Phòng Thuật (Dịch) - Chương 474: 500 triệu (2)
- Xin chào, Lưu Triết, tìm tôi có việc sao?
Vương Mẫn hỏi.
- Vương điếm trưởng, Trương tổng hiện tại yêu cầu họp trong điếm, kêu tôi gọi điện thoại thông báo cô một chút.
Lưu Triết nói.
- Cô biết nội dung của buổi họp là cái gì không?
Vương Mẫn có chút khẩn trương.
- Không biết, Trương tổng không có nói.
- Được, tôi về liền.
Vương Mẫn nói xong liền cúp điện thoại di động, nhìn thời gian trên màn hình điện thoại di động một chút, đã hơn một giờ chiều rồi, không trách được trong điếm gọi điện thoại thúc giục cô.
Trên đường Vương Mẫn trở về Trung Vĩ môn điếm, bất an trong lòng càng thêm mãnh liệt, cô ta không biết mục đích họp lần này của Trương Vĩ, lo lắng hơn Trương Vĩ trong buổi họp tuyên bố từ đi nhiệm vị trí điếm trưởng của cô, như vậy cô ta ngay cả cơ hội bù đắp lại cũng không có.
Khi Vương Mẫn lòng mang thấp thỏm về tới trong điếm, Trương Vĩ cùng các nghiệp vụ viên đã chuẩn bị họp, tất cả mọi người trong điếm đang chờ cô ta, Vương Mẫn trên mặt lộ ra một tia áy náy.
- Trương tổng, thật xin lỗi, vừa rồi có chút việc làm trễ nãi.
- Không sao, ngồi đi.
Trương Vĩ phất tay áo.
- Trương tổng, trước lúc họp, tôi có chuyện muốn cùng anh nói một chút, anh xem có được hay không?
Vương Mẫn cắn cắn môi đỏ mọng, muốn trước khi họp lấy lòng Trương Vĩ một chút, nếu Trương Vĩ thật sự trong buổi họp tuyên bố việc miễn chức điếm trưởng của cô ta, vậy hoàn toàn không có hi vọng bù đắp lại rồi vậy.
- Có chuyện gì họp xong rồi nói sau, mọi người vừa rồi đều đợi một mình cô.
Trương Vĩ trên mặt lộ ra một chút không vui.
- Được thôi.
Sau khi nghe được lời nói của Trương Vĩ, Vương Mẫn trong lòng càng thêm lo lắng, không biết Trương Vĩ có phải là hạ quyết tâm rồi hay không, muốn bãi nhiệm chức điếm trưởng của cô ta.
- Nếu mọi người đều đến đông đủ, vậy chúng ta hãy chính thức họp.
Trương Vĩ quét mắt nhìn mọi người một cái.
- Ngày hôm qua, vị Chu tiên sinh đến công ty chúng ta, các bạn đều nhớ?
- Nhớ đấy, Trương tổng làm sao vậy.
Nghe được Trương Vĩ không nói bản thân mình, Vương Mẫn trong lòng thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng phụ họa.
- Chu tiên sinh là một bạn tốt của tôi, trong tay hắn có một khoản tiền lớn, muốn đầu tư thị trường nhà qua qua tay, vì thế tôi đưa cái hợp đồng này đến công ty chúng ta.
Trương Vĩ nói.
- Trương tổng, số tiền lớn là bao nhiêu?
Dương Quang tò mò.
- Các vị đoán xem?
Trương Vĩ cười nói.
- 30 triệu.
- 50 triệu.
- 80 triệu.
- 100 triệu.
Mấy nghiệp vụ viên vừa nghe có đơn đặt hàng lớn, đều hưng phấn đoán, số tiền đưa ra đều vượt trội hơn, nhưng cũng là số tiền lớn nhất bọn họ có thể nghĩ tới.
- Đều không đúng.
Trương Vĩ cười cười, vươn tay phải của mình, đưa ra năm ngón tay.
- Năm trăm triệu!
- Hả…
- Trương tổng, ngài nói bao nhiêu tiền?
- Tôi có nghe lầm hay không, điều này sao có thế?
