Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1276: Nguy hiểm rình rập (1)
-Chú hai, chú có biết ông nội có chuyện gì không?
Trương Vĩ giọng hoài nghi hỏi.
Chú cũng không rõ, bây giờ chú cũng đang thấy bối rối.
Trương Bình Hạ lắc đầu nhè nhẹ, sau đó nhìn Trương Vĩ bước vào ngôi biệt thự của Trương Khôn Trung.
Sau khi hai người bước vào phòng khách, liền nhìn thấy Trương Khôn Trung đang ngồi trên số pha, nét mặt có chút trầm tư, trên người ông ta cũng đang vận bộ đồ ngủ.
- Ba, muộn vậy rồi sao ba chưa ngủ vậy, có việc gì sao ba?
Nhìn thấy Trương Khôn Trung sức khỏe không có vấn đề gì, Trương Bình Hạ thở phào một cái, nói.
-
Ở
Trương Khôn Trung gật đầu nhè nhẹ, vẫy vẫy tay về phía hai người, nói:
.
Các con ngồi xuống đi.
- Dạ vâng.
Hai người Trương Vĩ đồng thanh đáp, sau đó ngồi xuống phía đối diện của Trương Khôn Trung.
- Ta vừa mới nhận được một thông tin, chủ tịch Vệ Quỳnh Sơn bên phía chi nhánh Trung Quốc
mất tích rồi.
Trương Khôn Trung nói.
Mất tích?
Nghe thấy lời của Trương Khôn Trung xong, Trương Bình Hạ nói, khuôn mặt có vẻ thắc mắc.
Ba, sao ba lại biết?
Vệ Tử Phu vừa gọi điện cho ta.
Trương Khôn Trung ngáp dài một cái, nói.
Chẳng trách.
Trương Bình Hạ gật đầu nhè nhẹ, nói.
Trương Vĩ hoài nghi hỏi.
- Ông nội, Vệ Quỳnh Sơn mất tích khi nào, Vệ Tử Phu vì sao lại gọi điện cho ông?
- Hình như là mất tích lúc tối nay, Vệ Tử Phu muốn ta dùng thân phận chủ tịch hội đồng quản trị của tập đoàn Hồng Đỉnh, giúp tìm nơi ở của Vệ
Quỳnh Sơn.
- Vệ Tử Phu đích thân gọi điện qua đây, vậy thì khả năng chuyện này là có thật, rốt ruộc là ai mà lại dám bắt cóc Vệ Quỳnh Sơn?
Trương Bình Hạ hỏi đầy nghi ngờ.
- Bắt cóc thì còn đỡ, chỉ sợ là người cũng không còn nữa.
Trương Khôn Trung than thở một tiếng, nói.
Nghe thấy lời của Trương Khôn Trung, Trương Vĩ và Trương Bình Hạ nhìn nhau, đều vô cùng kinh ngạc.
. Sau vài giây do dự, Trương Vĩ không nhịn được liền mở lời, hỏi:
- Ông nội, chuyện này có lẽ nào liên quan đến việc tòa nhà bị đổ ở Thượng Hải không?
- Hiện giờ thì ta cũng không có cách nào xác định được, vẫn phải đợi thêm xem có tin gì nữa hay không.
Ba à, vậy bây giờ chúng ta nên làm thế nào?
Trương Bình Hạ hỏi.
- Bình Hạ, con chủ động liên hệ với những người có quan hệ với Trương gia chúng ta, nhờ họ giúp tìm hiểu tin tức của Vệ Quỳnh Sơn, A vĩ cháu tìm hiểu chút xem người phụ trách đội bảo vệ, tìm
mọi cách để tăng cường bảo vệ an toàn cho nhà chúng ta.
Trương Khôn Chung phân phó.
Vâng ạ.
- Trương Bình Hạ và Trương Vĩ cùng cúi người = đáp, sau đó đều đi ra khỏi biệt thự, phân công nhau
mỗi người một việc, đêm nay nhất định sẽ là đêm làm nhiều người mất ngủ.
