mặt lộ ra một nụ cười khổ.
Sau khi Trương Vĩ phát hiện đoạn phim, sở dĩ không có nói cho mẹ con Tô Phỉ biết, một là không muốn dính vào chuyện của nơi này, hai là không muốn gây hiểu lầm cho Tô Nguyệt Nhu.
- Ừ.
Nghe Trương Vĩ nói thế, Tô Nguyệt Nhu nhẹ giọng hừ một câu, nói:
- Đây coi là chuyện gì nha! Thật là hỗn loạn mà.
- Mẹ, chúng ta bây giờ nên làm gì nha?
Tô Phỉ hỏi.
- Loại chuyện như vậy tôi không quản được rồi, cũng lười dính vào. Chúng ta hay là về nhà trước
di.
Tô Nguyệt Nhu thuận miệng lên tiếng, rồi sau đó đứng lên từ vị trí.
Tuy rằng, đối với chuyện đám hỏi hai nhà Tô, Vệ, Tô Nguyệt Nhu trong lòng có lời oán thán, thế nhưng Tô gia sắp là con dâu mà gây ra loại chuyện như vậy, vẫn khiến cho Tô Nguyệt Nhu khó có thể tiếp thụ, bởi vì điều này đã ảnh hưởng đến danh dự của Tô gia.
- Trương Vĩ, anh gọi điện thoại cho tài xế đi, cho hắn chạy xe đến cửa tửu điếm.
Tô Phỉ nháy một ánh mắt, nói với Trương Vĩ ở một bên.
- Được.
Trương Vĩ thuận miệng lên tiếng, rồi sau đó cố ý thả chậm bước chân, đầu tiên là phát một cái tin ngắn cho Trương Bình Sinh, sau đó mới bấm số điện thoại của tài xế.
Lúc này, phòng yến hội đã loạn thành một mảnh, Trương Bình Sinh ngồi ở trên bàn trong phòng yến hội, thật ra đã sớm phát hiện chỗ dị thường, chỉ có điều bởi vì vị trí ngồi cách người hai nhà Tô, Vệ quá gần, không tiện chủ động hỏi thăm, thảo luận.
Mới vừa rồi, khi nghe Tô Mục nói nghi thức đính hôn đình chỉ, trong mắt Trương Bình Sinh lộ
Trương Vĩ
8 ra một vẻ vui mừng, chỉ có điều ngại vì thân phận T của mình, tình cảm và thể diện, nên vẻ mừng rỡ bị ẽ ông ta dằn chặt xuống đáy lòng.
Tô Quân và Vệ Dung hai người không có cách nào đính hôn, thế tất sẽ ảnh hưởng đến quan hệ hai nhà Tô, Vệ. Bất kể là từ phương diện nào mà xét, đối với Trương gia đều là một chuyện tốt.
Phủ… một tiếng, điện thoại di động của Trương Bình Sinh rung lên. Trương Bình Sinh cúi đầu nhìn, là Trương Vĩ nhắn tin cho ông ta, sau khi đọc nội dung tin nhắn, trên mặt Trương Bình Sinh lộ ra vẻ hồ nghi.
- Trung Nhạc, con tìm một đoạn phim trên điện thoại di động giúp ba.
Trương Bình Sinh xem xong tin nhắn, vỗ vỗ con trai ở một bên nói.
- Ba, ngài cũng biết chuyện đó?
Trương Trung Nhạc gương mặt đắc ý hỏi.
So sánh với Trương Bình Sinh cố dằn sự mừng rỡ xuống đáy lòng, Trương Trung Nhạc lại khuôn
mặt nở đã nụ cười, thấy được đoạn phim do bản thân mình một tay bày mưu tính kể tạo thành, quả nhiên phá hủy nghi thức đính hôn này, trong lòng Trương Trung Nhạc tràn đầy sự tự hào.
- Ý gì, con biết cái gì hay sao?
Trương Bình Sinh chỉ có nhận được tin tức của Trương Vĩ, cũng không hề tận mắt xem qua đoạn phim Vệ Dung ở trên giường, cho nên đối với cả sự kiện này cũng không rõ ràng cho lắm.
- Ba, ngài xem thì sẽ biết.
Trương Trung Nhạc lộ ra một nụ cười thần bí, rồi sau đó lấy ra điện thoại của mình, thuần thục thao tác, tìm ra đoạn phim đưa cho phụ thân xem.
Xem xong đoạn phim Vệ Dung ở trên giường xong, mặt Trương Bình Sinh trở nên quái dị, trong lòng cũng cấp tốc suy nghĩ, cuối cùng mới đột nhiên nghiêng đầu lại, hỏi:
- Chuyện này, con làm sao mà biết được? Tại sao ngay từ đầu không nói cho ba?
Trương Bình sinh hiểu biết rất rõ đối với tính tình của con trai, với dưới tình huống bình thường, Trương Trung Nhạc một khi phát hiện loại clip này, khẳng định sẽ ngay lập tức tự nói với mình, rồi sau đó kể một ít lời qua tiếng lại mới đúng. Thế nhưng cho đến khi bản thân mình chủ động yêu cầu, Trương Trung Nhạc mới lấy đoạn phim ra cho
mình xem.
- Ba, thật ra…
Trương Trung Nhạc há miệng, vốn muốn nói chuyện này chính là do con làm, bất quá nghĩ đến bốn phía tai vách mạch rừng, vẫn còn là cứng rắn đình chỉ cái ý nghĩ này, ngược lại nói:
- Con lén vụng trộm coi cho vui, quên đi luôn
rồi.
- Hừ…
Nghe con trai giải thích xong, Trương Bình Sinh 2 không khỏi hừ lạnh một tiếng.
Trương Vĩ không ngồi ở bên cạnh Trương Bình Sinh, mà còn nhớ nhắn tin cho bá phụ của mình, sớm báo chuyện này cho bản thân mình, còn con trai của mình thì an vị bên cạnh, lại một chữ cũng không tiết lộ ra, vậy làm sao không khiến ông ta cảm thấy quái dị?
Chính cái gọi là “Biết con không ai ngoài cha”, căn cứ biểu hiện dị thường của Trương Trung Nhạc, Trương Bình Sinh theo bản năng có cảm giác, có một loại tình huống có thể giải thích vì sao con trai im miệng như thóc như vậy, chính là một biểu hiện “có tật giật mình”!
Tuy rằng cái này chỉ là một loại suy đoán, thế nhưng, Trương Bình Sinh vẫn có một loại cảm giác, chuyện này phải có quan hệ cùng con trai, nếu không, y theo tính tình ham chơi của đối phương, không có khả năng đi theo bản thân mình để tham gia yến hội.