Phòng Thuật (Dịch) - Chương 412: Tranh đoạt (2)
Nếu bây giờ không có biện pháp thuyết phục Trương Vĩ, Cát Bằng quyết định từ chỗ nữ tiếp viên ra tay, trong bụng đưa ngay quyết định:
- Tiểu thư, tôi nguyện ý dùng gấp đôi giá tiền, mua cái mã não đen Thủ Liên này.
Lời nói của Cát Bằng vừa ra khỏi miệng, khiến cho người chung quanh thất kinh, Trương Vĩ lửa giận trong lòng cũng trong nháy mắt tăng vọt, này đã không còn là cạnh tranh hợp lý rồi, mà là ỷ vào tiền của mình nhiều, trực tiếp hướng trên mặt hắn mà làm.
-Tiên sinh… Ngài cái này…
Nữ tiếp viên cũng lập tức ngây ngẩn cả người, ấp úng không nói ra được, cô ta thật đúng là chưa từng gặp qua tình huống như vậy, cũng không biết phải bán cho người trả giá cao, hay là bán cho Trương Vĩ đến trước.
-Tiểu thư, cô nếu cảm thấy khó xử, tôi cũng có thế ra gấp đôi giá tiền!
Thấy được tiếp viên có chút do dự, Trương Vĩ sợ sẽ bán hắc sắc Thủ Liên cho đối phương, trong lòng phát tiết, cũng đi theo tăng giá.
Đối với cái mã não đen Thủ Liên này, Trương Vĩ sớm đã dứt bỏ hai chữ “Lý trí” rồi!
Cuộc đấu giá giữa hai người đã rất nhanh đưa khách hàng vây xem, họ đều có chút hăng hái nhìn nhóm năm người, hoặc là yên lặng bàng quan, hoặc là hạ giọng nghị luận, hoặc là chỉ chỉ chõ chõ, đều là rất náo nhiệt.
- Thật thú vị, người khác mua đông Tây Đô là trả giá, tôi vẫn là lần đầu tiên chứng kiến chủ động tăng giá.
- Ngươi hẳn là không hiểu chuyện rồi, hai nam nhân này đoán chừng là tranh giành tình nhân, vì muốn cô gái đẹp bên cạnh kia vui.
- Nhưng mà, nữ nhân kia bộ dạng thật sự rất đẹp, so với đại minh tinh trên ti vi còn xinh đẹp hơn, cũng quả thật có mị lực khiến cho người tranh giành tình nhân.
- Nhìn cái gì vậy, chưa từng thấy mua đồ sao? Đều tản ra cho ta.
Gương mặt xinh đẹp của Mộ Dung Huyên phát lạnh, quét mắt nhìn mọi người một cái, lạnh giọng nói.
Mộ Dung Huyên khiến người vây xem lui ra, lại nghiêng đầu lại đối với Trương Vĩ, châm chọc nói:
- Cái đuôi hồ ly lộ ra rồi chứ hả, đã sớm biết anh đối với Mộng Dao có mưu đồ bất chính, vừa nhìn đã biết không phải là thứ tốt gì.
- Được rồi, các người cũng không cần nhao nhao lên, đều oán tôi còn không được sao? Cái Thủ Liên này tôi không mua là được.
Lý Mông Dao trên mặt lộ ra một tia làm khó, trút bỏ Thủ Liên màu đỏ trên cổ tay, đặt lên vải tơ trong hộp.
Trương Vĩ kiên định mua Thủ Liên như vậy, khiến cho Lý Mông Dao vô cùng kinh ngạc, với hiểu biết cùng kinh nghiệm tiếp xúc với Trương Vĩ của cô ta, cô ta cảm giác Trương Vĩ là một người rất thực tế, cũng là một người rất lý trí.