......
Sáng sớm, trong ngôi biệt thự của nhà Phí Lệ, ba người Phí Lệ, Phí Văn, Trương Trung Nhạc đang ngồi trong phòng dùng bữa sáng, Trương Trung Nhạc chỉ ăn mấy miếng liền bỏ đi, chỉ còn lại hai chị em Phí Lệ và Phí Văn.
- A Văn, việc tối qua đúng là nhờ có em, nếu không phải em nói đúng lúc, lão gia chưa chắc đã đồng ý để Bình Sinh quay trở về.
Phí Lệ thở dài một hơi, nói.
- Chị, chị cũng thật là, bệnh tình của anh rể vẫn còn chưa tiến triển tốt, chị tại sao lại muốn anh ấy quay về, ngộ nhỡ bệnh tình tái phát thì phải làm sao?
Phí Văn nói có chút không hiểu.
Em tưởng chị đành lòng sao?
Phí Lệ bỏ dao và nĩa trong tay xuống, quan sát xung quanh một chút rồi mới nhỏ giọng nói:
- Nếu như anh rể của em không quay về, thì chúng ta sẽ không còn chỗ đứng trong cái nhà này
nữa.
- Chị, chị như vậy là có ý gì? Phí Văn thắc mắc hỏi.
- Từ sau khi anh rể em bị thương, lão gia có thể đã có dự tính khác rồi, có thể sẽ tước quyền thừa kế của anh rể em.
Phí Lệ nhỏ giọng nói.
y là có thật sao?
- Lão gia là người rất cẩn thận, lại rất xem trọng cổ phần của tập đoàn Hồng Đỉnh, sẽ không dễ dàng gì mà giao cho người khác, hơn nữa đầu của anh rể em đang bị thương, sau này nói không chừng sẽ để lại di chứng, vậy thì sẽ không thể trở thành người thừa kế lí tưởng nhất của gia tộc rồi, dựa vào quan sát của chị trong thời gian này, lão gia rất có khả năng đã đổi ý.
Phí Lệ nét mặt khổ sở nói.
Việc này…
Sau phút trầm tư giây lát , Phí Văn hỏi:
Chị, vậy bây giờ chúng ta phải làm thế nào?
- Còn có thể làm thế nào được, chỉ còn cách để Bình Sinh sớm quay trở về, để lão gia nhở đến tình phụ tử, không tước đi thân phận người thừa kế
gia tộc.
Phí Lệ nói.
Haiz…
Phí Văn thở dài một cái, nói:
- Chị, bây giờ tình hình tài chính ở châu Âu khủng hoảng rất nghiêm trọng, gia tộc chuẩn bị di dời doanh ngiệp về nội địa, vẫn hy vọng với sức mạnh của tập đoàn Hồng Đỉnh, hiện tại anh rễ bị thương nặng như thế, nên làm thế nào mới hợp lí.
Phí Lệ nói:
- Trung Nhạc không thích tranh đấu, chức vụ của Trung Vân cũng không cao, chị cũng không làm việc ở tập đoàn Hồng Đỉnh, rất khó có cống hiển công lao cho gia tộc.
Vậy Trương Vĩ là phó chủ tịch chi nhánh Trung Quốc, có khả năng cậu ta lại giúp được một chút, chỉ không biết cậu ta có chịu bỏ sức ra giúp chúng ta không?
Phí Văn nói.
- Không sao, chị sẽ hỗ trợ em, người bác dấu như chị đây, lẽ nào nó lại không nể mặt.
Phỉ Lệ nói.
Sau khi nhận được tin Vệ Quỳnh Sơn mất tích, Trương Vĩ cả đêm không nghỉ, trong lòng âm thầm suy đoán nguyên nhân Vệ Quỳnh Sơn mất tình, có phải là có liên quan đến việc tòa nhà bị đổ ở Thượng Hải hay không.