Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1260: Không khí ấm áp (1)
như thế này thật sự rất đáng quý.
Mẹ, mẹ thấy chiếc ghết mat-xa này thế nào?
Trương Vĩ bước đến bên cạnh chiếc ghế mat-xa, vỗ vỗ vào cái ghết mat-xa chất liệu bằng da, hỏi me.
- Ai dà, cái đồ này cũng phải vài trăm nghìn lận, đắt quá.
Lí Huệ Lan quan sát cái ghết mat-xa một lát, khuôn mặt lộ ra nét kinh ngạc, nói.
- Gì à, chiếc ghế mat-xa này có thể mat-xa toàn thân, rất là tốt cho sức khỏe, gì ngồi thử một chút đi ạ.
Lý Mông Dao cười gợi ý.
-
Được, vậy đề gì thử xem.
Lí Huệ Lan cười đáp lại, sau đó ngồi xuống cái ghế mat-xa.
Tích tinh tinh…
Ngay lúc này, điện thoại bỗng đổ chuông, Trương Vĩ lôi điện thoại ra xem một chút, trên màn hình hiện lên số của Vệ Quỳnh Sơn.
- Alo, Vệ tổng. Trương Vĩ ấn nút nghe, trả lời.
- Trương phó tổng, cậu bây giờ đang ở đâu?
Vệ Quỳnh Sơn hỏi.
- Tôi đang ở Trung Quốc, ông tìm tôi có việc gì sao?
Trương Vĩ hỏi.
- Là như này, công ty bất động sản An Thịnh
khu vực Đông Nam, vừa xảy ra chuyện vô cùng lớn, tập đoàn mong cậu có thể nhanh chóng đến Thượng Hải để xử lý.
Vệ Quỳnh Sơn nói.
Sự cố gì vậy?
Trương Vĩ nhíu mày một cái, hỏi.
- Tại một khu biệt thự của công ty bất động sản An Thịnh đang trong quá trình xây dựng, có một tòa cao ốc bỗng nhiên bị đổ, chuyện này rất nghiêm trọng, bắt buộc phải phái cậu đích thân qua đó giải quyết.
an
- Vệ tổng, tôi từ trước đến giờ không nhận phụ trách ở khu vực Đông Nam, đối với khu vực này tôi không hiểu nhiều lắm, đối với sự việc phát sinh này, phải tôi đi giải quyết, e là không hợp lý cho lắm.
Trương Vĩ nhíu mày nói.
- Trương phó tổng, kỳ thực tôi cũng cảm thấy phái cậu đi là không hợp lí, nhưng đây là ý kiến của châu Tổng, hơn nữa là thái độ của ngài ấy rất kiên quyết, chỉ đích danh cậu đi giải quyết.
- Vì sao vậy? Tôi không có ưu thế gì trong việc này mà.
Trương Vĩ hói đầy nghi hoặc.
- Châu tổng cảm thấy, cậu giải quyết việc ở công ty Hóa Dương không tồi, vì vậy mới đề nghị cậu đi giải quyết.
Chính là vì lí do này sao?
- Châu tổng, còn muốn tôi thông báo cho cậu 2 biết, phải dồn tâm trí để giải quyết tốt việc này, ở không được nghĩ lung tung đến những chuyện – khác.
- Cái mà Châu tổng ám chỉ là báo cáo cải cách sao?
Trương Vĩ suy đoán.
Cậu thấy sao?
Vệ Quỳnh Sơn hỏi lại.
. Tôi hiểu rồi, tôi sẽ nhanh chóng thu xếp đi Thượng Hải.
Trương Vĩ thở dài một tiếng, nói.
- Chuyện này rất không bình thường, nhất định phải điều tra tỉ mỉ thận trọng, không được để cho công ty An Thịnh liên lụy đến tập đoàn Hồng
Đỉnh của chúng ta, cậu hiểu không?
Vệ Quỳnh Sơn nhắc nhở. – Tôi nhớ rồi.
Trương Vĩ gật đầu nhè nhẹ trả lời.
Cậu định bao giờ đến đó.
Ngày mai đi.
Trương Vĩ trả lời.
- Ờ, vậy cậu khẩn trương một chút, chuyện cải cách tạm thời đừng nghĩ nữa.
- Vệ tổng, sự cố ở công ty bất động sản An Thịnh, rốt cuộc là như thế nào vậy, tôi cần tư liệu cụ thể về công ty này, và nguyên nhân xảy ra sự cố này.
Trương Vĩ nói.
- Như vậy đi, cậu cứ đến Thượng Hải trước đi, đến lúc đó có thể liên lạc với Vệ Khang, nó là phó giám đốc bộ phận kỹ thuật của tập đoàn An Thịnh, nó sẽ giải thích tường tận cho cậu.
Vệ Khang, sao mà trùng hợp vậy.
Trương Vĩ nói khẽ.
- Ở, chuyện trước đây của hai cậu là truyện đã qua rồi, mặc dù đã xảy ra một số chuyện không vui, nhưng mọi người chung quy vẫn là đồng nghiệp của nhau, hy vọng lần này các cậu có thể đồng tâm hiệp lực, giúp cho công ty An Thịnh vượt qua cửa ải khó khăn này.
Vệ Quỳnh Sơn dặn dò.
Ngài yên tâm đi, tôi sẽ xử lý tốt việc này.
Trương Vĩ trả lời, rồi liền tắt máy.
Phù…...... vẫn là thời buổi loạn lạc.
Trương Vĩ cười khổ nói.
- Anh bận vậy sao, đi dạo phố mà cũng gọi điện thoại. Lý Mông Dao chạm chạm vào cánh tay của Trương Vĩ, nhỏ giọng nói.
- Hết cách, anh phải tranh thủ kiếm tiền, để còn rước em về làm vợ.
Trương Vĩ trêu đùa, thuận thế duỗi tay phải ra vòng qua ôm lấy chiếc áo mảnh mai của Lý Mông Dao, nói.
Hừ, anh bớt tìm cớ đi nhé, em đâu có ép anh đi kiếm tiền đâu.
Lý Mông Dao hừ nhẹ một tiếng, nói.
- Ngày mai anh phải đi công tác ở Thượng Hải, em có muốn đi cùng anh không?