Phòng Thuật (Dịch) - Chương 225: Vương Tự Cường. (2)
- Lại là Liên Gia à, các người hôm qua không phải xem qua phòng rồi sao? Vì sao hôm nay lại hỏi tôi nhà có bán hay không.
Chủ sở hữu nhà nghi ngờ nói.
- Vương tiên sinh, tôi là nghiệp vụ viên công ty Liên Gia, không phải chi nhánh Nhã Uyển tiểu khu kia đâu, tôi có một khách hàng cũ bây giờ muốn mua một bộ phục thức hai căn phòng, thế nên tự mình gọi điện thoại cho ngài hỏi tình hình nhà cặn kẽ một chút.
Trương Vĩ nói.
- Ax, vậy được, anh hỏi đi.
Vương Tự Cường lên tiếng, nói.
- Vương tiên sinh, nhà kia anh tính bán ra bao nhiêu tiền vậy? Đến xem nhà có được hay không?
Trương Vĩ hỏi.
Hình dáng mỗi một nhà ở Nhã Uyển tiểu khu Trương Vĩ đều xem qua, nên số nhà, diện tích, hình dáng căn nhà, hướng, trang thiết bị vật dụng những thứ này căn bản cũng không cần hỏi, hết thảy đã sớm ghi tạc trong lòng, đây cũng chính là vì nhân viên môi giới muốn chạy địa bàn, nên mới xem nhiều như vậy.
- Tôi bây giờ còn đang ở nhà, anh có thế dẫn khách sang xem tùy lúc, giá tiền nhà bán ra là 320 vạn nguyên, thấp hơn một chút tôi cũng không bán, khách hàng của anh không chấp nhận giá tiền, anh cũng đừng phí sức lực.
Giọng Vương Tự Cường cứng rắn nói.
- Vương tiên sinh, ngài yên tâm đi. Khách hàng cũ này của tôi rất có thành ý, chỉ cần nhà tốt thì giá cả không là vấn đề.
Trương Vĩ bộ dáng thành khẩn nói.
- Có thể chấp nhận giá cả là được, ngày hôm nay và ngày mai tôi đều ở nhà, anh trực tiếp dẫn khách sang xem phòng là được.
Vương Tự Cường nói.
- Vương tiên sinh, khách hàng kia của tôi bây giờ đang ở nơi khác, khoảng hai ngày nữa mới có thế trở về, muộn hai ngày đến xem nhà được không?
- Vậy không được, nhiều công ty môi giới ở tiểu khu chúng ta đều muốn căn nhà này? Một cặp vợ trồng trẻ cuối năm kết hôn cũng đặc biệt rất có thành ý, cơ bản hai ngày này có thế ký hợp đồng rồi, khách hàng của anh nếu muốn mua nhà, thì anh hãy nhanh chóng dẫn hắn sang xem.
Vương Tự Cường cự tuyệt nói.
Nghe được Vương Tự Cường nhắc tới một đôi vợ trồng trẻ cuối năm kết hôn, Trương Vĩ hiểu được rất có thế đó là Trương Văn Viễn cùng Lý Vân, điều này làm cho trong lòng Trương Vĩ có cảm giác xấu hơn, thầm nói:
- Nhất định phải nghĩ biện pháp ngăn chủ nhà lại.
- Vương ca, vị khách hàng này của tôi tuyệt đối đáng tin cậy, tôi đã để hắn xem qua hình dáng căn nhà này rồi, hắn đối căn nhà này vô cùng hài lòng, hơn nữa tôi dám cam đoan 320 vạn nguyên tiền đặt cọc mua nhà không có vấn đề.
Trương Vĩ thanh âm có lực nói.
- Thôi đi, công ty môi giới người nào đến xem nhà trước kia cũng đều nói với ta như vậy, sau khi xem hết nhà lại so sánh với cái khác rồi trả giá.
Vương Tự Cường báo giá với tất cả công ty môi giới đều là 320 vạn nguyên, nhưng sau khi nhìn qua phòng ốc không ai ngoại lệ đều muốn trả giá, mặc dù Lý Vân cùng Trương Văn Viễn rất có thành ý mua nhà, cũng chỉ chịu giá 310 vạn, thế nên Trương Vĩ nói 320 vạn nguyên tiền đặt cọc, đối Vương Tự Cường vẫn rất có lực hấp dẫn.
- Vương ca, chỉ cần ngài có thể đợi thêm nữa hai ngày, ngày kia tôi khẳng định dẫn hắn đi xem phòng ốc, cái nhà của chúng ta còn ở đó chứ đâu? Ngài cũng không cần phải gấp gáp gì một hai ngày chứ?
Trương Vĩ khuyên nhủ.
- Vậy được, trễ nhất chờ đến ngày kia, đến lúc đó khách hàng của ngươi không về được, phòng này tôi có thế bán đi.
Vương Tự Cường đã trầm mặc một lát sau, chậm rãi nói.
- Được, ngài yên tâm, ngày kia tôi nhất định dẫn khách đi xem phòng ốc.
Nghe được chủ nhà cuối cùng cũng đồng ý, Trương Vĩ có chút mừng rỡ nói.
- Được, cứ như vậy đi, tôi cúp máy trước đây.
Chủ sở hữu nhà lên tiếng, lập tức ngắt máy điện thoại của Trương Vĩ.
Sau khi ngắt máy điện thoại di động, ngón trỏ, ngón giữa tay phải của Trương Vĩ đập mặt bàn, trong lòng cũng đang suy tư chuyện này, hắn tuy rằng tạm thời ngăn chủ sở hữu nhà cùng khách hàng, khiến bọn họ trong khoảng thời gian ngắn không thế ký hợp đồng, nhưng vừa rồi phương pháp đó thuộc loại âm mưu không thế lộ ra được, thật sự muốn ký cái hợp đồng này, vẫn là phải tìm phòng nguyên khiến cho Lý Vân hài lòng mới được.