Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1203: Hôn nồng nhiệt (1)
- Sao thế? Em muốn mở cửa thân mật với anh?
Trương Vĩ vừa vừa dựa vào Lý Mông Dao.
ra.
Lý Mông Dao lộ vẻ để phòng hừ một tiếng nói.
- Nếu không mở thì sao?
Trương Vĩ đưa tay phải ra, ôm eo Lý Mông Dao hỏi.
- Anh nhanh buông em ra, nếu không em sẽ hỗ
lên.
Lý Mông Dao giãy dụa nói.
- Em hộ đi nhà này đã cách âm, em hô cũng không ai biết.
Trương Vĩ cười nói.
- Anh thật đáng chết, dùng lời trên phim trêu đùa em.
Lý Mông Dao gắt một cái nói.
- Anh là bạn trai của em, em có gì phải sợ, ngoan ngoãn mà nghe lời. Ở
Trương Vĩ dùng sức kéo Lý Mông Dao vào gần ngực mình hơn lập tức cảm nhận được bộ ngực
mềm mại.
- Trương Vĩ, anh đừng táy máy chân tay với em, bây giờ em còn chưa chuẩn bị tâm lý.
Lý Mông Dao nói.
- Dao Dao, người em thật mềm mại.
Trương Vĩ khen không để ý đến câu nói của Lý Mông Dao, tay trái vòng qua bắp chân của cô trực tiếp ôm ngang Lý Mông Dao.
- Anh chỉ làm loạn, nhanh buông em xuống.
Lý Mông Dao thật sự sợ hãi giọng xinh đẹp có chút run run.
- Được, anh sẽ buông.
Trương Vĩ cười trả lời ôm Lý Mông Dao vào phòng ngủ đặt lên giường.
- Đồ lưu manh, làm gì lại đưa em lên giường của
anh?
Lý Mông Dao nằm trên giường tim muốn nhảy ra ngoài, giãy dụa đang muốn từ trên giường xuống đất.
- Đương nhiên là muốn lên giường với em.
Trương Vĩ ra vẻ đương nhiên sau đó không đợi Lý Mông Dao xuống giường liền trực tiếp nằm lên thân thể mềm mại của Lý Mông Dao.
- Trương Vĩ, anh là đồ hỗn, anh làm em bị thương rồi.
Lý Mông Dao vừa thẹn vừa hận.
- Vậy em liền ngoan ngoãn nghe lời.
Trương Vĩ đưa ngóng trở lên nhẹ nhàng vuốt má Lý Mông Dao.
- Anh đừng có khinh em, nhanh ra khỏi người em.
Cảm nhận được sự va chạm của Trương Vĩ Lý Mông Dao không khỏi run lên, hai tay chống ngực Trương Vĩnhư muốn đây Trương Vĩra.
- Sao anh lại khinh em, anh là yêu thương em.
Trương Vĩ cười trả lời một câu sau đó nắm lấy đôi tay bé nhỏ của Lý Mông Dao đặt sau lưng để chặt.
Càng làm cho Lý Mông Dao cảm thấy hoảng sợ là Trương Vĩ dùng tay phải xoa xoa hồng của mình rồi sau đó đưa hắn vào trong váy xoa nắn mông của
mình.
Xúc cảm của bộ ngực dù sao còn cách quần áo nhưng cảm giác trên cặp một chính là đụng vào thân thể. Tay phải Trương Vĩ càn rỡ vuốt vẽ xoa nắn tùy ý xoa mông Lý Mông Dao.
- Trương Vĩ, anh muốn khinh dẻ em hôm nay em sẽ ghét anh cả đời, vĩnh viên đừng nghĩ em tha thứ cho anh.
- Vậy càng đời, để cả đời em không quên được
anh.
Trương Vĩ nói.
- Trương Vĩ em xin anh, anh làm quá nhanh em chưa kịp tiếp nhận, hai chúng ta từ từ nói chuyện trước.
- Em muốn nói chuyện gì nói đi.
Trương Vĩ hỏi.
- em biết trước kia đối với anh quá lãng đạm, sau em sẽ từ từ sửa, chỉ cần hôm nay anh không cứng rắn em sẽ đền bù tổn thất tương thích.
- Hà, vậy em muốn đền bù tổn thất cho anh như thế nào?
Trương Vĩ lộ ra vẻ tò mò hỏi.
- em có thể hôn môi với anh.
Lý Mông Dao đỏ mặt giọng bé đến dường như không nghe được.
Lý Mông Dao đang nói câu này hình như cũng lấy hết dũng khí. Bởi vì trong lòng cô hết sức rõ ràng, nếu như hôm nay không cho Trương Vĩ chút ngon ngọt chỉ sợ thân thể mình không giữ được.
- Cũng chỉ lại để cho hôn môi mà thôi
Trương Vĩ có chút bất mãn nói.
- Không phải anh còn sờ người em sao?
Lý Mông Dao nói có chút oan ức.
- Nếu chỉ hôn môi và vuốt vẻ, chênh lệch lớn với mong muốn của anh.
- Anh đừng vội, em cho anh vuốt ve, cho anh sớm muộn gì cũng là của anh.