Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1194: Bỏ gốc lấy ngọn. (2)
Tôi cám ơn Tổng giám đốc Phòng trước.
- Miêu tiểu thư không cần khách khí, có thể giúp cô một tay là vinh hạnh của tôi.
Phùng Kế Lượng nói.
-
Khụ.
Lúc này đột nhiên vang lên tiếng ho nhẹ, Phùng Kế Lượng quay đầu nhìn lại thấy không biết lúc nào Phùng Thiên Tường đã đến bên cạnh hai người.
Chú, ngài đã đến.
ừm
Phùng Thiên Tường khẽ gật đầu nhìn hai người nói.
- Chú, cháu giới thiệu với chú một chút, vị này chính là tiểu thư Miêu Lộ của Phó thị trưởng Bắc Kinh.
Phòng Kế Lượng nói.
- Miêu tiểu thư đã lâu không gặp, không ngờ cô cũng có thể đến tham dự buổi tiệc.
- Phùng tiên sinh, có thể đến tham gia buổi tiệc hôm nay tôi cảm thấy hết sức vinh hạnh.
Miêu Lộ nói.
- Miêu tiểu thư hi vọng cô có thể có một buổi tối vui vẻ.
- Hã, vừa rồi tôi và Miêu tiểu thư bàn chuyện làm ăn, Tổng giám đốc Trường có việc rời đi rồi.
Nghe Phùng Kế Lượng nói xong Phùng Thiên Lương cau mà hỏi
Cháu và Miêu tiểu thủ đang bàn chuyện gì
- vậy?
- Là như vậy chú, Miểu tiểu thư có một công ty xây dựng muốn nhận thầu một ít công trình. Lúc nghe cháu sắp tiếp nhận chức Tổng giám đốc của công ty Hoa Dương xong muốn bàn chuyện hợp tác với tôi.
Hà, hóa ra là như vậy.
Phùng Thiên Tường trả lời một câu nhìn như vô tình vô ý mà hỏi
Việc đó thuận lợi không?
- Rất thuận lợi, Phòng Kế Lượng là một người rất chú kiến, sau khi biết tình hình công ty chúng tôi xong đã đồng ý hợp tác với công ty chúng tôi. Hơn nữa giao công trình cho công ty chúng tôi.
Miêu Lộ giọng nói giống rèn sắt còn nóng.
Nha.
- Miêu tiểu thư, tôi còn có một số việc muốn cùng Kể Sáng nói chuyện, cô xem…
- Được rồi, tôi sẽ không quấy rầy hai vị xin lỗi không tiếp được rồi.
Miêu Lộ biết điều trả lời một câu gật đầu cáo từ.
-Miêu tiểu thư, gặp lại sau.
Phòng Kế Lượng có chút lưu luyến không rời.
Kế Lượng, theo ta sang đây.
Phùng Thiên Tường quăng một câu quay người đi sang bên cạnh.
Được rồi, chú.
Hai người đi đến một chỗ yên tĩnh, chứng kiến chung quanh không có khách mời Phùng Thiên Tường lập tức dừng lại hỏi
- Kế Lượng, cháu cảm thấy Miêu tiểu thư là người như thế nào?
Nghe Phùng Thiên Tường nói xong Phùng Kế Lượng vui mừng cho rằng chú đã nhìn ra suy nghĩ của mình muốn mượn cơ hội giúp người hoàn thành ước vọng vội vàng nói
- Tôi cảm thấy Miêu tiểu thư rất tốt, xuất thân cao quý, gia thế ưu việt, tướng mạo đoan trang cử chỉ vừa vặn.
Thật sao?
Phùng Thiên Tường lên tiếng, tiếp tục hỏi
- Vậy cháu cảm thấy, Tổng giám đốc Trương và Miêu tiểu thư thì ai là quan trọng hơn.
- Hẳn là Miêu tiểu thư đi, cha Miêu tiểu thư là Phó thị trưởng Bắc Kinh, hơn nữa còn có quan hệ hợp tác với Công ty Hoa Dương. Trương Vĩ tuy nói trước kia là Tổng giám đốc công ty Hoa Dương nhưng không phải hiện giờ đã từ chức sao?
Nói láo, đánh rắm!
Nghe Phùng Kế Lượng nói xong Phùng Thiên Tường giọng rầy một câu giơ tay đánh
Phùng Kế Lượng nhưng lại từ từ buông tya.
- Chú, ngài đừng nóng giận, cháu có chỗ nào sai, ngài trực tiếp dạy là được.
- Thằng nhóc đúng là đầu heo, một cái là có lợi đối với sự nghiệp của cháu, một cái giống nốt muối đối với cháu mà cháu sao tốt xấu không biết?
Phùng Thiên Tường trách.
Chú, ngài có ý gì?
Phùng Kế Lượng thận trọng dò xét.
Có ý gì?
Nghe Phùng Kế Lượng nói Phùng Thiên Tường hừ lạnh một tiếng nói
- Trương gia có ảnh hưởng rất lớn ở khu vực miền Trung, cha của tổng giám đốc Trương là Phó tổng giám đốc khu vực miền Trung, tổng giám đốc Trương lại là Tổng giám đốc Công ty Hoa Dương Bắc Kinh, mà Phùng gia chúng ta ít tham gia vào buôn bán, bây giờ muốn con cháu tham gia kinh doanh, tất yếu phải mượn nhờ đến quan hệ của người trong Trương gia.
Chú cháu đã biết.
Phùng Kế Lượng vội vàng gật đầu đáp.
- Cháu biết cái đếch gì, cháu cho rằng Tổng giám đốc công ty Hoa Dương dễ làm như vậy sao, nếu như không có Tổng giám đốc Trương để lại người giúp đỡ, cháu chỉ là một tư lệnh bị người đem là trò khi cũng không biết.
Phùng Thiên Tường lớn tiếng quát.