Rất nhiều nghiệp vụ viên sau khi nghe được lời nói của Trương Vĩ, đều lộ ra gương mặt không thế tin, ngay cả Vương Mẫn cũng có chút hoài nghi mà hỏi:
- Trương tổng, kim ngạch khách hàng đầu tư, đúng thật là năm trăm triệu?
- Loại chuyện như vậy, tôi có thế nói bậy sao?
Gương mặt và lời nói của Trương Vĩ rất nghiêm túc.
- Thật tốt quá, kim ngạch đầu tư năm trăm triệu, vậy công ty chúng ta thu được bao nhiêu tiền hoa hồng?
- Năm trăm triệu dựa theo 3 điểm tính toán, đây chính là 15 triệu nha.
- Mặc dù không thế nhận toàn bộ tiền, nhưng ít nhất cũng có thế thu được tiền hoa hồng gần ngàn vạn.
Từ sau khi Trương Vĩ lần nữa xác nhận, tất cả nghiệp vụ viên đều hưng phấn lên, kim ngạch đầu tư lớn như vậy không thế chỉ mua một căn nhà, hay nói cách khác tất cả mọi người đều có cơ hội kiếm tiền.
Buổi chiều cùng ngày, toàn bộ nghiệp vụ viên Trung Vĩ môn điếm, đều ở trạng thái cực độ hưng phấn, mỗi người đều không cần Trương Vĩ thúc giục, lại bắt đầu tìm phòng nguyên có lợi thế so sánh caohơn, mà Trương Vĩ xế chiều cũng một mực ở Trung Vĩ trong điếm, đồng thời còn tuyên bố buổi tối cần phải khao mọi người, mời cơm, lập tức một loạt tiếng trầm trồ khen ngợi vang lên.
Bảy giờ tối, Trương Vĩ cho công ty tan ca sớm, đồng thời đặt trước phòng VIP ở một nhà hàng gần đó, để chúc mừng vì tiếp nhận đơn đặt hàng lớn này.
Dù sao, hợp đồng này là do Trương Vĩ tìm được, công trạng khách hàng khẳng định là của hắn, cái hợp đồng này mang đến phần lớn thu nhập vẫn là rơi xuống túi hắn, sớm mời mọi người ăn một bữa cơm, khích lệ một chút sĩ khí, thật sự rất cần thiết.
Lúc Trương Vĩ dẫn nghiệp vụ viên trong điếm đến nhà hàng, Vương Mẫn cũng không cùng theo một lúc, mà viện cớ có chuyện cần phải về nhà trước một chuyến, nhân cơ hội tắm nước nóng một cái, toàn thân thay mới váy ngắn liên y, vốn là dung nhan kiều diễm, có vẻ càng thêm mỹ lệ.
Trương Vĩ kéo tới một đơn đặt hàng lớn 500 triệu, không thế nghi ngờ năng lực của hắn lần nữa, Vương Mẫn cũng càng thêm xác định tiền đồ vô lượng của đối phương, đã quyết định chủ ý cần đi theo Trương Vĩ, đồng thời không tiếc bất cứ giá nào bảo vệ chức vị điếm trưởng.
Vương Mẫn lấy tư cách điếm trưởng Trung Vĩ môn điếm, đơn đặt hàng lớn này cho dù nghiệp vụ viên nào ký hợp đồng, đều có thế tính toán đến công trạng điếm trưởng cô ta, hay nói cách khác chỉ cần Vương Mẫn có thể bảo vệ chức vị điếm trưởng, như vậy cái hợp đồng này mang đến cho nàng thu nhập mấy chục vạn NDT.
Mấy chục vạn NDT đối với Vương Mẫn mà nói, tuyệt đối xem như một hấp dẫn cực lớn, mà trọng yếu hơn là khiến cho nàng nhìn thấy tiền đồ phát triển của công ty Trung Vĩ, hiện tại Trần Khôn uy hiếp đến chức vị điếm trưởng nàng, cô ta phải nghĩ biện pháp làm cho Trương Vĩ hồi tâm chuyển ý!