Phòng Thuật (Dịch) - Chương 479: Mật đàm (1)
Trình Hâm sau khi trở thành quản lí khu vực, nghĩ hết biện pháp củng cố địa vị của mình, trải qua một phen phân tích cùng suy tính của hắn, cảm giác mình muốn bảo vệ vị trí quản lí khu vực, nhất định phải được một bộ phận điếm trưởng ủng hộ, có được một bộ phận nghiệp vụ viên ủng hộ.
Vậy nên trong mấy ngày tiền nhiệm này, hắn luôn luôn nghiên cứu tư liệu mấy điếm trưởng khu Hải Tử Loan, tám điếm trưởng ở đây trước tiên hắn cần loại bỏ ba điếm trưởng Lưu Chấn Quốc, Tô Ngưng, Trương Vĩ, đem bọn họ thuộc về một loại phiền phức đau đầu.
Còn lại năm điếm trưởng cũng không có năng lực cạnh tranh chức quản lí khu vực, cùng Trình Hâm cũng không có tranh chấp ích lợi, có thế nói là đối tượng Trình Hâm lôi kéo, hắn cũng tìm cơ hội nói chuyện cùng bọn họ, tranh thủ kéo bọn họ về phe mình.
Trình Hâm tại Mĩ cũng công tác được một thời gian, không phải là con ông cháu cha hoàn toàn không có kinh nghiệm công tác, vì vậy tại phương diện nhân tế kết giao, xử lý cũng vẫn coi như là thuận buồm xuôi gió, hơn nữa danh nghĩa cùng chức vị quản lí khu vực, cũng dần dần được mấy điếm trưởng nhìn nhận.
Đêm nay, Trình Hâm mời năm điếm trưởng liên hoan, mà địa điểm liên hoan gần ngay khu Phong Độ Bách Lâm, là một nhà hàng hạng sang tên là Duyệt Lai, đúng chín giờ rưỡi tối Trình Hâm cùng năm điếm trưởng chạy tới phòng được đặt trước.
Năm điếm trưởng tham gia liên hoan, theo thứ tự là Tống Dân, Hà Quân, Trương Khiết Quỳnh, Mã Huy, Trịnh Trạch, năm điếm trưởng này đều tương đối ít nổi danh trong khu, công trạng, năng lực, nhân mạch cũng không tính là nổi tiếng, nhưng mà cũng chính là bởi vậy mới có thế bị Trình Hâm lôi kéo.
Thấy được mọi người tới liên hoan đông đủ, rượu và thức ăn cũng đã bố trí thỏa đáng, Trình Hâm đứng dậy nói:
- Vô cùng vinh hạnh khi mọi người có thế tham gia liên hoan lần này, đây cũng là lần đầu tiên tôi cùng mọi người tụ chung một chỗ, hi vọng mọi người hôm nay ăn vui vẻ, chơi đến cao hứng.
Trình quản lý ngài quá khách khí, có thế cùng cấp trên tuổi trẻ tài cao như anh ăn cơm, đó là vinh hạnh của lão Tống ta.
Tống dân vừa nói. Một bên đứng dậy, trong tay còn bưng một ly rượu.
- Trình quản lý, tôi đại diện mọi người mời ngài một ly rượu trước.
- Tốt, chén rượu này tôi uống.
Trình Hâm cũng từ trên bàn bưng một ly rượu lên. Cũng không cự tuyệt đề nghị Tống dân.
Trình Hâm vẫn không thế hoàn toàn có được sự ủng hộ mấy điếm trưởng, Tống Dân có thế chủ động cùng hắn trao đổi, coi như là tính tích cực lôi kéo mọi người, Trình Hâm bây giờ không có cự tuyệt đạo lý, nếu không quan hệ giữa hắn và mấy điếm trưởng càng thêm xa cách.
- Trình quản lý thống khoái, lão Tống tôi cạn ly trước vì kính ngài.
Tống Dân toét miệng rộng ra uống rượu trong ly một hơi cạn sạch.
- Trình quản lý, tôi Hà Quân cũng mời ngài một ly, chúc ngài từng bước lên chức, đại triển kế hoạch lớn.
