Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1317: Âm mưu (2)
Phí Văn cười ha ha rồi nói.
Sau khi nhìn thấy Phí Văn ở trước mặt, Tô Nhạc Lộc đột nhiên thốt lên, trước chính hắn đã nói
Đặng Thành Quân điều tra một chút, tên Phí Văn c này chính là em vợ với người bác của Trương Vĩ, 6 lần này hắn đến cũng là vì chuyện chuyển nhượng 7 lô đất.
Đương nhiên Tô Nhạc Lộc sẽ không đi vào 2 chuyện này một cách thẳng thừng, mà làm bộ mặt
giả bộ không có gì, rõ ràng là biết nhưng vẫn hỏi:
- Phí tiên sinh, không ngờ lại trùng hợp như vậy, ông cũng đến Thượng Hải rồi.
- Ha ha, Tô tổng, lý do tôi đến Thượng Hải không phải là vừa vặn đúng lúc, mà đến vì tập đoàn Hồng Đỉnh các ngài.
Phí Văn nói.
-
Ồ, ông như vậy là có ý gì?
Tô Nhạc Lọc hỏi lại, khuôn mặt có chút hiếu kỳ, nói:
Phí tiên sinh, mời ngồi.
Cảm ơn.
Phí Văn đáp một tiếng, sau đó ngồi xuống phía đối diện, nói:
- Công ty An Thịnh thuộc tập đoàn Hồng Đỉnh của các ngài không phải là đang chuẩn bị chuyển nhượng lô đất sao?
- Sao vậy, ông cũng muốn thu mua lô đất của công ty An Thịnh sao?
Khuôn mặt Tô Nhạc Lộc tỏ ra ngạc nhiên, hỏi.
- Đúng vậy, tình hình khủng hoảng tài chính nước ngoài hiện nay rất nghiêm trọng, tình hình kinh tế ở trong nước vẫn ổn định hơn một chút, vì vậy gia tộc của chúng tôi chuẩn bị đầu tư vào đại lục.
- Vậy được, có Trương tổng giúp đỡ đăng trong, tôi nghĩ nhất định ông sẽ nằm trong tay hai lô đất, đây không hề là chuyện khó phải không?
Tô Nhạc Lộc liếc một cái, rồi nhìn biểu lộ của Phí Văn, thăm dò một chút.
- Tô tổng, ngài quá xem trọng tôi rồi, người họ hàng bần hàn giống như tôi đây, sao có thể lọt vào mắt của Trương tổng nhà người ta được chứ?
- Không phải chứ, ông dù sao cũng là trưởng bối của Trương tổng, tôi nghĩ cậu ta sẽ không tuyệt tình như vậy chứ?
Tô Nhạc Lộc hỏi.
- Hừ, sự thật là như vậy, tôi có thể làm thế nào được chứ?
Phí Văn hừ lạnh một tiếng, nói.
- Phí tiên sinh, ngài là em vợ của chủ tịch Trương Bình Sinh, mà địa vị của ông ta cao như vậy, vị trí chỉ đứng sau lão gia Trương Khôn Chung, tại sao ông không tìm vợ của ông ấy nhờ giúp đỡ một chút?
- Anh rể tôi giờ đây đang bị thương, đã không ẽ tham gia vào công việc của tập đoàn rồi, địa vị 7 cũng giảm đi nhiều rồi, lời của chị gái tôi giờ đâu ẽ còn tác dụng nữa?
Phí Văn nói có chút không can tâm.
Đương nhiên rồi, tôi có nghe được một chút thông tin, nói rằng chủ tịch hội đồng quản trị vô cùng tín nhiệm Trương Vĩ , thậm chí có thể để cho cậu ta trở thành người thừa kế gia tộc, bây giờ nghe ông nói như vậy, thông tin này e là không có lửa làm sao có khói?
Tô Nhạc Lọc hỏi.
- Hừ, hổ mà còn bị chó bắt nạt, vào lúc quan trọng này còn phải dựa vào bản thân.
Phí Văn thở dài một tiếng, nói.
- Phí tiên sinh, ông đừng suy nghĩ tiêu cực như vậy, dù Trương tổng không đồng ý giúp ông, ông cũng có thể tìm cách khác mà.
Tô Nhạc Lộc cười ha ha một cái, rồi nhấc ấm trà bên cạnh lên, rót cho Phí Văn một trà.
Cách khác?
Sau khi nghe thấy lời của Tô Nhạc Lộc, Phí Văn ngẩng đầu lên nhìn hắn một cái, khuôn mặt có chút hoài nghi, hỏi:
Lẽ nào Tô tổng có cách rồi?
- Mặc dù tôi chỉ là một phó chủ tịch chi nhánh, thế nhưng nói chung là vẫn hơn Trương tổng vài tuổi, thời gian làm việc trong chi nhánh cũng dài hơn một chút, cơ hội vẫn còn một chút.
Tô Nhạc Lộc nói một cách rất ám chỉ.
- Đương nhiên rồi, Trương Vĩ mặc dù là chủ tịch của chi nhánh, thế nhưng suy cho cùng vẫn là một người trẻ tuổi vừa mới nhận chức, sao có thể có uy tín được như Tô tổng chứ.
Sau khi nghe lời nói mờ ám của Tô Nhạc Lộc, Phí Văn cười rồi nịnh hót một câu, rồi chuyển về chủ đề chính, nói.
- Tô tổng, chỉ cần ngài có thể giúp tôi dành về tay một lô đất, sau khi hoàn thành công việc, tôi
nhất định sẽ cảm tạ ngài.
- Ôi dào, tôi chỉ là muốn giúp ông giới thiệu chút thôi, còn công việc cụ thể thì tôi không thể giúp được.
Tô Nhạc Lộc xua xua tay, nói.
Trương Vĩ không muốn đích thân tham gia vào việc lô đất, Tô Nhạc Lộc cũng vậy, hơn nữa lý do mà Tô Nhạc Lộc giúp đỡ Trương Vĩ, vốn không phải là vì điều tốt đẹp gì.
- 0, vậy ngài muốn giới thiệu tôi với vị nào khác sao?
Phí Văn hoài nghi hỏi.
- Đặng Thành Quân – chủ tịch chi nhánh Đông Nam của tập đoàn Hồng Đỉnh.