Nếu như không có đủ ích lợi, sẽ không có khả năng ra gấp đôi giá tiền mua hắc sắc Thủ Liên, hơn nữa Trương Vĩ cũng không phải một người dễ bị kích động, cũng không giống là vì tranh phong cùng Cát Bằng, mới ra giá cao mua hắc sắc Thủ Liên.
Như vậy lý do thuyết phục duy nhất có thế, giống như Mộ Dung Huyên nói, Trương Vĩ có thế thích cô ta, mới sẽ quý trọng cái hắc sắc Thủ Liên này như thế, hoặc là không muốn trước mặt nàng bị lép vế.
Không riêng gì Lý Mông Dao, ở đây phần lớn mọi người đều nghĩ như vậy, cũng chỉ có một loại lý do này mới có thế giải thích rõ mục đích của Trương Vĩ, Lý Mộng Phi cũng là há to miệng, gương mặt không thế tin nhìn Trương Vĩ.
- Hô…
Trương Vĩ phát ra một tiếng thở dài, cho dù Lý Mông Dao có thế mua Thủ Liên màu đỏ hay không, Trương Vĩ cũng phải có được mã não đenThủ Liên, cho dù là mua hết hai vị Thủ Liên, cũng không tiếc.
Nghe được lời nói của Lý Mông Dao, nữ tiếp viên giậm chân một cái, ngầm hận mình không có năng lực quyết định, khiến cho sự tình trở nên tình trạng này, lấy hết dũng khí ra:
- Cát tiên sinh, tiệm chúng ta vật phẩm luôn luôn là ghi giá công khai, mà cũng không phải phòng đấu giá, nên cái mã não đen Thủ Liên này cần phải bán cho tiên sinh đến trước, hi vọng ngài có thế hiểu được.
- Tiểu thư, thật xin lỗi, làm khó cô rồi vậy.
Nữ tiếp viên hơi khom lưng, đối với Lý Mông Dao thân thiết nói:
- Nhưng mà, cái mã não Thủ Liên màu đỏ này thật sự rất thích hợp với cô, mã não là một trong những Phật giáo Thất Bảo, cũng là một loại kỳ thạch có linh tính, chỉ có tiểu thư mỹ lệ như cô đây, mới có thế xứng có nó, hi vọng cô có thế suy nghĩ thêm một chút?
Nữ tiếp viên cũng là một người cơ mẫn, thấy được Lý Mông Dao ở thế khó xử, không muốn mua mã não Thủ Liên nữa, cô ta nhanh chóng ra quyết định, đá Cát Bằng ra khỏi cục diện, đồng thời cũng đã lấy một cái đạo lý minh bạch, con người đôi lúc không thế có lòng tham quá mức, nếu không rất có thế sẽ hai bàn tay trắng.
- Tiểu Phi, em thấy chị nên làm gì bây giờ?
Lý Mông Dao rất thích cái mã não Thủ Liên màu đỏ này, quay đầu nhìn đệ đệ hỏi.
- Tỷ, ta cảm thấy cũng không tệ lắm, tỷ nên mua lại đi.
Lý Mộng Phi bĩu môi một cái nói, hắn cũng hiểu rất rõ tính tình tỷ tỷ, nếu như chỉ có hỏi ý kiến thẩm mỹ, chị ta nhất định là hỏi Mộ Dung Huyên, mà sẽ không hỏi mình.
Hiện tại chị ta xoay đầu lại hỏi mình, chỉ có thế là muốn bản thân mình phối hợp chị ta, cho nàng một lối thoát khỏi cửa hàng, như vậy mới có thế mua mã não Thủ Liên màu đỏ, còn Mộ Dung Huyên cùng Trương Vĩ quan hệ không tốt, nếu như Lý Mông Dao hỏi ý kiến nàng, khẳng định sẽ nhân cơ hội đảo loạn.
- Vậy được rồi, nếu tiểu Phi cũng cảm thấy tốt, tôi liền mua lại.
Lý Mông Dao nháy mắt một cái, miễn cưỡng nói.