Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1254: Trở lại Bắc Kinh (1)
- Tô tổng tài, trên cái thế giới này bất cứ chuyện gì đều có sự khó khăn của nó, thế nhưng chỉ cần có lợi đối với Phân bộ Trung Quốc chúng ta, tôi đều cảm thấy nên thử một lần.
Trương Vĩ nói.
- Trương tổng tài, đề nghị này của ngài, tôi cũng không phải là đồng ý lắm.
Hà Quỳnh Lượng khẽ lắc đầu, nói.
- Khụ…
Nghe Hà Quỳnh Lượng cũng nói như vậy, Trương Vĩ không khỏi ho nhẹ một tiếng. Tuy rằng hắn nghĩ tới chuyện này sẽ có chút trở ngại, thể nhưng bị hai Phó tổng tài đồng thời phủ định, vẫn khiến cho trong lòng Trương Vĩ có chút bất mãn.
- Vệ tổng tài, báo cáo này ngài thấy thế nào?
Trương Vĩ hỏi.
- Đề nghị trong báo cáo ngược lại không tệ, thế nhưng có thể chân chính thi hành hay không, có thể thực hiện sự cải cách này tốt hay không, vẫn còn là
một vấn đề hai mặt.
Vệ Quỳnh Sơn nói.
Vệ Quỳnh Sơn nói câu này rất bình thản, cũng không có cái khuynh hướng gì rõ ràng, càng giống như là một loại thái độ lập lờ nước đối.
- Tổng tài, bộ phận tổ chức do tôi phân quản không có quá nhiều nhiệm vụ, sở dĩ tôi nghĩ là thực hiện công tác cải cách ở cái phương diện này, hơn nữa tôi cũng có lòng tin có thể làm được.
- Vệ tổng tài, tôi cảm thấy chuyện này không thể nóng lòng, chúng ta vẫn nên thương nghị thật kỹ lường một chút.
Tô Nhạc Lộc nói.
- Tô tổng tài nói không sai, chuyện này dính dáng quá rộng, quả thật không thể vội vàng hành động.
Hà Quỳnh Lượng nói.
- Như vậy đi, nếu như phân bộ của chúng ta không thể quyết định, chi băng báo cáo lên tổng bộ của tập đoàn đi.
Vệ Quỳnh Sơn đề nghị.
Thật ra, Vệ Quỳnh Sơn sở dĩ đề nghị như thế, cũng là được Vệ Tử Phu nhắc nhở. Vệ Tử Phu cũng muốn nhìn một chút xem chuyện cải cách, sẽ đưa tới phản ứng bao lớn ở tầng quản lý của tổng công ty tập đoàn.
Nghe Vệ Quỳnh Sơn nói thế, Trương Vĩ và Tô Nhạc Lộc, Hà Quỳnh Lượng đều liếc nhìn nhau. Mọi người đều biết bản thân họ không thể thuyết phục đối phương, nên đều chấp nhận đề nghị của
Vệ Quỳnh Sơn.
- Nếu như mọi người cũng không có ý kiến, quyết định như vậy đi.
- Nếu không có thứ gì khác, vậy giải tán đi thôi.
Sau khi tan họp, Tô Nhạc Lộc và Hà Quỳnh Lượng rất tự nhiên đi cùng với nhau. Tuy hai người đã biết nhau lâu, thế nhưng thần thái và cử chỉ thân
mật chưa từng có trước đây.
- Tô tổng, vị Trương tổng tài này thật đúng là biết bày trò, mới vừa nhậm chức chưa được bao lâu, liền làm ra chuyện lớn như vậy.
Hà Quỳnh Lượng nhíu mày, nói.
- Người tuổi trẻ chính là khí thịnh.
Tô Nhạc Lộc khẽ lắc đầu.
- Tô tổng tài, ngài không phải là đã sớm biết chuyện này rồi sao?
Hà Quỳnh Lượng hỏi.
- Đúng vậy, tôi quả thật biết chuyện này từ ngày hôm qua.
- Tô tổng tài, ngài nói tổng công ty của tập đoàn sẽ thông qua đề nghị cải cách không?
- Tầng quản lý của tổng công ty của tập đoàn cũng không hi vọng đề nghị này thông qua.
Tô Nhạc Lộc lên tiếng, nhưng lại lộ ra một vẻ loi lắng, nói:
- Chỉ sợ có hội đồng quản trị hi vọng tiến hành sự cải cách này.
- Hội đồng quản trị hi vọng cải cách, không thể
nào!
Hà Quỳnh Lượng có chút giật mình nói.
- Ai biết những lão gia hóa của hội đồng quản trị kia nghĩ như thế nào chứ?
Tô Nhạc Lộc khẽ lắc đầu, nói.
Tô Nhạc Lộc và Hà Quỳnh Lượng sở dĩ phản đối cải cách, là bởi vì hai người bọn họ đều có cổ phần ở công ty con tại đại lục. Mà bọn họ lại đang nhậm chức ở cao tầng thuộc Phân bộ Trung Quốc, dưới tình huống không ảnh hưởng ích lợi của tổng công ty, có thể tiến hành tập trung tài nguyên về cho công ty con của mình.
Nếu như, sau khi tiến hành cải cách quy mô rộng lớn, rất nhiều công ty tiến hành xác nhận, tổ chức lại, chút ít tỷ lệ ở công ty của bọn họ sẽ giảm thấp xuống, cho dù có thể tiếp tục tập trung tài nguyên, cũng sẽ không còn có ích lợi quá lớn.
Hơn nữa, trải qua tổ chức lại và hợp nhất các công ty, cổ đông của công ty con đều sẽ có thế lực nhất định, sẽ đạt đến một loại thăng bằng đặc biệt, muốn làm chệch hướng đầu tư tài nguyên cũng không dễ dàng.
Trong phòng vip của một nhà hàng khách sạn hùng vĩ tại Hong Kong, có một nam một nữ đang ngồi dùng bữa ăn, chính là mẹ con Phí Lệ và Trương Trung Nhạc.
- Mẹ, mẹ sao lại muốn ra ngoài ăn như vậy, mẹ không phải là không thích ra bên ngoài ăn cơm sao?
Trương Trung Nhạc hỏi.
- Trung Nhạc, mẹ là muốn nhân cơ hội này, nói với con một ít chuyện, tránh ở nhà đông người nhiều chuyện.
Phí Lệ nói.
-Mẹ, chuyện gì nha?
Trương Trung Nhạc nghi ngờ hỏi.
- Trung Nhạc, mẹ muốn con trở về Mỹ quốc chiếu cố cho phụ thân của con.
Phí Lệ đề nghị.