Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1291: Ván bài lật ngửa (2)
Trần Hán Vĩ nói.
-
Thư ký Trần quả là cao kiến.
Trươn Vì cười nói.
Ha ha ha…......
Nói đến đây, cả hai người cùng cất tiếng cười haha.
Tập đoàn Hồng Đỉnh là một tổ chức doanh nghiệp có tầm ảnh hưởn rất lớn đến chính trị của Đại Lục, cũng đồng nghĩa với việc chính trị của Đại Lục cũng có thể ảnh hưởng đến xúc tiến nội bộ của tập đoàn Hồng Đỉnh.
Nhưng hiện giờ chỉ e là thị trưởng Vinh sẽ bị lật đổ, Trương Vĩ chỉ cần tạo mối quan hệ tốt với Trần Hán Vì, thì có thể nhận được sự ủng hộ của các vị quan chức địa phương ở Thượng Hải, cũng có cơ hội ngồi vào vị trí tổng tài.
Sau khi Trương Vĩ bàn bạc với Trần Hán Vĩ được tầm nửa tiếng, liền cáo từ rồi rời khỏi trà quàn Lão Sơn, mặc dù đã đạt được mục đích hợp tác với Trần Hán Vì, thế nhưng, điều này không có nghĩa là hắn có thể ngồi vào chiếc ghế tổng tài được.
Hợp tác giữa Vinh Kiến Nghiệp và Vệ Quỳnh Sơn đối với tập đoàn Hồng Đỉnh và nội bộ chính quyền không phải là điều bí mật gì, vì vậy chỉ cần điều tra ra Vinh Kiến Nghiệp, để Vệ Quỳnh Sơn tránh khỏi vòng tình nghi, nhất định phải điều đi chi nhánh khác.
Đối thủ cạnh tranh lớn nhất của Trương Vĩ chính là Tô Nhạc Lộc – người mà được Tô Gia chống lưng, hơn nữa kinh nghiệm của Tô Nhạc Lộc cũng nhiều hơn Trương Vĩ, Trương Vĩ vẫn cần phải đạt được sự trợ giúp về thế lực lớn hơn nữa,
Vệ Tử Phu chính là sự lựa tốt nhất.
Trương Vĩ ngồi ghế sau xe, rút điện thoại của mình ra, ấn số của Vệ Tử Phu, sau khi điện thoại được kết nối, Trương Vĩ nói với giọng vô cùng khách sáo:
Vệ lão gia, tôi không làm phiền ngài nghi ngơi chứ.
Tôi già rồi, ngủ muộn, dậy sớm, không
phiền.
Vệ Tử Phu trả lời rồi hỏi Trương Vĩ:
Trương Vĩ, cậu tìm ta có chuyện gì sao?
- Đúng vậy, tôi có một chuyện rất quan trọng muốn bàn bạc với ngài.
Chuyện gì vậy?
Vệ Tử Phu hỏi.
- Một người bạn của tôi đã điều tra ra việc Vệ Tổng mất tích.
Trương Vĩ đáp.
Cái gì! Cậu nói thật sao?
Vệ Tử Phu vừa ngạc nhiên vừa vui hỏi.
- Vệ lão gia, những chuyện như thế này tôi dám mang ra lừa ngài sao?
Trương Vĩ hỏi.
- ngay.
Bây giờ cậu đang ở đâu, tôi sẽ qua chỗ cậu
Khuôn mặt Vệ Tử Phu trở nên hung phấn nói.
- Vệ lão gia, ngài đừng vội, tôi cũng vừa xử lý xong công việc, hiện đang trên đường quay về ở khách sạn, bây giờ ngài đang ở đâu?
- Bây giờ tôi đang ở khách sạn, tí nữa cậu qua thẳng đây tìm tôi.
Vệ Tử Phu thúc giục.
Được, vậy tôi sẽ nhanh chóng qua chỗ ngài
Trương Vĩ nói một câu rồi lập tức tắt máy.
Nghe giọng của Vệ Tử Phu khẩn trương như vậy, Trương Vĩ suy nghĩ rất nhiều, nếu như cố ý làm cho Vệ Tử Phu vài lần kinh ngạc như vậy, liệu ông ta có vì quá khích mà chết đột tử hay không.
Đương nhiên là Trương Vĩ chỉ nghĩ như vậy, Vệ Tư Phu sao có thể yếu đuối như vậy được.
Trương Vĩ tựa lưng ra thành ghế sau xe ô tô, nhắm mắt thư giãn một chút, tiện thể suy nghĩ xem nên nói những gì với Vệ Tử Phu, không bao lâu, chiếc xe đã chạy đến khách sạn..
Sau khi đến khách sạn, Trương Vĩ chạy thẳng đến phòng riêng của Vệ Tử Phu, bảo vệ của Vệ Tử Phu nhận ra Trương Vĩ, liền trực tiếp dẫn hắn vào trong phòng.
Sau khi bước vào phòng, Trương Vĩ nhìn thấy có hai người trong phòng khách, một người chính là Vệ Tử Phu, người còn lại thì Trương Vĩ chưa hề gặp qua, chỉ là cảm thấy có chút quen thuộc.
Trương Vĩ đến rồi.
Sau khi nhìn thấy Trương Vĩ, khuôn mặt Vệ Tư Phu trở nên hoan hỉ, nói:
- Tôi giới thiệu cho cậu một chút, vị này là chủ tịch chi nhánh khu vực Đông Nam Đặng Thành Huy.
- Trương tổng chào cậu, rất vui vì được gặp cậu ở đây.
Sau khi nhìn thấy Trương Vĩ, Đặng Thành Quân vội vàng chào hỏi.
À vâng, chào ngài.
Trương Vĩ quan sát đối phương một lượt rồi khẽ đáp lại.
- Đặng tổng, ông ra ngoài trước đi, tôi có chuyện muốn nói với Trương tổng.
Vệ Tử Phu nói khẽ một tiếng.
Được, vậy tôi xin cáo từ trước.
Đặng Thành Quân cúi người hành lễ với đối phương, sau đó đi ra khỏi phòng.
- Trương Vĩ, cậu mau ngồi xuống đi, cậu vừa nói tìm ra tung tích của Quỳnh Sơn, hiện giờ nó đang ở đâu?
Khuôn mặt Vệ Tử Phụ hết sức khẩn trương hỏi.
- Vệ tổng bây giờ đang bị giam giữ trong một nông trang nhỏ ở vùng ven biển.
- Quỳnh Sơn bây giờ ra sao rồi? Nó có bị tổn hại gì không?
Vệ Tử Phu hỏi có chút lo lắng.
- Hiện giờ Vệ tổng vẫn an toàn, không hề nguy hiểm đến tính mạng.
Trương Vĩ thật thà nói.
Vậy thì tốt rồi.
Vệ Tử Phu thở phào nhẹ nhõm, sau đó dường như nhớ ra điều gì đó, liền quay lại hỏi:
- Trương Vĩ, rốt cuộc ai là người bắt cóc Quỳnh Sơn?
- Chính là người mà hôm nay chúng ta đã gặp, Vinh Kiến Nghiệp – phó thị trưởng thành phố Thượng Hải.