Phòng Thuật (Dịch) - Chương 320: Lý Mông Dao (2)
- Xin chào, hoan nghênh quang lâm.
Thấy một cô gái đi vào cửa hàng, Văn Phương vội vàng đứng lên tiếp đón, nói:
- Xin hỏi, cô là muốn thuê phòng, hay là mua nhà?
- Xin chào, tôi tên là Lý Mông Dao được công ty phái đến làm trợ lý của Nhã Uyển môn điếm, tôi hôm nay đến nhận việc.
Nữ tử cười cười, nói.
- A, thì ra là trợ lý mới! Cô trông thật xinh đẹp.
Phương Văn Quân sợ hãi than một tiếng, nói:
- Tôi ở tổ thứ hai của Nhã Uyển môn điếm Phương Văn Quân.
-cảm ơn, cô cũng rất xinh đẹp.
Lý Mông Dao khách khí nói.
- Trợ lý mới đến rồi, cho tôi xem xem.
Lưu Tử Kỳ nghe được đối thoại của hai người, ngẩng đầu lên, đôi mắt to nhìn chằm chằm Lý Mông Dao không rời mắt, nói:
- Ah, cô trông thật xinh đẹp, giống như nhân vật trong manga vậy.
Ba người nói chuyện làm những người khác cũng chú ý, trong điếm tất cả nhân viên đều ngẩng đầu nhìn về phía Lý Mông Dao, bất kể là nam hay nữ lần đầu tiên thấy cô, cũng không nhịn được mà kinh ngạc với dung nhan hoàn mỹ của cô!
- Cô ấy là Lý Mông Dao sao ? Thật sự rất đẹp đấy !
- Đúng vậy, da của cô ấy trắng thật, khiến cho tôi hâm mộ chết mất.
Lúc này Trương Vĩ cùng Hứa Kiệt từ phòng làm việc đi ra, chuẩn bị giới thiệu hắn với đồng nghiệp, không nghĩ vừa ra khỏi phòng đã thấy Lý Mông Dao thanh tú động lòng người đang đứng trước cửa.
- Điếm trưởng, đây là trợ lý mới của chúng ta, đẹp quá hả!
Lưu Tử Kỳ trêu ghẹo nói.
- Trương điếm trưởng, chúng ta lại gặp nhau rồi, sau này xin chiếu cố nhiều hơn!
Lý Mông Dao khom người, vô cùng ưu nhã nói.
- Lý tiểu thư, khách khí rồi.
Trương Vĩ sửng sốt một chút, trên mặt lộ ra một nụ cười khổ nói.
Trương Vĩ luôn mong trợ lý có thế đến sớm một chút để chính thức thay Văn Phương làm việc, như vậy Văn Phương cũng không cần phụ trách làm trợ lý cửa hàng, cũng có thế góp sức giúp tổ bọn họ tạo ra nhiều công trạng hơn, nhưng bất luận thế nào hắn cũng không nghĩ, Lý Mông Dao sẽ trở thành trợ lý của cửa hàng.
Trương Vĩ cũng không phải là loại người giả thanh cao, trong điếm nhiều ngọc đại mỹ nhân như vậy, Trương Vĩ đương nhiên cũng rất cao hứng, nhưng điều kiện đầu tiên để có thế trở thành trợ lý, Trương Vĩ có thế chắc chắn rằng nếu không phải tướng mạo bất phàm, thì cũng là năng lực nổi bật.
Trong điếm vừa có hai người mới, khiến cho Nhã Uyển môn điếm càng thêm ồn ào, nhất là lúc Lý Mông Dao vào, khiến cho mấy nhân viên nam sĩ khí ngẩng cao, bọn họ gọi điện thoại thanh âm vô cùng to, Trương Vĩ ngồi ở trong phòng làm việc cũng có thế nghe rõ ràng.
