Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1296: Đề bạt (1)

Địa điểm văn phòng chi nhánh Trung Quốc của tập đoàn Hồng Đỉnh nằm trong khu cao ốc Hóa ở Hưng ở Hồng Kông, tại tầng cao nhất của tòa nhà, trong văn phòng của phó chủ tịch, Tô Nhạc Lộc đang đi đi lại lại trước bàn làm việc, khuôn mặt có

chút mong đợi.

-

Tích tinh tinh.

Chính vào lúc này, đột nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên, Tô Nhạc Lộc rút điện thoại ra nhìn một cái, trên màn hình hiện lên số điện thoại của Tô Mục, Tô Nhạc Lộc vệ vàng ân nghe máy, nói:

Anh cả, cuộc họp hội đồng kết thúc rồi sao?

Kết thúc rồi.

Tô Mục nói khẽ.

- Anh cả, việc đi hay ở của Vệ Quỳnh Sơn đã được quyết định chưa?

Tô Nhạc Lộc hỏi một cách quan tâm.

- Quyết định rồi, để tránh bị nghi ngờ, công ty đã quyết định để cho Vệ Quỳnh Sơn đi sang chi nhánh bên Bắc Mỹ đảm nhận chức vụ chủ tịch.

- Anh cả, vậy vị trí chủ tịch bên chi nhánh Trung Quốc, có phải là do em đảm nhận không?

Tô Nhạc Lọc hỏi với khuôn mặt hưng phấn.

Hừ.

Tô Mục hừ lạnh một tiếng, rồi chuyển chủ đề:

Nhạc Lộc, cậu và Vinh Kiến Nghiệp rất thân

sao?

Anh cả, anh như vậy là có ý gì?

Tô Nhạc Lộc đờ ra một lát, hỏi.

- Vốn dĩ anh cũng muốn giúp cậu giành được vị trí chủ tịch chi nhánh Trung Quốc, thế nhưng Vệ Tử Phu ra sức phản đối chuyện này, hơn nữa còn nói quan hệ của chú và Vinh Kiến Nghiệp rất thân thiết, trong khoảng thời gian Vệ Quỳnh Sơn bị bắt cóc, Vinh Kiến Nghiệp đã đề bạt chú lên ngồi ở vị trí tổng tài, có chuyện này sao?

Tô Mục hỏi.

Chuyện này…........

- Anh cả, lúc đầu em không hề biết Vệ Quỳnh Sơn bị bắt cóc, là do Vinh Kiến Nghiệp đứng đằng sau lên kế hoạch, vì thế…..

- Cậu đấy, đúng là quá hồ đồ, bây giờ bị người ta nắm thóp rồi.

Tô Mục lên tiếng trách mắng.

- Anh cả, vậy rốt cuộc em có được làm chủ tịch chi nhánh Trung Quốc không?

Tô Nhạc Lọc hỏi.

- Hừ, cậu vẫn còn muốn làm chủ tịch chi nhánh Trung Quốc sao? Nếu như không phải anh ra sức bảo vệ, nói không chừng cậu đã bị điều chức rồi.

Tô Mục hừ lạnh một tiếng, nói.

- Hã, vậy tóm lại ai là chủ tịch chi nhánh Trung Quốc vậy?

Tô Nhạc Lộc hỏi.

Trương Vĩ.

Tô Mục trả lời.

Cái gì! Dựa vào cái gì mà lại là thằng nhãi

đó?

Sau khi nghe thấy lời của Tô Mục, Tô Nhạc Lộc bất ngờ nói.

Dựa vào cái gì?

Tô Mục hừ lạnh một tiếng, mắng:

2

- Chính là do người ta làm việc tốt hơn cậu, u còn không tự nhìn lại bản thân mình đi sao?

Trong phòng khách số 3606 tại tòa nhà số 1 của khu biệt thự ở Lạc Thành của thành phố Bắc Kinh, trên ti vi đang phát sóng bộ phim mới nhất. Hai bóng ảnh xinh đẹp đang ngồi cùng nhau trên số pha, chính là Tô Phỉ và Trương Kỳ.

Kỳ Kỳ, ba mẹ của em về quê lúc nào vậy?

Tô Phỉ vừa hỏi, vừa dựa dựa vào người Trương Ky.

- Hai ngày trước, em thấy họ ở Bắc Kinh ồn ã buồn chán quá, nên để cho hai người họ về quê.

Trương Kỳ nói.

- Vậy cũng tốt, không thì chị cũng ngại qua đây ở lắm.

Tô Phỉ nháy nháy đôi mắt quyến rũ, nói.

Vo….

Chính vào lúc này, tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên, Tô Phỉ cúi đầu nhìn tin nhắn một cái, khuôn mặt tỏ ra ngạc nhiên, nói:

- Cái tên Trương Vĩ này, đúng là nhanh chân thật, giờ đã ngồi lên vị trí chủ tịch của chi nhánh Trung Quốc rồi.

- Tô Phỉ, chị đang lẩm bẩm cái gì vậy?

Trương Kỳ hỏi có chút hoài nghi.

- Chị vừa nhận được một tin, Trương Vĩ đã đảm nhận chức vụ chủ tịch chi nhánh Trung Quốc của tập đoàn Hồng Đỉnh rồi.

Tô Phỉ nói.

- Chủ tịch chi nhánh Trung Quốc của tập đoàn Hồng Đỉnh?

Sau khi nghe thấy lời của Tô Phỉ, Trương Kỳ hỏi có chút hoài nghi:

Chức vụ này rất cao sao?

- Đương nhiên rồi, dưới chi nhánh Trung Quốc của tập đoàn Hồng Đỉnh, có hàng ngàn công ty con đó.

Tô Phỉ gật gật đầu nói.

Ô.

Miệng Trương Kỳ khẽ mở ra, giọng nói có chút ngạc nhiên.

Đúng rồi, em và Trương Vĩ giờ sao rồi?

Tô Phỉ huých huých nhẹ vào Trương Kỳ, hiếu kỳ hỏi.

- Anh ấy đã có bạn gái rồi, con có thể thế nào được chứ?

Trương Kỳ thở dài một hơi, đáp.

- Kỳ Kỳ, vậy em định làm thế nào? Tiếp tục giữ quan hệ với Trương Vĩ hay là cắt đứt.

- Không biết, có khả năng là sẽ chia tay với anh ấy.

Sau phút im lặng, Trương Kì mới khẽ lên tiếng.

Hã, như vậy thì tiếc quá.

Tô Phỉ thốt lên một tiếng, hai mắt mở to đảo một vòng, nói:

- Kỳ Kỳ, như vậy thì chẳng phải là em chịu thiệt rồi sao, theo chị thấy trước khi em chia tay với hắn ta, ít nhất cũng phải yêu cầu anh ta thứ gì chứ, như vậy mới xứng đáng với bản thân.

- Yêu cầu? Yêu cầu cái gì? Trương Kỳ có chút không hiểu hỏi Tô Phỉ. – Hihi, chị thấy căn phòng này cũng không

tòi

Khuôn mặt Tô Phỉ láu lỉnh nói.

Tại công lớn của tòa nhà Hóa Hưng ở Hồng Kông, bốn chiếc xe hơi kiểu dáng sang trọng giống

của chi nhánh Trung Quốc.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free