Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1344: Đại hôn (1)
Lần này Trương Vĩ quay về Kinh Thành, không 1 chỉ vì để giành lấy sự đồng ý của bố mẹ Lý Mộng = Dao, đồng thời cũng là để giải quyết một số vấn đề
về tình cảm, như thế hắn mới có thể yên tâm mà kết hôn với Lý Mông Dao.
Sau một đêm lạc lối đó, Trương Vĩ ngược lại lại nối gần quan hệ hơn với Tô Phỉ và Trương Kỳ, lại đem công việc ở tập đoàn Hồng Đỉnh sắp xếp lại một hồi rồi mới dân Lý Mông Dao quay về Hương Giang, tập trung vào việc khẩn trương chuẩn bị hôn
mô vô cùng lớn.
vườn hoa phía sau biệt thự lưng chừng núi nhà Trương gia ở Kinh Thành, Trương Khôn Trung đẩy xe lăn bước vào, nếu như chuyện này mà bị truyền ra ngoài, chắc chắn là sẽ không có ai tin, bởi vì dựa vào thân phận và uy danh của Trương Khôn Trung, không có ai xứng đáng để cho ông ta phải đẩy xe lăn cho cả
hấy trên xe lăn có một người đàn ông trung niên đang ngồi, tướng mạo so với Trương Khôn Trung có chút tương đồng, chính là con trai trưởng Trương Bình Sinh của Trương Khôn Trung.
- Ba, có thể cùng ba dạo bộ trong vườn, thật là tốt.
- Đúng thế, bao nhiêu năm không hưởng thụ sự nhàn hạ này rồi.
Trương Khôn Trung cũng cảm khái một tiếng, ngồi xuống cái ghế phía đối diện con trai, hỏi:
- Bình Sinh, ba trước đây luôn không đón con quay về, bây giờ mới đón con về Hương Giang, con sẽ không oán hận ba ở trong lòng chứ, cảm thấy ba là một người vô tình.
- Sao có thể chứ, con biết ba là vì muốn tốt cho con.
Trương Bình Sinh giơ tay phải ra, thân thiết nắm lấy tay ba của mình, an ủi
Sau khi trải qua một trận sinh tử, có một số chuyện Trương Bình Sinh đã nhìn rõ rồi, vả lại, Trương Bình Sinh cũng hiểu rõ tình hình của bản thân mình, đích thực là không thích hợp để xử lý những công việc nặng nề
- Vậy thì tốt, con hiểu được thì tốt.
Trương Khôn Trung mặt lộ ra vẻ mừng vui thanh thản, trong hai mắt đục ngầu có chút lệ quang
Khách sạn Hương Giang Hồng Hưng thuộc tập đoàn Hồng Đỉnh, cả tầng trên cùng của khách sạn đều được bao trọn, hôn lễ của Trương Vĩ sẽ được tổ chức tại đây, vừa sáng sớm người nhà Trương gia đã đến khách sạn để lo liệu
Vẫn còn một khoảng thời gian nữa mới bắt đầu hôn lễ, bây giờ cảm thấy người của khách sạn Hồng Hưng đều là bạn tốt của Trương Vĩ hết cả rồi, mà Trương Vĩ cũng dứt khoát đợi luôn ở cửa khách sạn.
Những người này đều là những người bạn tốt khởi sự của Trương Vĩ, đối với Trương Vĩ mà nói đều có cảm tình đặc biệt, Trương Vĩ thuê máy bay riêng đón bọn họ đến Hương Giang, và đã sắp xếp hết phòng ở khách sạn cho bọn họ.
- Lão đệ, chúc mừng cậu nhé.
Châu Bàn Tử có cái bụng bự, cười ha ha nói.
- Trương Vĩ, chúc mừng chúc mừng.
Vương Kiến Phát đi đến bên cạnh Trương Vĩ, vỗ 3 vỗ vai Trương Vĩ nói.
- Mọi người có thể đến đây để tham gia hôn lễ của tôi, lẽ ra phải là tôi cảm ơn mọi người mới đúng.
Trương Vĩ cười nói.
- Trương tổng, nghe nói cô dâu mới là một đại mỹ nhân, ngài sao lại không dẫn ra đây cho mọi người xem xem.
