Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1310: Tề tựu ở Thượng Hải (1)

Gần điểm máy bay đậu ở sân bay Thượng Hải, / Trương Vĩ đang đứng cách đó không xa, ánh mắt 8 hướng lên bầu trời, chỉ nhìn thấy một chiếc máy

bay thương gia đang hạ cánh xuống nơi dành cho I máy bay hạ cánh ở sân bay.

- Chủ tịch, hình như là Trương tổng và phu nhân cũng đến rồi.

Châu Bân bước đến bên cạnh Trương Vĩ, thấp giọng nói.

-

Ừm, chuẩn bị xe đi.

Trương Vĩ đáp nhẹ một câu, rồi chậm rãi đi về phía phía máy bay đáp xuống.

Sau vài phút, chiếc máy bay thương gia hạng nhỏ từ từ hạ cánh, cửa khoang máy bay được mở ra từ bên trong, tiếp đó có hai người vệ sĩ mặc đồ đen bước xuống trước, sau đó Trương Bình Hóa và Vinh phu nhân cùng bước xuống.

Sau khi nhìn thấy bóng dáng của Trương Bình Hóa và Vinh phu nhân, Trương Vĩ nở nụ cười rồi nói:

Ba, con không ngờ ba lại đến đây thật.

- Không còn cách nào, công ty bất động sản khu vực phía Tây Nam của chúng ta vẫn còn đang đợi vị chủ tịch chi nhánh như ta, giúp họ đoạt được hai lô đất.

Trương Bình Hỏa cười nói.

- Vậy thì mau lên xe thôi, con đã đặt phòng khách sạn cho ba rồi.

Trương Vĩ dùng tay ra hiệu mời Trương Bình Hóa và Vinh phu nhân lên xe.

Một chiếc xe hơi màu đen sang trọng đi tới, Trương Vĩ ngồi ở hàng ghế phụ, vợ chồng Trương Bình Hóa ngồi ở hàng ghế sau, ba người ngồi trên xe vừa đi vừa nói chuyện.

- A Vĩ, không ngờ, con thăng chức nhanh như vậy, bây giờ đã là chủ tịch chi nhánh Trung Quốc rồi, nhưng bà con giờ vẫn là một cấp trên bình thường.

Vinh phu nhân dùng giọng chua ngoa nói.

Con cũng chỉ may mắn gặp thời thôi, nếu như không phải nhờ việc tòa nhà bị đổ, khiến cho Vệ tổng bị liên lụy, con cũng không thể làm đến vị trí này.

Trương Vĩ cười nói.

- Nghĩ lại bao nhiêu năm nay, ông nội của con cũng thật là kỳ quặc. Ngoài việc tạo thuận lợi trong sự nghiệp cho anh cả, việc thăng tiến của ta và anh ta luôn rất chậm.

- Ba, nghe tâm sự của ba thì có vẻ như là ông nội luôn áp chế con đường thăng tiến của ba và chú sao ạ?

Trương Vĩ hiếu kỳ hỏi.

- Cũng không đến mức đó, nhưng, về cơ bản là không có quan tâm đến chúng ta thêm một chút nào, vì vậy việc thăng tiến của hai người bọn ta mới thăng tiến chậm như vậy.

Trương Bình Hóa nói.

- Đây là cao kiến của lão gia, nếu như Trương Gia chúng ta đều đứng ở những vị trí tốt, người ngoài lại trong lòng không phục, lão gia cũng khó có thể mà ngồi yên ở chức vị chủ tịch hội đồng quản trị.

Vinh phu nhân nói.

- Đúng vậy, một vài quản lý mà đang dựa vào Trương gia còn thăng chức nhanh hơn ba và chú ba, nói trắng ra vẫn là lí do tránh khơi dậy sự nghi ngờ, vì để cân bằng mọi thứ.

Trương Bình Hòa nói.

Sau khi nghe thấy lời của Trương Bình Hóa, Trương Vĩ bắt đầu im lặng, kỳ thực trong thâm tâm

của hắn, đề bạt một vài thuộc hạ thân tín không có T huyết thống họ hàng còn tốt hơn là bao che dung õ túng cho người trong nhà, không chỉ tránh khơi dậy 2 sự nghi ngờ mà còn có thể chiêu mộ được nhân tài.

A Vĩ, con có cách gì có thể giúp lấy được a hai lô đất về cho chi nhánh Tây Nam của chúng ta

không?

Trương Bình Hỏa cười hỏi.

- Ba, con chỉ là người hoạch định cho kế hoạch này, chứ không trực tiếp đi thực hiện dự án, thay vì việc ba ngồi đây hỏi ý kiến của con thì chi bằng ba cho phép những công ty bất động sản thuộc chi nhánh Tây Nam chuẩn bị tốt hơn về lợi ích của phần vốn lưu động.

Trương Vĩ nói đùa.

- quặc.

Hừ, cái thằng nhóc này, thật đúng là kỳ

Trương Bình Hóa cười, mắng đùa một câu.

Vinh phu nhân ngồi phía sau xe, nghe hai cha con nói chuyện từ đầu đến cuối, liền thở dài một tiếng, bà ta nhận Trương Vĩ là người thân, giờ thoắt một cái đã không còn như trước nữa

Nào ngờ không phải là năng lực của Trương Vĩ không tồi, mà là xuất sắc hơn mức tưởng tượng, kì thực là trong thời gian ngắn như vậy mà liên tục thăng chức, giờ đây đã trở thành chủ tịch chi nhánh.

Vinh phu nhân nghĩ đến tin đồn mà mọi người bên ngoài đồn thổi rằng, lão gia muốn chuyển cổ phần của tập đoàn Hồng Đỉnh cho Trương Vĩ, hiện giờ xem ra chuyện cổ phần này không phải là không có căn cứ.

Trên một chuyến bay từ Bắc Kinh đến Thượng Hải, ba người đàn ông ngồi trong khoang dành cho thương gia đang nói chuyện, ba người đàn ông này đều là nhân viên của tập đoàn Hồng Đỉnh, chính là Lưu Quảng Vĩ, Uông Thần Vũ, Phùng Thiên Tường.

- Lưu tổng, chúc mừng ngài, nghe nói Trương tổng đã đề bạt ngài làm phó chủ tịch của chi nhánh Trung Quốc.

- Ôi, bây giờ nói chúc mừng vẫn còn sớm quá, cuối cùng vẫn là do phía tổng công ty quyết định mà.

Trong lòng Trương Quảng Vĩ mặc dù rất vui nhưng bên ngoài thì lại tỏ ra bình thản.

Đối với việc Trương Vĩ đề bạt hắn là phó chủ tịch, Trương Quảng Vĩ ban đầu còn cảm thấy khá là bất ngờ, thế nhưng suy nghĩ một hồi lại thấy khá

hợp lý, rốt cuộc nhờ Trương Vĩ mà hắn mới được như hôm nay, mới có thể hoàn toàn cắt đứt quan hệ với nhà họ Tô.

Còn về việc vì sao Trương Vĩ không để bạt Trương Bình Hóa, một là vì Trương Bình Hóa vừa mới lên nhận chức làm chủ tịch chi nhánh, quan trọng hơn là Trương Vĩ phải lựa chọn việc tránh để cho người khác nghi ngờ, hai cha con không thể người làm chủ tịch, người làm phó chủ tịch ở cùng

một chi nhánh được.

Phùng Thiên Tường cười nói.

- Phòng tổng, quan hệ giữa ngài và Trương tổng cũng không khác tôi mà, thêm tôi chẳng phải là thừa thãi rồi hay sao?

Lưu Quảng Vĩ nói đùa.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free