Phòng Thuật (Dịch) - Chương 276: Theo dõi (1)
Trương Vĩ từ lúc tuyển chọn Lý Mộng Phi vào làm việc, cũng đã nghĩ đến việc tiểu tử này sẽ làm mình đau đầu, cho nên hắn đã chuẩn bị dạy dỗ từ từ tên này. Dĩ nhiên quá trình này cần phải tiến hành từng bước từng bước, khiến cho tiểu tử này phát huy hết tài năng.
Giá trị lớn nhất của Lý Mộng Phi chằng gì khác ngoài thân phận của hắn. Hắn chỉ từ trong các mối quan hệ của mình tùy tiện chọn ra một người thì đều có tiền. Chỉ cần hắn có thế kéo cho Trương Vĩ một vài khách hàng lớn, công trạng trong điếm của Trương Vĩ khẳng định sẽ được đề cao.
Dĩ nhiên, chuyện huấn luyện Lý Mộng Phi cần phải có một mức độ nhất định, vừa không nên quá nghiêm khắc so với năng lực của hắn, vừa không tạo cho Lý Mộng Phi quá nhiều áp lực. Cách quản lí này của Trương Vĩ mà nói cũng là một loại khảo nghiệm.
Mặc dù Lý Mộng Phi trên danh nghĩa là được Trương Vĩ tuyển chọn, nhưng hắn không tiến hành thủ tục vào chức. Nếu Trương Vĩ hiện tại qúa khắc nghiệt đối với hắn, tiểu tử này mà tức giận dùng mối quan hệ quen biết với công ty, nhảy qua tổ của Tô Ngưng, thì Trương Vĩ chẳng phải là lấy giỏ trúc mà múc nước thành công dã tràng sao?
Vì thế Trương Vĩ cũng không hề có thái độ quá nghiêm khắc với hắn, chỉ dạy bảo vài câu vô thưởng vô phạt, sau đó hai người đi ra khỏi phòng họp, rồi chín giờ tối là tan ca.
Sau khi tan ca Trương Vĩ trở về nhà, chỉ có một mình trong lòng cảm thấy vắng lạnh. Nhưng mà trong lúc bất chợt lại có một phụ nữ lạ mặt vào ở cùng, Trương Vĩ quả thật cũng có chút hoài niệm sự yên tĩnh này. Dù sao hắn cũng không biết người nữ này vào ở sẽ khiến cho cuộc sống của hắn thay đổi ra sao.
Ngày hôm sau, Trương Vĩ dậy từ lúc sáng sớm. Vừa nghĩ tới ngày hôm nay sẽ có khách hàng mua biệt thự, trong lòng Trương Vĩ liền có chút hưng phấn, nhưng vì hoa hồng cho điếm trưởng hơi thấp, Trương Vĩ đã không còn hứng thú gì với những hợp đồng nhỏ.
Họp sớm sẽ vẫn do Từ Minh tổ chức, hiện tại hắn trên cơ bản chỉ đến môn điếm Nhã Uyển sớm để đi một vòng, sau khi tổ chức họp sáng xong là đi đến trong khu để đi tuần tra các tiệm khác, có thế nói là hắn đã chính thức tiếp nhận công tác của một giám đốc khu vực rồi.
Lý Mộng Phi đến công ty làm thủ tục vào chức, vì thế cho nên buổi sáng hắng cũng không đến môn điếm Nhã Uyển đi làm. Trương Vĩ kêu Lý Lâm, Vương Kiến Phát, Quách Bân tiếp tục tìm khách hàng. Còn hắn thì dẫn Lưu Thành đi xem ngôi biệt thự mới tìm được ngày hôm qua.
Nhân viên môi giới trước khi dẫn khách đi xem phòng. Tốt nhất bản thân mình nên tự đến xem nhà trước thời hạn, có như vậy mới hiểu rõ tình hình của ngôi nhà, thời điểm chủ nhà giới thiệu nhà cửa có thế tự tin giới thiệu nói chỗ tốt tránh chỗ xấu.
Trong đó chìa khóa của hai căn nhà lại ở đặt ở công ty môi giới. Hai căn nhà này Trương Vĩ đã mượn chìa khóa. Xem qua tình hình hai căn nhà này một lần, còn một căn khác thì chủ nhà đang ở, hơn nữa vào ban ngày trong biệt thự cũng không có ai nên Trương Vĩ cũng không thế dẫn Lưu Thành vào xem. Chỉ có thế kêu chủ sở hữu gửi hình ảnh nhà cửa đến trước.