Vương Mẫn chớp chớp mắt trêu chọc.
- Cô dâu đang trang điểm trong phòng thay đồ, lát nữa là mọi người có thể gặp được rồi.
Trương Vĩ gật đầu đáp một tiếng, nói với Lý Mộng Phi ở bên cạnh:
- Mộng Phi, mấy người bạn này em đều quen cả, em mời mọi người nhập tiệc trước đi.
- Được, anh Vì.
Lý Mộng Phi gật gật đầu, làm ra một động tác tay mời với mọi người, nói:
- Các vị, chúng ta lâu lắm không gặp mặt nhau rồi, tôi đang muốn tìm mọi người để nói chuyện đây.
Trương Vĩ vừa nhìn tiên theo đám người đó rời đi, lại có một chiếc xe nữa lái tới nơi, hai cô gái bước từ trên xe xuống, cả hai cô gái dung mạo đều xinh đẹp vô cùng, dáng người thướt tha, giống như một cặp chị em đẹp như hoa như ngọc vậy.
Sau khi nhìn thấy hai cô gái này, mặt Trương Vĩ lộ ra vài tia khác thường, dặn dò Trương Tùng ở bên cạnh:
- Trương Tùng, em đi chăm sóc ba mẹ đi, đừng để cho bọn họ vất vả quá.
- Vâng ạ.
Trương Tùng gật đầu đáp một tiếng, lại nghênh đón hai cô gái vừa mới tới, giơ tay ra nói:
- Chi Kỳ Kỳ cũng đến rồi, em đi lo công chuyện chút, lát nữa nói chuyện với chị nhé.
- Em đi làm việc của em đi, cứ kệ chị.
Trương Kỳ lộ ra vẻ mặt tươi cười nói.
- Kỳ Kỳ, Tô Phỉ, hai em cũng đến thật là sớm đó.
Trương Vĩ nói.
- Vậy sao, em nhờ em Mộng Dao rồi, muốn sớm gặp em ấy chút.
Tô Phỉ cười một cái, nói.
- Chúc mừng anh.
Trương Kỳ nhìn Trương Vĩ một cái, nhàn nhạt nói.
- Cám ơn em.
Trương Vĩ đáp
- Trương Vĩ, có chuyện này em muốn nói với anh.
Tô Phỉ lộ ra vẻ mặt đắc ý, kéo cánh tay Trương Vĩ nhẹ giọng than thở:
- Kỳ Kỳ nói, sau này cô ấy không muốn lấy chồng nữa, muốn ở bên cạnh em đó.
- Được, có thời gian anh sẽ đến thăm hai người.
- Ai thèm yêu thích để cho anh tới chứ.
Sau khi nghe Trương Vĩ nói xong, Trương Kỳ dường như nghĩ ra cái gì, xì một tiếng nói.
- Kỳ Kỳ, lần trước sau khi Trương Vĩ rời đi, không phải là em đã nói với chị là ở cùng một chỗ với anh ấy rất thoải mái hay sao.
Tô Phỉ lộ ra vẻ gian trá nói.
- Linh tinh, em mới không có nói như vậy đấy.
Tô Phỉ vừa nói xong, tức khắc khiến cho Trương Kỳ nghĩ đến một đêm ba người điên cuồng kia,
mặt lập tức cảm thấy nóng bỏng, quát lên.
- Hai người chẳng ai là người tốt cả, không thèm quan tâm đến hai người nữa.
- Hi hi, em đợi chị với.
Tô Phỉ vừa gọi vừa chạy theo lên trên.
Nhìn thấy hai người náo nhiệt rời đi, và Trương – Kỳ dường như đã thoải mái rồi, trong lòng Trương Vĩ
Tuy rằng Trương Vĩ không thể cho Trương Kỳ 3 và Tô Phỉ danh phận thế nhưng có thể chăm sóc
cho bọn họ cả đời, còn như phía Vương Mẫn thì càng độc lập hơn, Trương Vĩ sẽ giúp cô gia nhập vào tập đoàn Hồng Đỉnh, để cho con đường sự nghiệp của cô càng rộng mở hơn.