Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1333: Điều tra (2)
Cho nên hai người trong chốc lát thả lỏng hơn rất nhiều, cũng không muốn phân cao thấp ngay lập
- Tổng tài, nếu như ngài không muốn uống rượu a trắng thì nồng độ của rượu vang so ra thấp hơn, để – Tử Toàn tiểu thư uống một ly rượu vang với ngài
đi.
Tô Nhạc Lộc ý ở ngoài lời nói.
- Đúng thế, Trương tổng tài, tôi và Tư Toàn uống với ngài một ly.
La Mai bây giờ cũng rất rõ ràng, biết được ở đây thân phận của Trương Vĩ là cao nhất, vội vàng nịnh nọt nói.
Mà Lý Tử Toàn ngồi ở bên cạnh, nghiêng đầu nhìn Trương Vĩ một cái, chăng chủ động cũng chẳng phản đối gì, đôi môi xinh đẹp khe khẽ hé ra, dường như muốn mở miệng nói điều gì đó.
Thế nhưng vẫn còn chưa kịp đợi cho Lý Tử Toàn nói gì, bên ngoài đã vang lên một trận tiếng gõ cửa:
- Cốc cốc cốc…
- Mời vào.
Đặng Thành Huy đáp một tiếng, nói.
Kẽo kẹt một tiếng, cửa gian phòng bao được mở ra từ bên ngoài, có mấy người đàn ông bước vào đưa mắt mọi người đang ngồi trong phòng, người đàn ông cao gầy dẫn đầu đoàn nói:
- Chúng tôi là nhân viên của Uỷ ban kiểm tra kỷ luật Ma Đô, xin hỏi ai trong các vị là phó tổng tài Tô Nhạc Lộc?
Sau khi nghe người đàn ông cao gầy đó nói xong, mọi người đều không nhịn được mà ngẩn ra
một lát, sau đó Tô Nhạc Lộc mới đứng lên hỏi:
- Tôi là Tô Nhạc Lộc, các anh có chuyện gì không?
- Tô là Tiếu Trạch Bình của Uỷ ban kiểm tra kỷ luật Ma Đô, chúng tôi muốn mới ngài đến Uỷ ban kiểm tra kỷ luật một chuyện, trợ giúp chúng tôi điều tra một số chuyện.
Người đàn ông cao gầy nói.
- Chuyện gì thế, các anh dựa vào cái gì mà muốn đưa tôi đến Uy ban kiểm tra kỷ luật?
Sau khi nghe Tiếu Trạch Bình nói xong, Tô Nhạc Lộc tức giận nói.
- Tô tổng tài, đây là giấy chứng nhận công tác của tôi cùng với văn kiện chúng tôi mời ngài về trợ giúp điều tra, chúng tôi là thông qua trình tự hợp pháp để mời ngài về trợ giúp điều tra, hy vọng ngài đừng làm khó chúng tôi.
Tiếu Trạch Bình nói.
Bình, không tỏ ra yếu thể nói:
- Sao các anh lại có thể làm như vậy, tôi là phó tổng tài bộ phận của tập đoàn Hồng Đỉnh, nếu như các anh dám tuỳ tiện bắt người, tập đoàn Hồng Đỉnh sẽ không bỏ qua cho các anh đâu.
Sau khi nghe Tô Nhạc Lộc nói xong, Tiếu Trạch Bình không nhịn được mà ngẩn ra một chút, lộ ra biểu hiện có chút ngập ngừng, suy cho cùng hắn cũng biết được tập đoàn Hồng Đỉnh có thế lực rất lớn, hiển nhiên là hắn cũng không dám dễ dàng đắc tội Tô Nhạc Lộc.
- Rầm…
Trong lúc hai người còn đang giằng co không dứt, Trương Vĩ đứng lên từ chỗ ngồi, dùng lực đập
mạnh xuống mặt bàn nói:
- Tô Nhạc Lộc, đây là thái độ nói chuyện của anh với đồng chí của Uỷ ban kiểm tra kỷ luật hay sao? Anh cho rằng bản thân mình có thể đại diện cho tập đoàn Hồng Đỉnh sao?
