Phòng Thuật (Dịch) - Chương 146: Tương thân (2)
- Ba mẹ, mỗi người nói ít một câu, mau về nhà đi.
Trương Kỳ cũng không lộ ra vẻ tức giận, một bên dìu Lưu Quế Hoa, một bên kéo Trương Bảo Quốc đi ra ngoài.
Ngô Dũng sau khi nghe nói như vậy, ánh mắt sáng ngời, thấy ba người Trương Kỳ đi ra ngoài tinh thần mới hồi phục lại, đến bên cạnh Trương Văn Viễn nói:
- Trương đội trưởng, vụ án này mong ngài để tâm, chỉ cần có thế phá án, tôi sẽ nói thúc thúc nhớ công ơn của ngài.
- Ngô tổng yên tâm, tôi sẽ cố gắng phá án.
Trương VănViễn không mặn không lạt lên tiếng.
Trương Văn Viễn đưa mắt nhìn thấy Ngô Dũng đã ra khỏi Cục Công an, sắc mặt dần dần trầm xuống, hừ nói:
- Đúng là bắt chó đi cày cứ thích xen vào việc chuyện người khác, thúc thúc ngươi cũng chỉ là cục phó đội quản lý hậu cần, điạ vị còn không bằng ông đây? Có thế để hắn ghi nhớ công ơn sao!
Bốn người nhà Trương Vĩ sau khi ra khỏi cục cảnh sát, nhanh chóng quên đi những chuyện không vui trước đó, trừ việc bị Lưu Quế Hoa quấy rầy, nhà Trương Vĩ cũng không có tổn thất gì, lại còn trả được tiền mua nhà, Trương Kiến Quốc cùng Lý Tuệ Lan cũng thở phào nhẹ nhõm, bọn học càng mừng rỡ hơn chính là thấy con trai có bản lãnh như vậy.
Trương Tùng đề nghị mọi người đi ăn nhà hàng để chúc mừng một chút, nói trắng ra là chính hắn muốn ăn, Lý Tuệ Tan lúc đầu còn không đồng ý, nhưng cha con Trương Vĩ và Trương Kiến Quốc đều đồng ý đề nghị của Trương Tùng, Lý Tuệ Lan cũng không thế làm nọi người mất hứng, chỉ có thế bất đắc dĩ đồng ý.
Trên bàn ăn Trương Vĩ một mình chọn lựa, hắn chọn một lúc tám món ăn, một món canh, một bình Mao Thai, mỗi lần thức ăn trong quán được mang lên, đối với người mộc mạc như Trương Vĩ, xem như có chút xa xỉ, còn Trương Tùng đương nhiên là ủng hộ vô điều kiện, chỉ có cha mẹ Trương Vĩ là không khỏi có chút đau lòng.
Cái gọi là “Chiêu bài thức ăn” trong quán này đúng là vô cùng đặc sắc, tinh xảo, món ăn ngon nhất, đương nhiên cũng là món ăn đắt tiền nhất, giá một món ăn cao hơn gấp ba đến năm lần ở ngoài, bữa cơm này ước chừng cũng khoảng hơn 1000 NDT.
Trương Vĩ sở dĩ chọn quán ăn đắt như thế, không phải vì giàu nên huyên hoang, mà muốn nói với ba mẹ mình, sau này không cần phải sống tiết kiệm như trước, muốn ba mẹ thay đổi quan niệm chi tiêu.
Nhà Trương Vĩ không có thói quen “ăn im lặng, ngủ không nói”, chỉ thích vừa ăn cơm, vừa nói chuyện phiếm, mà Trương Vĩ lại rời nhà mấy tháng đương nhiên sẽ trở thành mục tiêu của mọi người, nhất là vấn đề hôn nhân của Trương Vĩ.
- Đại Vĩ, nghe nói con và bạn gái đã chia tay?
Lý Tuệ Lan để đũa xuống, uống một hớp nước trà, nhìn chằm chằm Trương Vĩ biểu tình, nói.
- Vâng.
Nghe lời nói của Lý Tuệ lan, Trương Vĩ sửng sốt một chút, liếc mắt trừng Trương Tùng một cái, Lý Tuệ Lan bảo “nghe nói ” đương nhiên là nghe được từ Trương Tùng rồi.
- Không sao, xã hội bây giờ rất táo bạo, tìm cô gái có chút kì quái cũng không sao, tiếp xúc nhiều sẽ thấy thích hợp, mà tốt nhất nên tìm người bản địa, biết gốc biết rễ.
Lý Tuệ Lan liếc nhìn trượng phu, hỏi:
- Anh thấy được không, lão Trương?
- Mẹ, có chuyện gì thì cứ nói đi, đừng kéo ba vào như vậy.
Trương Vĩ đương nhiên nhìn ra lời nói của mẹ mình, cười nói.
- Ừ, Hàn Di có giới thiệu cho con một đối tượng, lần này con trở về, cũng vừa lúc gặp mặt.
Lý Tuệ Lan nói.
- Hàn Di? Con trai cô ta Dương Bàn Tử là một kẻ côn đồ? Cô ta muốn giới thiệu cho con đối tượng gì chứ! Có thế như vậy sao?
Trương Vĩ đảo cặp mắt trắng dã, nói.
- Hàn Di thật ra rất muốn giới thiệu cho con mình? Nhưng bên nhà gái lại xem thường Dương Quang, cho nên mới giới thiệu cho con đấy?
Lý Tuệ Lan giựt giây nói:
- Cô gái kia cũng là người hiểu biết, là con gái đồng nghiệp của mẹ, tên là Đàm Tĩnh Nhã con biết không?
- Đàm Tĩnh Nhã! Con biết, con biết, đó có phải là hoa hậu giảng đường không? Lớn lên so với minh tinh còn đẹp hơn.
Trương Tùng nuốt thức ăn trong miệng xuống, ực một hớp nước trà, vung cánh tay lên, gương mặt hưng phấn nói.
- Té sang một bên, không phải chuyện của em! Đừng có ồn ào.
Trương Vĩ ngoài mặt trách cứ đệ đệ một tiếng, thật ra trong lòng đang nóng như lửa.
Đối với Đàm Tĩnh Nhã, Trương Vĩ không chỉ biết, mà đó còn là đối tượng lúc trung học hắn thầm thương trộm nhớ, tuy không dám thổ lộ, nhưng mỗi lần tập thế dục buổi sáng, Trương Vĩ đều lén nhìn dáng vẻ xinh đẹp của cô ấy.