Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1176: Thưởng phạt phân minh (2)
- Cái gì, ông nội, ngài làm như vậy hơi quá đáng, tốt xấu thế nào cháu cũng là lập công cho Trương gia, ngài dựa vào cái gì muốn tước đoạt quyền thừa kế của cháu.
Nghe Trương Khôn Trung nói xong Trương Trung Nhạc lập tức nhảy dựng lên chất vấn.
Trương Bình Sinh cùng Phí Lệ nhìn nhau, rồi sau đó sắc mặt hai người đều biến đổi, đều lộ vẻ lo lăng, thậm chí không lo ngăn cản Trương Trung Nhạc.
- Hừ, thằng nhóc này đừng không biết tốt xấu, tôi làm như vậy có thể cũng là vì tốt cho cháu.
Trương Khôn Trung sắc mặt trầm xuống nói.
- Cha, lấy lại quyền thừa kế của Trung Nhạc có phải là có chút quá nghiêm trọng, cha xem có thể đổi cách xử phạt khác không.
- Ta tước đoạt quyền thừa kế của nó, có thể nói là vì tốt cho nó. Nếu không hai nhà Tô Vệ không đồng ý với cách xử lý này, nói không chừng sẽ đích thân xử lý Trung Nhạc. Đến lúc đó không đơn giản là tước đoạt quyền thừa kế.
Trương Khôn Trung nói.
Nghe Trương Khôn Trung nói xong Trương Bình Sinh Phú Lệ, Trương Trung Nhạc đều bình tĩnh trở lại, bởi vì Trương Khôn Trung nói cũng có lý, sự kiện video bất nhã ảnh hưởng quá lớn đối với hai nhà Tô Vệ, nhất là Vệ gia càng trở thành trò cười của thiên hạ, Vệ gia chắc chắn sẽ không bỏ
qua.
Nếu như Trương gia bao che cho Trương Trung Nhạc, chỉ có thể làm cho quan hệ hai nhà càng thêm xấu, nếu thật là đến mức cá chết lưới rách, đối với hai nhà Trương Vệ đều không có lợi.
Trương Khôn Trung nói có lý như vậy, ba người trong nhà Trương Bình Sinh mặc dù không cam lòng cũng không thể không chấp nhận quyết định này. Nếu như Trương Khôn Trung thật sự vung tay mặc kệ, hoặc là đuổi Trương Trung Nhạc ra khỏi Trương gia, Trương Trung Nhạc căn bản đừng nghĩ
mai nhìn thấy mặt trời.
- Chuyện Trung Nhạc quyết định như vậy.
Ta biết mấy người có bất mãn nhưng nên nghĩ lại cách làm của mình, cũng không phải chỉ có thủ đoạn hạ lưu này mới có thể giúp cháu đạt được mục đích mong muốn của mình, cháu làm như vậy ngược lại làm cho mình trở nên tầm thường.
- Nói dễ nghe nếu như không phải cháu sử
dụng thủ đoạn hạ lưu, ngài chưa chắc có thể ngồi 3 vào vị trí Tổng giám đốc.
8 Trương Trung Nhạc hai mắt đỏ bừng vẻ mặt oán – giận nói.
-
Câm miệng, con đang nói bậy bạ gì vậy?
Nghe Trương Trung Nhạc nói vậy Trương Bình Sinh lập tức trách mắng nói.
- Hừ, ếch ngồi đáy giếng còn lên tiếng, cháu cho rằng Trương gia chỉ có cháu thôi sao, những người khác ở Trương gia cháu cho răng bài trí sao?
Trương Khôn Trung lạnh giọng hỏi.
- Vậy ngược lại ngài nói có ai làm tốt hơn so với cháu?
- Cháu không cần phải vội, ta đang muốn nói chuyện này.
Trương Khôn Trung khẽ hừ một tiếng chỉ vào Trương Vĩ nói
- Trương Vĩ làm tốt hơn so với cháu. Nó không sử dụng thủ đoạn hạ lưu, cũng lấy được sự ủng hộ của hai vị cổ đông giống nhau. Chỉ vì chuyện cháu phát tán video, để cho một cổ đông ủng hộ đối phương.
- A Vĩ, ông nói trước kia đã nói với cháu, ta là người già nhưng lòng không già, có công liên thưởng, tội thì phạt, cháu có cống hiến lớn như vậy đối với Trương gia, cháu có nguyện vọng gì có thể nói ra.
- Ông nội, cháu cũng họ Trương, làm việc vì Trương gia là việc nên làm.
- Ừ, khó có được người hiểu chuyện như cháu, cũng sẽ không dễ dàng thay đổi.
Trương Khôn Trung trầm ngâm một phen nói
- Như vậy đi, ở Bắc Kinh ta còn có căn hộ, dù sao cũng để trồng tặng cho cháu.
- Ông nội, ngài có ý tốt nhưng cháu đã có chỗ ở Bắc Kinh…
Trương Vĩ vốn định muốn từ chối nhưng chưa nói hết đã bị Trương Khôn Trung ngắt lời.
- Được rồi cháu không cần nói gì nữa, ta nói muốn tặng cháu, cũng không thu lại, cháu cứ nhận là được.
Trương Khôn Trung khoát tay áo bình tĩnh nói.