Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1272: Đến Hồng Kông (1)

- Chị Trương à, Mạc Dung Huyện lúc đó yêu cầu cao lắm nên không có chú ý đến tôi.

- Mạc Dung Huyên bây giờ chẳng phải là bạn gái của Vệ Khang sao? Lẽ nào giữa anh và cô ta còn có câu chuyện gì sao?

Chân Tuyết hiếu kì, hỏi.

- Chuyện đã qua đừng nhắc lại nữa, người trẻ tuổi tuấn kiệt như Trương tổng đây, mà cũng sợ không có người theo đuổi hay sao.

- Trương tổng, ngài thử xem tay nghề của bà xã tôi xem thế nào?

-

Được, vậy tôi không khách khí nữa.

Trương Vĩ cười, sau đó cầm đôi đũa lên, gắp một miếng thức ăn ở gần hắn nhất.

Nhờ có mối quan hệ giữa Trương Vĩ và Trương Ngọc Hà, mà không khí trên bàn ăn trở lên sôi nổi hẳn lên, trong lúc dùng bữa Trương Vĩ và Chân Anh Hùng không hề nói chuyện công việc, mà lại là tán gẫu nói chuyện một chút về sở thích.

Sau khi bốn người ăn cơm xong, liền đi sang phòng khách bên cạnh để nghỉ ngơi, Trương Ngọc Hà rót cho hai người chén trà, sau đó liền dắt Chân Tuyết rời khỏi phòng khách, để cho hai người họ có không gian riêng để bàm chuyện.

Sau khi mẹ con Trương Ngọc Hà rời khỏi phòng khách, trong phòng chỉ còn lại ba người Trương Vĩ, Chân Anh Hùng và Châu Bân, trong đó Trương Vĩ và Chân Anh Hùng ngồi ở ghế sô pha thưởng thức trà, còn Châu Bân lại đứng ở bên cạnh giống như bức tượng gỗ.

Nhìn thấy Trương Vĩ không hề mở lời, ý để cho Trương Bân rời khỏi phòng khách, Chân Anh Hùng biết đây hẳn là tâm phúc của đối phương, rồi ông ta lại rót cho Trương Vĩ một tách trà, lúc này mới

mở lời vào chuyện chính.

- Trương tổng, hôm nay tôi mời ngài đến nhà, một là muốn thiết đãi ngài ở xa mới đến. Hai là muốn báo cáo công việc với ngài.

Chân Anh Hùng ngập ngừng nói.

Kì thực, chính vào tối nay, trong lòng Chấn Anh Hùng rất lưỡng lự, không biết có nên dựa vào Trương Vĩ không, nhưng, sau khi nhìn thấy Trương Vĩ đối với Trương Ngọc Hà vô cùng tôn trọng, thì Chân Anh Hùng hạ quyết tâm.

Được, vậy thì tôi sẽ lắng nghe.

Trương Vĩ hạ tách trà xuống, rồi ngồi dựa lưng vào thành ghế sô pha.

- Trương tổng, kì thực lúc mà dự án khu biệt thự phía Tây còn chưa chắc chắn, tôi đã cảm thấy có gì đó không bình thường, chỉ là không ngờ lại xảy ra chuyện lớn như vậy.

Chân Anh Hùng lắc đầu khe khẽ, nói.

- Ủa, vì sao vừa mới bắt đầu một cái ông đã cảm thấy không bình thường?

Trương Vĩ hoài nghi hỏi.

- Lúc mà bán đấu giá đất thổ cư của khu biệt thự phía Tây, tôi vẫn còn là phó tổng của bộ phận kinh doanh, đáng lẽ việc đất thổ cư lúc đó phải do tôi đảm nhận, nhưng mà, trên thực tế tôi không hề phải bỏ chút sức lực nào. Toàn bộ là Trình Đông phụ trách, hơn nữa miếng đất thổ cư trong lúc đó đang được bán đấu giá, rõ ràng là thấp hẳn so với giá thị trường.

Chân Anh Hùng nói.

- Mối quan hệ của Trình Đông ở Thượng Hải có phải rất rộng không?

Trương Vĩ hỏi.

- Trình Đông, mối quan hệ của ông ta không

- Ai đỡ cho Trình Đông, có phải là người có vị trí cao ở tập đoàn Hồng Đỉnh không?

- Khoảng thời gian đó, tổng giám đốc Vệ Quỳnh Sơn thường đến Thượng Hải, hơn nữa là Trình Đông tiếp xúc rất nhiều với ông ta, tôi nghi là Vệ tổng đứng đằng sau hậu thuẫn cho ông ta.

Vệ Quỳnh Sơn?

- Trương tổng sự việc đã đến nước này rồi. Ngài định làm thế nào?

Chân Anh Hùng hỏi.

- Trước tiên, cần phải làm rõ nguyên nhân của vụ tòa nhà bị đổ, rốt cuộc là vì lí do địa chất, hay là vì bớt xén vật liệu lúc thi công. Thứ hai, chuyện này có dính líu đến phó thị trưởng thành phố Thượng Hải, tôi sợ là sẽ bị cuốn vào trong cuộc đấu tranh chính trị, đến lúc đó không chỉ có công ty An Thịnh, thậm chí có khả năng ảnh hưởng đến tập đoàn Hồng Đỉnh.

Trương Vĩ nói.

- Trương tổng, ngài nói công ty An Thịnh còn cứu được không?

Chân Anh Hùng thở dài, hỏi.

- Từ việc tòa nhà bị đổ trong nháy mắt, công ty An Thịnh coi như xong rồi, điều này tôi nghĩ ông phải là người rõ hơn ai hết.

Trương Vĩ duỗi tay phải ra, vỗ vỗ bả vai của Chân Anh Hùng, nói.

- Nhưng mà, lúc đầu công ty Hóa Dương xảy ra vấn đề chất lượng, không phải là ngài cũng gặp phải nhà lầu bị đổ do có vấn đề hay sao, không chỉ giải quyết được vấn đề khó khăn cho công ty Hóa Dương, thậm chí còn đưa Hóa Dương lên một tầm cao mới.

Chân Anh Hùng nói mang theo nét kỳ vọng.

- Vật liệu xây dựng của công ty Hóa Dương có vấn đề là chuyện có thật, nhưng tòa nhà đó không có bất kỳ mối nguy hiểm nào, cũng không có bất kì chiều hướng bị đổ sập, không gây hoang mang cho mọi người.

Trương Vĩ trầm ngâm một lát, tiếp tục nói:

- Nhưng mà, khu biệt thự phía Tây thì khác, cho dù kiểm tra ra chất lượng không có vấn đề gì, cho dù là do địa chất và tác động lực từ bên ngoài, thì vẫn không có cách nào có thể thay đổi được chuyện tòa nhà bị đổ ập như vậy, cũng không có ai dám mua lại dự án bất động sản của công ty An Thịnh.

Haiz…......

Chân Anh Hùng thở dài, việc mà Trương Vĩ nói ông ta không phải là không hiểu, chỉ có điều là ông ta ở công ty An Thịnh phấn đấu lâu như vậy, rất khó để chấp nhận được chuyện này.

- Ông cũng không cần phải quá lo lắng, có cơ hội thích hợp, tôi sẽ sắp xếp giúp ông một chút.

Trương Vĩ an ủi.

Sau khi nghe được lời của Trương Vĩ, Chân Anh Hùng lập tức lấy lại tinh thần, nói bằng giọng cảm kích:

Cảm ơn ngài nhiều lắm, Trương tổng.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free