- Trương tổng tài, bây giờ không phải là lúc nào
- Tổng tài, có chuyện gì chúng ta có thể âm * thầm giải quyết, không cần phải để cho người ngoài
cười chê đâu.
Đặng Thành Huy cũng bước qau, cẩn thận nghiêm trang nói.
- Hừ, vương tử phạm pháp xử tội như thứ dân, chỉ cần tôi làm tổng tài của bộ phận trong nước một ngày thì sẽ không cho phép nhân viên của bộ phận ỳ vào thế lực đặc biệt của tập đoàn Hồng Đỉnh đầu.
Trương Vĩ lời lẽ đanh thép nói một hồi, sau đó nói với Tiếu Trạch Bình:
- Đồng chí Tiếu, các anh cần chấp pháp như thế nào thì cứ chấp pháp như thế đi, tôi xem ai dám mượn danh tiếng của tập đoàn Hồng Đỉnh mà làm loan.
- Trương Vĩ, anh…
Sau khi nghe Trương Vĩ nói xong, Tô Nhạc Lộc tức giận đến mức toàn thân run rẩy, lại có chút không biết làm như thế nào.
Tô Nhạc Lộc là phó tổng tài bộ phận của tập đoàn Hồng Đỉnh, dựa vào thế lực và mối quan hệ của tập đoàn Hồng Đỉnh, Tiểu Trạch Bình cũng không dám cứng rắn với Tô Nhạc Lộc, thế nhưng, tiền đề đã có sự giúp đỡ của cây đại thụ trong tập đoàn Hồng Đỉnh.
Trương Vĩ là tổng tài của Tô Nhạc Lộc, trực tiếp bán đứng Tô Nhạc Lộc ra khiến cho Tô Nhạc Lộc không còn có được sự giúp đỡ của tập đoàn Hồng Đỉnh, có thể nói là đã cùng với người của Uỷ ban kiểm tra kỷ luật liên thị trừng trị Tô Nhạc Lộc.
- Tô tổng tài, mời đi cùng chúng tôi.
. – Tô Nhạc Lộc, phối hợp cho thật tốt với các đồng chí Uỷ ban kiểm tra kỷ luật, nói không chừng còn có thể sớm được ra ngoài.
Trương Vĩnhàn nhạt nói.
- Các anh buông tôi ra! Các anh buông tôi ra!
Tô Nhạc Lộc vừa vùng vẫy vừa gào lên:
- Trương Vĩ, anh không thể đối xử với tôi như thế được, anh không thể đối xử với tôi như thế được!
Sau khi nhìn thấy một màn Tô Nhạc Lộc bị bắt, trong phòng trong chốc lát yên lặng như tờ, tâm tư của mọi người cho dù có trong sáng đến mấy cũng có thể nhìn ra chuyện này có liên quan đến Trương Vĩ.
- Trương Vĩ, Tô tổng tài phạm phải tội gì, anh làm như thế này có phải là quá đáng rồi không, dù sao thì chúng ta cũng đều là người của một công ty tập đoàn cả.
Phí Văn khuyên nhủ.
- Chú Phí, đây là chuyện nội bộ của tập đoàn Hồng Đỉnh chúng tôi, chú vẫn là không nên nhúng tay vào thì hơn.
Trương Vĩ lạnh giọng hừ một tiếng, nói.
Đặng Thành Huy ở bên cạnh dường như cảm nhận được cái gì, trong lòng cảm giác “một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ” nâng lên, thế nhưng cũng không dám nói thay cho Tô Nhạc Lộc, sợ mình cũng theo gót hắn, cẩn thận nghiêm trang biểu thị lòng trung thành, nói:
- Tổng tài, tôi muốn báo cáo công việc với ngài…