Lúc Lý Mộng Phi đến cũng như vậy, hiện tại ngay cả Lý Mông Dao cũng đến Trung Thông môn điếm, Trương Vĩ trong lòng dù khả năng chịu đựng có mạnh đến đâu đi chẳng nữa, cũng không khỏi có chút lẩm bẩm.
- Vù vù…
Ngay lúc Trương Vĩ đang suy nghĩ lung tung, thì điện thoại di động của hắn đột nhiên rung lên, Trương Vĩ lấy điện thoại di động ra, thấy tin nhắn của ngân hàng Công Thương gửi đến.
- Một trăm vạn!
Trương Vĩ tập trung nhìn vào, không khỏi hít hà một hơi khí lạnh, có người vừa chuyển vào tài khoản của hắn một trăm vạn.
Trương Vĩ trầm tư một lát, cảm thấy chỉ có Chu Bàn Tử mới có thế có nhiều tiền như vậy, nên nhanh chóng cầm điên thoại, gọi cho Chu Bàn Tử.
- A lô, Bàn ca, có phải anh vừa chuyển khoản cho tôi một trăm vạn.
Điên thoại sau khi kết nối xong, Trương Vĩ không thế chờ đợi liền cất tiếng hỏi.
- Đúng vậy, tôi không phải nói sẽ cấp cho cậu một cái đại hông bao sao?
Chu Bàn Tử cười nói.
- Bàn ca, hình như là nhiều quá rồi.
Trương Vĩ kinh ngạc nói.
- Nếu không phải cậu lúc trước nhắc nhở tôi, lão ca tôi đã tổn thất đến mấy chục triệu, cậu nếu coi tôi là huynh đệ thì cứ nhận đi, không thì đừng nói nữa.
Chu Bàn Tử không cho phép hoài nghi nói.
- Được, nếu Bàn ca đã nói như vậy rồi, tôi chỉ có thế nhận lấy.
Trương Vĩ biết được Chu Bàn Tử là người có tiền, cũng không khách khí với hắn, nói:
- Nhưng mà, buổi trưa hôm nay tôi mời anh ăn cơm.
- Chuyện này không thành vấn đề.
Buổi trưa, Trương Vĩ cùng Chu Bàn Tử hai người ăn một bữa thịnh soạn, uống thêm vài chén rượu, rồi nói chuyện thổ lộ tâm tình với nhau, mãi đến hai giờ mới ăn cơm xong, quan hệ của hai người cũng vì thế mà càng thêm thân thiết.
Lúc Trương Vĩ về đến Trung Thông môn điếm, cũng đã hơn hai giờ chiều, mang theo chút say đi vào phòng làm việc, vừa chuẩn bị nằm trên ghế sa *** nghỉ ngơi một lát, Lý Mông Dao liền gõ cửa đi vào.
- Lý tiểu thư, cô có chuyện gì không?
Trương Vĩ ngồi trên ghế sa ***, ngẩng đầu nhìn Lý Mông Dao một cái, hỏi.
- Trợ lý khu vừa rồi gọi điện thoại nói, xế chiều. . . Muốn điếm trưởng đến khu để họp.
Lý Mông Dao ngửi thấy trên người trương Vĩ có hơi men, cau mũi lại, nói.
- Tôi biết rồi, tôi đi ngay bây giờ.
Trương Vĩ nhìn thoáng qua đồng hồ, đã hơn hai giờ chiều rồi, vội vàng đứng lên, nói.
- Trương điếm trưởng!
Thấy Trương Vĩ đứng lên trực tiếp đi ra ngoài, Lý Mông Dao nhanh chóng gọi lại.
- Chuyện gì vậy, cô còn có việc sao?
Trương Vĩ nghiêng đầu lại, nhìn Lý Mông Dao một cái, hỏi.
- Tôi hôm nay là ngày đầu tiên đi làm, cũng phải đến khu báo cáo, nhưng tôi không biết địa điểm cụ thế, tôi có thế đi chung với anh không?