Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1256: Tìm việc làm (1)
- Mẹ, vì sao tự dụng kéo đến nhiều chiếc xe như vậy?
Đàm Tĩnh Nhã lộ ra chút kinh ngạc, hỏi.
Trong sự kinh ngạc của mẹ con Đàm Tĩnh Nhã, sáu chiếc xe hơi mở cửa theo thứ tự, từ trong bước ra hơn 20 nam nhân âu phục màu đen, khiến cho mẹ con Đàm Tình Nha càng thêm cảnh giác trong lòng.
- Ai nha, vì sao tự dưng có nhiều Hắc y nhân như vậy, con mau nhấn chuông gọi cửa đi, coi chưgn xảy ra chuyện gì đó.
Đàm Tiểu Mai có chút lo lắng nói.
Không cần Đàm Tĩnh Nhã gọi người trong nhà, Tiểu Chung đã phát giác được động tĩnh bên ngoài, thấy nhiều người như vậy đầu tiên là có chút cảnh giác, rồi sau đó lại thấy được thân ảnh của Lưu Thành và Trương Vĩ, mới không khỏi thở phào nhẹ nhõm nói:
- Đàm a di, ngài đừng lo lắng, đây là Trương tổng của chúng tôi đã trở về.
— A, Trương tổng!
Nghe Tiểu Chung nói thế, Đàm Tiểu Mai đầu tiên là sửng sốt một chút, rồi sau đó mới phản ứng lại, hiểu Trương tổng trong miệng đối phương ắt là chủ nhân Trương Vĩ của cái nhà này.
- Trương tổng, ngài đã trở lại.
Tiểu Chung nhanh chóng nghênh đón.
- Tiểu Chung, khổ cực rồi.
Trương Vĩ lộ ra vẻ tươi cười, vỗ vỗ bả vai Tiểu Chung.
- Trương tổng, ngài quả khen, đây là chuyện tôi phải làm.
Trương Vĩ trao đổi với Tiểu Chung xong, quay đầu nhìn sang Đàm Tiểu Mai ở một bên, cười nói.
- Trương tổng, cám ơn ngài đã nhiệt tình khoản
đãi.
Đàm Tiểu Mai trên mặt nở nụ cười, phụ họa.
Đàm Tiểu Mai sau khi nhìn thấy Trương Vĩ, cũng muốn tiến lên chủ động chào hỏi, nhưng nhìn thấy Trương Vĩ hiện tại như vậy, cảm thấy song phương địa vị chênh lệch, không khỏi khiến cho nàng cấm cảm thấy có chút khép nép.
Đàm Tiểu Mai lại không ngờ đến là, đối phương lại chủ động chào hỏi cùng bản thân mình, hơn nữa cách nói chuyện cũng giống như năm xưa vậy, vẫn là vô cùng khách khí và tự nhiên.
- Trương tổng, chào ngài.
Thấy Trương Vĩ chủ động chào hỏi với mẫu thân, Đàm Tình Nhã cũng ít đi một phần cảm giác câu thúc, chủ động tiến lên chào hỏi.
- Để tôi đoán một chút coi, vị này hẳn là Tĩnh Nhà tiểu thư rồi. Lúc tôi còn học trung học đã từng nhìn thấy cô, thoáng một cái đã qua nhiều năm như vậy rồi.
- Ôi chao nha, anh coi đó tôi vậy mà quên luôn rồi, các cháu năm đó còn là học cùng trường nữa.
Đàm Tiểu Mai cười nói.
- Đúng nha, Tĩnh Nhã tiểu thư phải nói là hoa khối của trường chúng cháu đấy.
- A di, chúng ta đừng đứng ở chỗ này nữa, hay vào bên trong nhà hàn huyên đi.
- Tốt.
Đàm Tiểu Mai đáp lời, lôi kéo con gái ở một bền, đi theo Trương Vĩ đi vào cổng chính.
- Ca, anh đã trở lại.
Trương Vĩ vừa đi vào cổng chính, Trương Tùng liền chạy tới, lôi kéo cánh tay phải của Trương Vĩ, gương mặt mừng rỡ nói.
- Ở kinh thành đã quen thuộc chưa? Trương Vĩ vỗ vỗ bả vai đệ đệ, hỏi.
- Rất tốt, em đã mập thêm vài cân rồi.
Trương Tùng cười nói..
- Ba và mẹ đâu?
Trương Vĩ cười hỏi.
- Ba và mẹ lái xe ra ngoài rồi, em hiện tại đi gọi điện thoại cho hai người.
Trương Tùng cười nói.
Cao ốc Hồng định là vị trí đặt tổng bộ của Hồng Đỉnh tập đoàn, ngoại trừ phòng làm việc của thành viên Hội đồng quản trị ra, tổng công ty của tập đoàn cũng đặt phòng làm việc trong tòa cao ốc này.
Tổng tài của tổng công ty tập đoàn Hồng Đỉnh tên là Chu Khánh. Lúc này hắn đang ở trong phòng làm việc của mình thẩm duyệt báo cáo, trong lúc bất chợt nhìn thấy được một phần báo cáo do Trung Quốc phân bộ nộp, lập tức khiến cho sắc mặt của hắn âm trầm xuống.
Phần báo cáo chính thức này do Trương Vĩ nộp, nội dung chính là tiến hành cải cách đối với công ty
Trung Quốc phấn bộ. Xem được nội dung trên báo cáo này xong, khiến cho Chu Khánh không khỏi da đầu tê dại.
Nếu như làn gió cải cách này cất lên, các công ty con dưới ngọn cờ Hồng Đỉnh tập đoàn khẳng định sẽ rung chuyển. Đây là cục diện mà Chu Khánh không muốn nhìn thấy, bởi vì như vậy biểu thị là hắn sẽ phải hạ đài.
Nhưng mà, trong thiên hạ không có tường nào mà gió không lọt qua được. Phần báo cáo này có thể truyền đến trong tay mình, Chu Khánh tin tưởng người nên biết cũng đã biết, muốn bưng kín chuyện này cũng không dễ dàng.
- Tổng tài, ngài tìm tôi?
- Quỳnh Sơn, báo cáo do Trung quốc phân bố các anh nộp là sao vậy?
Chu Khánh hỏi.