Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1286: Vinh Kiến Nghiệp (1)
Trong phòng làm việc của phó thị trưởng chính quyền Thượng Hải, một người đàn ông trung niên 8 đang ngồi trên vị trí chính, nếu nói đến nhân vật có – địa vị ở Thượng Hải, người này nhất định được
công nhận, đó chính là phó thị trưởng của thành phố Thượng Hải Vinh Kiến Nghiệp.
-
Tích tinh tinh….......
Đột nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên, lập tức thu hút sự chú ý của Vinh Kiến Nghiệp, Vinh Kiến Nghiệp rút điện thoại ra, nét mặt có chút bất thường.
Alo.
Vinh Kiến Nghiệp ấn nút nghe, nói.
Thị trưởng Vinh, là tôi.
Giọng một người đàn ông vang lên trong điện thoại.
- Tăng Cường, việc làm đến đâu rồi?
Vinh Kiến Nghiệp hỏi.
- Ngài yên tâm, mọi thứ đều nằm trong tầm tay.
Người đàn ông được xưng tên là Tăng Cường nói.
- Hiện giờ Vệ Quỳnh Sơn thế nào rồi? Hắn có viết ra chứng cứ tôi và hắn cấu kết với nhau không?
Vệ Quỳnh Sơn rất nghe lời, cái gì cũng viết
ra.
Người được xưng là Tăng Cường nói.
- Hừm, may mà sớm biết lão ta là một tên nhu nhược, nếu không thì thật sự là đã bị Trần Hán Vĩ nắm được thóp rồi, tôi chẳng phải là bị gã bán đứng rồi hay sao.
Vinh Kiến Nghiệp hừ lạnh một tiếng, nói.
- Thị trưởng Vinh, bây giờ nên làm thế nào?
Tăng Cường hỏi.
- Tăng Cường, Vệ Quỳnh Sơn có ý định mua chuộc cậu không?
Vinh Kiến Nghiệp cười hỏi.
- Đúng như ngài dự đoán, hắn ta thực sự muốn mua chuộc tội.
Tăng Cường nói.
- Vậy cậu thuận thế mà làm, tìm cơ hội thả hắn ra.
Vinh Kiến Nghiệp nói.
- sao?
Thị trưởng Vinh, thật sự phải thả hắn ra
Tăng Cường nói giọng có chút khó hiểu.
- Đương nhiên, nếu không thả hắn ra, làm sao mà đạt được kết quả như mong đợi.
- Thị trưởng Vinh, trước khi thả hắn, có cần làm gì không?
- Để hắn ta nghĩ rằng các cậu đã bị mua chuộc, sau đó tìm cơ hội nói ra, việc bắt cóc là do Trần Hán Vì sai các cậu làm.
Trương Vĩ
. Thị trưởng Vinh, Vệ Quỳnh Sơn sẽ tin chứ? Tăng Cường hỏi.
. Cái chết của Trần Hùng đúng là không B. uống, Vệ Quỳnh Sơn sẽ tin thôi.
Được, tôi hiểu rồi.
Tăng Cường đáp.
- Ở, cố gắng làm cho cẩn thận, không được để hậu họa về sau, còn về cha mẹ và người nhà của cậu, tôi sẽ giúp cậu chăm sóc họ.
Vinh Kiến Nghiệp nói một cách thành khẩn.
Ngài yên tâm, tôi sẽ cố gắng hết sức.
- Vệ Quỳnh Sơn, tập đoàn Hồng Đỉnh, nếu như thật sự là chỗ có thể dựa vào thì lợn nái cũng có thể leo cây rồi.
Sau khi cúp điện thoại, Vinh Kiến Nghiệp lầm bầm trong miệng, nói.
Ban đầu, khi tòa nhà vừa mới bị đổ, Vinh Kiến Nghiệp không nghĩ đến việc bắt cóc Vệ Quỳnh Sơn, mà chỉ hy vọng hai bên liên thủ với nhau để làm bằng chuyện này xuống, nhưng không ngờ Trần
Hán Vĩ lại nhân cơ hội để gây khó dễ.
Hơn nữa là thái độ của Vệ Quỳnh Sơn lại mập mờ, khiến cho Vinh Kiến Nghiệp rất hoang mang, hắn sợ Vệ Quỳnh Sơn sẽ bán đứng mình, vì vậy mới nghĩ đến đối sách này.
Nói cách khác, Vinh Kiến Nghiệp làm như vậy là để đổ lỗi cho Trần Hán Vi, gã muốn chuyện bắt cóc Vệ Quỳnh Sơn sẽ khiến cho tập đoàn Hồng Đỉnh phẫn nộ, nhân đó gã muốn mượn cơ hội nhờ vào lực lượng của tập đoàn Hồng Đỉnh để đối phó với Trần Hán Vi.
Hơn nữa Vinh Kiến Nghiệp thả Vệ Quỳnh Sơn ra là vì muốn đạt được mục đích, chỉ có điều là thời cơ để thả Vệ Quỳnh Sơn ra còn phải suy xét.
Thực chất, có một điểm mà Vinh Kiến Nghiệp đoán không sai, nếu như chuyện này do Trương Vĩ chỉ đạo, hắn mặc dù không động đến Vinh Kiến Nghiệp, nhưng cũng sẽ làm ngư ông đắc lợi.
Hơn nữa do thời gian tòa nhà bị đổ, Vinh Kiến Nghiệp đã ở trong thế bị động, nếu như không có sự trợ giúp của tập đoàn Hồng Đỉnh, hắn có thể là đã bị hạ gục rồi, thậm chí bản thân trở thành kẻ thế tội.
Vì thế Vinh Kiến Nghiệp mới nghĩ đến cách liều lĩnh này, đó chính là bắt cóc Vệ Quỳnh Sơn, mục đích là khiến cho tập đoàn Hồng Đỉnh và Trần Hán Vì một phen náo loạn, như vậy thì mới có thể khiến cho tập đoàn Hồng Đỉnh về phe với mình, có thể bảo vệ chiếc mũ quan của hắn.
Nhưng Vinh Kiển Nghiệp một khi đã bị cuốn vào chuyện này nhẹ thì bị bãi chức, nặng thì phải ngồi tù, có thể nói mất đi tiền đồ và cuộc sống hiện tại của mình là điều mà Vinh Kiến Nghiệp không có cách nào để chấp nhận.
Tích tinh tinh.