Hà Quân cũng đứng dậy, bưng một ly rượu lên mời.
- Đa tạ lời chúc lành của điếm trưởng, muốn ta từng bước lên chức, không thế không có sự trợ giúp của mấy vị điếm trưởng.
Trình Hâm cười cười. Cũng bưng một ly rượu lên, uống một hơi cạn sạch.
Liên tục có hai vị điếm trưởng mời rượu rồi, thấy được bộ dạng mấy điếm trưởng cũng nhao nhao muốn thử, Trình Hâm chạy vội vàng hai tay đè ép một chút:
- Chúng ta liên hoan vừa mới bắt đầu thôi, mọi người đều chớ nóng vội kính rượu tôi, hoãn một chút cho tôi ăn thức ăn. Bằng không đoán chừng tôi đi vào được, nhưng phải khinh ra ngoài đấy.
- Ha ha ha…
Câu nói này của Trình Hâm mặc dù là từ chối rượu, nhưng là lời nói thú vị, cũng kéo gần lại quan hệ cùng mấy điếm trưởng, mấy điếm trưởng cũng đều lộ ra nụ cười thân thiện.
Trình Hâm có thế trẻ tuổi như vậy làm tới quản lí khu vực, tự nhiên có ưu thế của hắn, điếm trưởng ở đây mỗi người cũng đều có suy tính, ít nhiều đều hỏi thăm ra một ít bối cảnh cùng quan hệ của Trình Hâm, cũng biết hắn là công tử của tổng công ty.
Lúc này mấy điếm trưởng xem ra, Trình Hâm chính là đến trong khu lấy tiếng. Rất có thế trong khoảng thời gian ngắn là có thế thăng chức, cùng loại này thiết lập quan hệ thì tiền đồ trong công ty sẽ rất sáng, đối với bọn họ mà nói cũng không phải một chuyện xấu.
Hơn nữa, mấy người điếm trưởng bọn hắn trong khu cũng không nổi bật, dù Trình Hâm không đảm đương nổi quản lí khu vực. Cũng không tới phiên mấy người bọn hắn thượng vị, giữa bọn họ cùng Trình Hâm không có xung đột quá lớn, hơn nữa Trình Hâm hạ thấp tư thái cùng bọn họ giao hảo, cũng dần dần đ được một vài điếm trưởng thừa nhận.
..
Trong phòng khách nhà 3606 ở khu biệt thự Nhạc Thành.
Khác với Trình Hâm đang tích cực chuẩn bị chiến tranh, Trương Vĩ khó có được một lần hưởng thụ ôn nhu hương, hoặc coi như là một loại loại chiến đấu khác, trong lúc Trương Vĩ tầng tầng đợt tấn công , Vương Mẫn cũng dần dần muốn động tình, quần áo hai người cũng dần dần rơi xuống.
Trên người Vương Mẫn chỉ còn lại một quần lót viền tơ màu đen, hai hào nhũ trước ngực được Trương Vĩ nắm trong tay, hai người ôm hôn lẫn nhau, Trương Vĩ miệng ngăn chặn môi đỏ mọng Vương Mẫn, còn Vương Mẫn cũng tiến cái lưỡi thơm tho vào trong miệng Trương Vĩ.
Tay trái Trương Vĩ buông hào nhũ Vương Mẫn ra, dọc theo bụng dưới bình thản sờ soạng về bên hông, tiến vào trong quần lót nhỏ hẹp Vương Mẫn, chuẩn bị giật quần áo cuối cùng của Vương Mẫn xuống, hưởng thụ nơi riêng tư ôn nhuận nàng một chút.
- Đừng như vậy…
Cảm nhận được thế công tay trái Trương Vĩ, Vương Mẫn bản năng muốn vùng vẫy, đẩy Trương Vĩ một bên.
Thấy Vương Mẫn một tay che hạ thân, một tay chống đỡ lồng ngực của mình, hai hào nhũ trắng bóng trong vùng vẫy lắc lư, Trương Vĩ mỉm cười, cũng không vội vã tiếp tục phát động thế công.