Vào lúc hơn 10 giờ sáng một chút, Vương Kiến Phát lại phát cho Trương Vĩ thông tin của một bộ biệt thự, Trương Vĩ lại đem bộ hồ sơ phòng nguyên kia xem qua một lần, mãi đến trưa mới quay trở về môn điếm Nhã Uyển, hắn trong điếm chờ Lý Mộng Phi làm thủ tục vào chức tại tổng công ty trở về, chính thức đã trở thành nghiệp vụ viên dưới tay Trương Vĩ.
Xế chiều Trương Vĩ động viên mọi người tìm nguồn cung nhà, bản thân hắn nhân cơ hội ngủ cả buổi chiều, làm một mạch đến 4 giờ chiều mới tỉnh lại, sau đó sửa sang lại toàn bộ phòng nguyên tìm được lần nữa, đồng thời phân trình tự đi xem theo ưu khuyết điểm.
Xế chiều Quách Bân cũng tìm được một bộ phòng nguyên. Cộng thêm 4 bộ phòng nguyên trước đó, tổng cộng là tìm được 5 bộ phòng nguyên. Sauk hi Trương Vĩ rất nghiêm túc phân tích cùng nghiên cứu, đã đưa ra quyết định chỉ mang theo 4 phòng nguyên để khách xem, phòng nguyên nào có tính giới bỉ thấp nhất sẽ trực tiếp loại bỏ.
Đúng năm giờ chiều, Trương Vĩ gọi cho Trần Kiến Sinh một cú điện thoại, hỏi thăm hắn có thể đến môn điếm Nhã Uyển đúng giờ không, Trần Kiến Sinh khẳng định chắc chắn, Trương Vĩ một lần nữa liên hệ chủ sở hữu nhà, xác nhận tin tức biệt thự không có gì thay đổi.
- Bốp bốp bốp…
Trương Vĩ sau khi nghiên cứu tất cả phương diện tình huống liên lạc, bắt đầu động viên các nghiệp vụ viên dưới trướng, vỗ tay một cái để gây sự chú ý của mọi người:
- Công việc tổ một tạm dừng một chút, tôi phân phó nhiệm vụ dẫn khách đi xem nhà.
- Lâm tỷ, lúc tôi không có mặt ở trong điếm nhờ vào chị, có chuyện gì chị gọi điện cho tôi.
Trương Vĩ làm tư thế gọi điện thoại, phân phó Lâm tỷ.
Đây cũng là kinh nghiệm mà Từ Minh truyền thụ cho hắn, lúc nói chuyện thì dùng động tác tay bổ sung thêm vào, có thế thế hiện được các điểm nổi bật cần nhấn mạnh, khiến cho người ta có ấn tượng sâu hơn, đồng thời làm cho mọi người càng chú tâm vào những lời mình nói.
- Yên tâm đi, điếm trưởng.
Lý Lâm hai ngày nay đã dần dần cải biến cách xưng hô với Trương Vĩ. Từ lúc Trương Vĩ làm điếm trưởng, trong lòng nàng đã thừa nhận địa vị của Trương Vĩ rồi.
- Quách Bân, Vương Kiến Phát, hai người đi trước đến công ty môi giới mượn chìa khóa của biệt thự. Lưu Thành đi cùng với tôi đi nghênh đón khách. Chúng ta sẽ tụ họp lại ở chỗ căn nhà thứ nhất như đã hẹn ước, tất cả đều nghe rõ chưa?
Trương Vĩ lớn tiếng hỏi.
- Nghe rõ!
Vương Kiến Phát, Quách Bân, Lưu Thành ba người đồng thanh đáp.
- Trương điếm trưởng, buổi sáng này tôi vừa được nhận chức, cũng coi như là nghiệp vụ viên rồi, trong tổ những người khác đều được an bài công việc, vậy tôi nên làm cái gì đây?
Lý Mộng Phi rũ cụp gương mặt, có chút khó chịu cất tiếng hỏi.
- Tổ chúng ta chỉ còn sót lại có Lâm tỷ thôi. Cậu lưu lại trong điếm làm trợ thủ cho chị ấy, có cái gì không hiểu thì có thế hỏi chị ấy.
Trương Vĩ phân phó.
- Mấy nam nhân các người đều dẫn khách ra ngoài rồi, lưu lại Lâm tỷ là một nữ nhân trông tiệm, tôi cũng là một nam nhân mà, tôi cũng muốn đi ra ngoài dẫn khách.