Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1326: Âm áp (1)
Sáng sớm, mặt trời chiếu qua khe cửa sổ rọi vào ở trong phòng ngủ, một đôi nam nữ đang nằm trên giường trong phòng ngủ, người con trai từ từ mở ở mắt, chính là Trương Vĩ đã ở lại qua đêm ở khách
sạn.
Tối hôm qua, sau một đêm hoan ái đầy ngọt ngào, Lý Mông Dao giống như đóa hoa mới nở, càng thêm phần kiều diễm, mê người, không thể cưỡng lại, khiến cho Trương Vĩ không nhịn nổi mà lật chăn ra.
Lý Mông Dao đang dựa đầu vào ngực Trương Vĩ, nhìn thấy cô tha mái tóc dài mềm mượt, bầu ngực mềm mại trắng ngần khiến cho người ta ai cũng muốn vuốt ve, đôi chân giống như nàng tiên cá xinh đẹp đang gác lên chân phải của hắn, phía dưới ẩm ướt giống như có một tủm nhung mịn màng nhuốm sương của buổi sáng sớm đang dính trên hang của hắn, ngứa ngứa, đánh thức mùa xuân trong lòng của Trương Vĩ thức dậy.
Trương Vĩ quay người lại, thưởng thức về đẹp kiều diễm của Lý Mông Dao, đôi tay vuốt ve bầu ngực trắng như sữa tuyết, vừa tròn trịa, vừa đầy đặn, vừa mịn màng lại vừa mềm mại trắng ngần.
Dường như cảm nhận được sự động chạm của Trương Vĩ, Lý Mông Dao kiều diễm quay người qua một bên, sau khi quay người thì vẻ đẹp đường cong của cô nàng lại càng mê người, những đường cong đầy đặn lại khiến cho Trương Vĩ không nhịn được mà trượt đôi tay xuống phía dưới vuốt và càng mềm mại đàn hồi, mông đầy đặn căng tròn.
Phần giữa háng khiến người khác mê mẩn đang khẽ mở rộng ra, đôi tay bắt đầu khám phá đến cánh hoa ở giữa đôi chân tuyệt đẹp, ngón tay hắn lúc nhẹ lúc mạnh, lúc xoay chuyển lúc lại rút ra, sau đó ngón tay hắn đi sâu vào bên trong vùng ẩm ướt đó.
-Á..
-
.
- Trương Vĩ một tay vân về đầu vú, một tay bóp chặt cặp mông, khi chuẩn bị tiến vào trong nơi ẩm ướt, miệng Lý Mông Dao bắt đầu phát ra tiếng rên rỉ.
Ban đầu Trươn Vì không để ý, khuôn mặt nở nụ cười, bắt đầu tiến vào trong nơi sâu thẳm đó, hai bàn tay to dùng lực vuốt về cơ thể đầy đặn.
- Bốp..
Một tiếng, chỉ còn thấy Lý Mông Dao vừa mới mở đôi mắt đẹp ra, trực tiếp tát vào mặt Trương Vĩ một cái, giống như là bản năng tự vệ vậy.
- Xin lỗi anh, em không cố ý.
- Sao anh lại cảm giác em đang cố ý.
Cảm nhận được bên má mình đang dần nóng lên, tay phải Trương Vĩ vuốt ve chiếc cằm của Lý Mông Dao, nói.
- Người ta ngủ một mình quen rồi, anh đến rồi làm chuyện như vậy, em chỉ là làm theo bản năng thôi.
Lý Mông Dao làm ra vẻ tội nghiệp, giải
thích.
- Anh nhìn em không phải là bản năng mà là hành động đã được tính toán trước.
- Bốp…..........
- Á…........
Lý Mông Dao kêu một tiếng, cảm nhận được 8 mông mình bị đau, đang nóng dần lên, rồi lại cảm – thấy mình như bị ủy khuất, liền mắng:
- Đồ lưu manh nhà anh, em cố ý đánh anh đấy, ai bảo anh đêm qua anh ức hiếp em.
- Em yêu à, em nói phải có chứng cứ chứ, sao anh lại nhớ là em cố ý câu dẫn anh.
Trương Vĩ cười nhẹ một tiếng nói.
- Anh nói bậy.
Lý Mông Dao vừa ngượng vừa tức nói.
- Buổi sáng, Trương Vĩ còn bước ra ngoài ánh sáng, còn bây giờ vật thể mạnh mẽ đó vẫn còn đang ở trong cơ thể của Lý Mông Dao, Lý Mông Dao vặn nhẹ người một chút, từ chỗ bị chà sát cảm nhận được sự ấm nóng của dòng nước đang chảy
ra.
- Đồ sở khanh nhà anh, đêm qua anh ức hiếp em, em phải đi đến đồn cảnh sát tố cáo anh.
- Dao Dao, cứ cho là em muốn tố cáo anh, cũng phải có chứng cứ, nếu không thì người ta chỉ biết cho rằng là anh yêu em.
Trương Vĩ cười nói.
- Vết bầm tím với vết cắn vẫn còn lưu trên người em chính là chứng cứ anh bạo hành em.
mà cho người ta xem những vết thương đó chứ?
Trương Vĩ vừa cười, vật thể đang ở trong người Lý Mông Dao nhẹ nhàng rút ra.
- Không biết xấu hổ….
Cảm nhận được sự đùa cợt của Trương Vĩ và sự động chạm bên trong cơ thể, Lý Mông Dao rên ri, khuôn mặt lại một lần nữa đỏ ửng lên.
Lý Mông Dao tưởng Trương Vĩ sẽ rút lui, như vậy bản thân sẽ không bị tấn công nữa, nào ngờ vật thể đó vừa rút ra nhanh chóng, rồi lại một lần nữa đâm sâu vào, khiến cho Lý Mông Dao bối rối, miệng không nhịn được mà kêu lên một tiếng:
- Á….
Trong một căn phòng ở khách sạn quốc tế Thượng Hải, Lý Tử Toàn đang ngồi dựa vào đầu giường trong phòng ngủ, tay lật qua tờ tạp chí mới nhất, thưởng thức khoảnh khắc nghỉ ngơi hiếm có.
- Tích tinh tinh…..
- Một hồi chuông điện thoại vang lên, phá vỡ không khí im lặng trong phòng khách, khiến cho Lí Tử Toàn khẽ chau mày, thế nhưng vẫn cầm điện thoại ở bên cạnh lên, nhìn số người gọi trên màn
hình một cái, số hiện ra có tên Đặng Thành Quân.
- Alo, Đặng tổng, ngài tìm tôi?
Lí Tử Toàn nói.
- Tử Toàn tiểu thư, ngày kia cô có hoạt động gì không?
Đặng Thành Quân hỏi.