Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1278: Khoang tàu (1)
Trên một chiếc thuyền đánh cá ở
vùng biển gần sắt Đại Lục, có mấy người đàn ông mặc áo
sơ mi, quần Tây đang đứng trên boong tàu, xem ra dáng
vẻ của họ có chút không phù hợp với chiếc thuyền đánh cá
tồi tàn này, nhìn ở đó không xa, hình như
họ đang canh giữ cái gì đó.
Trong khoang của chiếc thuyền này rất tối tăm ẩm ướt, lại còn bốc mùi ẩm mốc, trong góc thuyền còn có hai bóng người, hai người này đang dựa lưng vào nhau, tay chân đều đang bị trói lại bằng dây thừng.
Một người trong đó chính là chủ tịch chi nhánh Trung Quốc Vệ Quỳnh Sơn, người đàn ông chỉ nhìn chằm chặp vào một bên, nói:
- Trần Hùng, chuyện này rốt cuộc là thế nào? Tại sao lại có người biết địa điểm chúng ta hẹn gặp.
- Vệ tổng, bây giờ tôi còn thắc mắc hơn ngài đây? Tôi cũng không biết kẻ bắt cóc chúng ta là ai?
Người đàn ông được xưng là Trần Hùng nói.
Trần Hùng là người thân tín của thị trường Vinh, cũng là người mà Vinh Thị Trường phái đến để bàn công chuyện với Vệ Quỳnh Sơn, chỉ là không ngờ hai người bọn họ trong lúc đang bàn bạc, đã bị
một đám bắt cóc.
-
Rầm….....
Lúc này, cửa khuang tàu bị đạp ra, ánh sáng yếu ớt chiếu vào bên trong khoang tàu, đột nhiên thu hút sự chú ý của hai người Vệ Quỳnh Sơn.
Hai người ăn cơm đi.
Tên đội mũ trùm đầu nói, sau đó đi đến gần chỗ hai người, ném chiếc túi xuống trước mặt họ.
Vị tiên sinh này, xin hỏi tại sao lại bắt chúng
tôi?
Trần Hùng ngẩng đầu lên, nhìn tên đội mũ trùm đầu, hỏi.
- Tôi chỉ là kẻ được thuê làm chuyện này, các người đừng có hỏi vì sao?
Tên đội mũ trùm đầu đáp.
- Vậy người thuê anh bắt cóc chúng tôi, rốt cuộc là trả anh bao nhiêu tiền?
Trần Hùng hỏi lại lần nữa.
- Mẹ kiếp, ông mày còn chưa tra hỏi mày, mày lại tra hỏi ông mày.
Tên đội mũ trùm đầu quát lên một tiếng, nói tiếp:
- Mau ăn đi, ăn hết đồ đi. Ông mày còn có chuyện muốn hỏi chúng mày.
Chúng tôi không đói, có gì anh mau nói đi.
Vệ Quỳnh Sơn nói.
Mẹ kiếp, muốn ăn mà còn không ăn.
Tên đội mũ trùm đầu mắng một câu:
- Tạo hỏi chúng mày, giữa tập đoàn Hồng Đỉnh và thị trưởng Vinh có mối quan hệ gì?
- Anh nói như vậy có ý gì? Chúng tôi không quen biết ai là thị trưởng Vinh ca.
Trương Vĩ Tác giả: Bảo Bin
Vệ Quỳnh Sơn giảo biện nói.
(
- Đừng có nói chuyện kiểu đó với tạo , tập ở đoàn Hồng Đỉnh và thị trưởng Vinh có mối quan hệ – mật thiết, rất nhiều khu đất thổ cư đều là thông qua – thị trưởng Vinh mới có được, miếng đất mà có tòa
nhà bị đổ ở Thượng Hải cũng là một trong số đó, tao nói đúng chứ?
Tên đội mũ trùm đầu nói.
- Chuyện này…................. anh rốt cuộc muốn thế nào?
Sau khi nghe thấy lời nói của người đàn ông đội mũ trùm đầu, tia hy vọng cuối cùng trong lòng Vệ Quỳnh Sơn cũng biến mất trong lòng trống rỗng, hắn biết đối phương nhất định là nhắm vào mình
Rất đơn giản, giao chứng cứ cấu kết của tập đoàn Hồng Đỉnh các người với thị trưởng Vinh ra đây, người mà bọn ta muốn đổi phó là thị trưởng Vinh, nếu như các người chịu phối hợp, bọn ta sẽ không làm hại đến mạng của các người.
- Hừ, mày đừng có mơ, bọn tao nhất định sẽ không nói cho chúng mày biết đâu.
Trần Hùng gào lên nói.
Vậy sao?
Tên đội mũ trùm đầu cười lạnh một tiếng, sau đó gọi với ra bên ngoài khoang tàu:
Hai đứa bay vào đây đi.
Sau phút chốc, trong khoang thuyền có hai tên đàn em của tên đội mũ trùm đầu bước vào, cúi người về phía Trần Hùng nói:
Đại ca, anh có gì giao phó sao?
- Giáo huấn hai tên này cho tao, đặc biệt là tên tiểu tử họ Trần kia, xem hai đứa chúng nó có chịu nói không?
Tên đội mũ trùm đầu lạnh lùng nói.
Da.
Hai tên đàn em cúi người xuống đáp, sau đó hùng hổ đi đến trước mặt hai người hướng Vệ Quỳnh Sơn và Trần Hùng mà đánh.
Đừng động thú, có gì từ từ nói.
Vệ Quỳnh Sơn sợ hãi nói.
- Tao nói cho chúng mày biết, tao là người của thị trưởng Vinh, chúng mày dám ra tay đánh tao a?
Trần Hùng nói to.
Hai tên độ con không thèm để ý đến lời nói của hai người Trần Hùng và Vệ Quỳnh Sơn, vung cánh tay ra, dơ chân về phía hai người họ đạp đánh, đặc biệt là Trần Hùng vừa nãy gào mồm lên càng bị hai tên đó chăm sóc chu đáo.
A…................
Trần Hùng bị đánh đến nỗi thương tích đầy mình, sau đó nói bằng giọng đau đớn:
Tao liều mạng với chúng mày.