Phòng Thuật (Dịch) - Chương 168: Biến hóa (1)
Kinh thành. Nhã Uyển tiểu khu. Trung Thông môn điếm…
Trương Vĩ mới rời khỏi tiệm mấy hôm, Trung Thông môn điếm đã phát sinh biến hóa rất lớn, không chỉ số người tăng gấp đôi, càng thêm náo loạn, nhưng mà không khí trong điếm quả thật càng ngày càng ngưng trọng, có một cảm giác áp lực bão táp đang tới.
Sáng sớm, Từ Minh như thường lệ ngồi xe buýt đi làm. Sau khi xuống xe tại Nhã Uyển, thấy biển hiệu xe thức ăn di động, Từ Minh theo thói quen móc ví tiền ra muốn mua một cái bánh rán ăn. Nhưng mà không đợi hắn đi tới gần, dường như nhớ ra cái gì đó, lại hậm hực cất ví tiền đi.
- Cái ả Tô Ngưng thật là càng ngày càng khoa trương, bây giờ còn quy định cái gì mà không được ăn cơm bên trong môn điếm, quả thực là… đáng hận.
Từ Minh vốn định hung hăng mắng đối phương một trận, nhưng ngại ở thân phận của mình, không thốt ra lời tiếp theo.
Từ khi điếm trưởng Tô Ngưng dẫn theo đoàn đội của cô ta tới Trung Thông môn điếm tại Nhã Uyển tiểu khu, cuộc sống của Từ Minh đã không còn tiêu sái như những ngày xưa. Tô Ngưng còn đưa ra nội quy nhân viên không được ăn cơm trong điếm, có thế nói là áp chế lối sống sinh hoạt của Từ Minh.
Tuy rằng chuyện này khiến cho Từ Minh cảm thấy rất không được tự nhiên, nhưng mà quy định này quả thật đối với hình tượng môn điếm có chỗ tốt, Tô Ngưng đứng trên lập trường công ty đưa ra đề nghị hợp lý, Từ Minh cũng không thế mở miệng phản đối, chỉ có thế đồng ý yêu cầu của đối phương.
- Buổi sáng tốt lành.
Từ Minh đi vào Trung Thông môn điếm, vừa vào cửa liền chào hỏi mọi người trong điếm.
- Từ ca tới sớm vậy.
- Từ điếm trưởng tới sớm a!
Từ Minh vừa dứt lời, hai loại xưng hô khác biệt cùng chào hỏi hắn. Gọi hắn là Từ ca chính là năm người Lý Lâm, Vương Mẫn, Vương Kiến Phát, Quách Bân, Văn Phương. Xưng hô Từ Minh là Từ điếm trưởng chính là Tô Ngưng cùng các tổ viên, quả nhiên là cách nhau hai phái rõ ràng.
Từ Minh sau khi chào hỏi xong, liền ngồi sau một góc ở môn điếm. Cái chỗ ngồi này là vị trí mới của hắn. Cái gian phòng làm việc kia của hắn đã bị Tô Ngưng chiếm đoạt rồi.
Vừa nhắc tới chuyện này Từ Minh càng thêm tức giận. Sau khi nghe nói cần phải điều tổ của Tô Ngưng tới nơi này, Từ Minh mới đầu có chút không vui, thậm chí tâm lý sinh ra một chút tâm tình phản cảm.
Nhưng mà hắn cũng không dám từ chối đề nghị của lãnh đạo cấp trên, liền nghĩ ra cách cấp cho Tô Ngưng một đòn “hạ mã uy”.
Vào ngày Tô Ngưng cùng nhân viên cửa hàng của nàng dời đến môn điếm ở Nhã Uyển, Từ Minh vừa khéo xin nghỉ phép, có thế nói là rõ ràng không nể mặt Tô Ngưng. Nhưng mà Tô Ngưng cũng không phải là một cô gái dễ bắt nạt, thừa dịp Từ Minh không có ở phòng, liền tu hú chiếm ổ bồ các, chiếm lĩnh phòng làm việc của Từ Minh.
Ngày hôm sau khi Từ Minh tới môn điếm, phát hiện khóa phòng làm việc đã bị thay đổi, mà vật phẩm của hắn đều bị dọn đến hết vị trí này, có thế nói là làm cho hắn tức giận không thôi. Nhưng mà tại chuyện này chính hắn cũng có sai, nếu mà làm lớn chuyện trước mặt lãnh đạo, hai người đều không được tốt đẹp gì, cuối cùng Từ Minh cũng chỉ có thế tự ngậm trái đắng.
Từ Minh cùng Tô Ngưng lần đầu tiên giao phong, có thế nói là Từ Minh thảm bại. Mấy ngày kế tiếp hai người cũng có giao phong vài lần, cũng chỉ là những chuyện nhỏ không có quan hệ gì, có thế nói là có thắng có bại.
- Từ điếm trưởng, ngài đêm qua uống nhiều rượu, chúng ta còn lo lắng ngài ngày hôm nay không đi làm nữa nha?
Lưu Tử Kỳ, một trong Ngũ Đóa Kim Hoa, cười nói.
Cái gọi là Ngũ Đóa Kim Hoa chính là Tô Ngưng cùng bốn nàng nữ nghiệp vụ viên của mình. Nốn nữ nghiệp vụ viên theo thứ tự là Lưu Tử Kỳ, Phương Văn Quân, Trương Thiều Hàm, Hàn Tuyết. Còn lại hai nghiệp vụ nam được gọi đùa là ông hầm ông hừ, theo thứ tự là Lưu Vân Long, Trương Hạc Minh.
Tuy rằng được xưng là Ngũ Đóa Kim Hoa, nhưng cũng không phải tất cả đều đẹp tuyệt trần, trong đó Tô Ngưng cùng Phương Văn Quân xem như mỹ nữ, còn thì dung mạo ba nữ nhân còn lại tương đương nhau, nhưng cũng đều có các điểm đặc biệt.
Người vừa mới nói là Lưu Tử Kỳ, vóc người hơi mập, mặt tròn, vóc dáng cũng không cao lắm, nhưng mà cười rất đáng yêu, tính tình cũng vô cùng hoạt bát, có thế nói là đóa hoa vui vẻ trong Ngũ Đóa Kim Hoa.
- Đêm qua sau khi về nhà thì tỉnh rượu rồi, không có việc gì.
Trên mặt Từ Minh lộ ra một nụ cười không chút bình thường. Vừa nghĩ tới chuyện tối ngày hôm qua hắn chỉ cảm thấy rất buồn bực.
Thì ra, sau khi tổ của Tô Ngưng đến, trong vòng ba bốn ngày đã liên tục ký được hai hợp đồng, có thế nói là sự khởi đầu tốt đẹp.