Phòng Thuật (Dịch) - Chương 489: Ứng thí làm điếm trưởng (1)
- Hôm nay, nội dung buổi họp của Trình quản lý là gì?
Trương Vĩ chần chờ một lát.
- Cái này tôi cũng không rõ, trợ lý khu cũng không cho tôi biết.
Lý Mông Dao nói.
- Tôi biết rồi, trước 11 giờ tôi sẽ tới đúng giờ.
- Tốt, tôi hiểu rồi.
Lý Mông Dao lên tiếng, lập tức cúp điện thoại.
Sau khi cúp điện thoại, Trương Vĩ nhìn thoáng qua màn hình điện thoại, bây giờ còn chưa tới 9 giờ sáng, nhưng nếu như đã bị đánh thức, hắn cũng không có tâm tình tiếp tục ngủ, hơn nữa bụng cũng đã rất đói.
Trương Vĩ rời giường, sau khi rửa mặt, cũng không đi chào hỏi Chu Bàn Tử, đã trực tiếp đi ra phòng của khách sạn, tại nhà hàng khách sạn ăn bữa sáng một chút, mới lái ô tô đến Trung Vĩ môn điếm.
Ngày hôm qua, sau khi Trương Vĩ cùng Chu Bàn Tử sau khi thương lượng, hai người đều cảm thấy có một bộ phòng nguyên thích hợp, chuẩn bị mấy ngày nay chính để tận đi xem một chút, nếu như thích hợp sẽ liền mua lại, chỉ cần bất động sản có thế sinh lời cần mua ngay, chỉ cần có đủ ích lợi có thế mua, không cần ý nghĩ chủ quan quá nhiều.
Khoảng 9 giờ 20 phút, Trương Vĩ lái ô tô chạy tới Trung Vĩ môn điếm, còn chưa tới cửa Trung Vĩ môn điếm, đã nghe được một thanh âm ầm ĩ của việc gọi điện thoại, vào lúc hắn vào môn điếm, ngoại trừ Vương Mẫn đứng lên nghênh tiếp, những người khác đều gật gật đầu tượng trưng.
- Trương tổng, sao ngài sớm như vậy đã tới rồi.
Vương Mẫn mặt mày hớn hở đi tới, nũng nịu.
- Ngày hôm qua, cô cho tôi xem thông tin ba bộ phòng nguyên kia, tôi đều đã nói cho Chu tiên sinh rồi, hắn cảm thấy phòng nguyên ở tiểu khu Quang Nguyên kia cũng không tệ lắm. Hai ngày này các người sớm hẹn chủ nhà một chút.
Trương Vĩ đi tới ghế sa *** bên cạnh, ngồi xuống phân phó.
- Tôi đã biết Trương tổng, tôi sẽ sớm liên lạc cùng chủ sở hữu nhà.
Vào lúc nói tới chuyện chính, trên mặt Vương Mẫn lộ ra một tia ngưng trọng.
- Không khí làm trong điếm hôm nay không tệ, sau này cố gắng phát huy.
Trương Vĩ nói.
Không khí làm việc ở cửa hàng Nhã Uyển cùng Trung Vĩ môn điếm hoàn toàn ngược lại, cửa hàng Nhã Uyển sau khi không có điếm trưởng giám sát, toàn bộ không khí trong điếm đều vô cùng kích động. Nghiệp vụ viên làm việc chân chính rất ít, phần lớn đều lười biếng, cho hết thời gian.
Còn Trung Vĩ môn điếm lại là sĩ khí ngẩng cao, số tiền đầu tư mua nhà 500 triệu này, đối với từng nghiệp vụ viên mà nói đều có mê hoặc lớn, hiện tại bọn họ chỉ cần có thế tìm được phòng nguyên tốt, là có thế thuận lợi ký hợp đồng, chỉ cần có thế ký hợp đồng, là có thế có thu nhập đáng kể.
- Trương tổng yên tâm, sau này tôi sẽ đốc thúc bọn họ giữ vững trạng thái làm việc này.
Vương Mẫn nói.
- Ừ. Cô đi làm việc của cô đi. Tôi cùng Trần Khôn nói chuyện một chút.
Trương Vĩ phất tay áo.
- Tốt. Tôi hiểu rồi.
Vương Mẫn gật gật đầu, lập tức đã rời ghế sa ***, cô ta bây giờ cùng Trương Vĩ đã có quan hệ mập mờ. Cũng không sợ Trần Khôn thay địa vị của mình.
- Trần Khôn, cậu tới đây một chút. Tôi có lời muốn nói với cậu.
Trương Vĩ vẫy vẫy tay với Trần khôn.
- Trương tổng, ngài gọi tôi.
Trần Khôn từ chỗ ngồi đứng lên, nhanh chóng đi tới cạnh ghế sa ***.
- Ừ, cậu ngồi đi.
Trương Vĩ thực hiện một dấu tay ra hiệu mời thỉnh.
- Việc lần trước tôi nói với cậu, cậu tính thế nào rồi?
- Trương tổng, tôi nghe ngài an bài.
Từ hôm trước, Trương Vĩ nói muốn đề bạt bản thân mình làm điếm trưởng, Trần Khôn vẫn đang suy nghĩ chuyện này, hắn ngay từ đầu còn tưởng rằng Trương Vĩ muốn để mình thế Vương Mẫn, nhưng mà sau đó lại mơ hồ cảm giác có chút không đúng.
Trương Vĩ có thế lôi kéo khách hàng lớn 500 triệu, chứng minh Trương Vĩ trong xã hội nhất định có mạng lưới quan hệ, quy mô công ty nhất định sẽ mở rộng, không thế nào là để cho hắn và Vương Mẫn nội đấu.
- Tôi cho cậu hai ngày, cũng không phải là để cậu nghe sắp xếp của tôi, mà là để cho chính cậu suy tính làm sao làm.
Trương Vĩ trầm ngâm một lát.
- Bây giờ tôi cho cậu hai lựa chọn, thứ nhất trước tiên làm nghiệp vụ viên dưới tay Vương Mẫn, với năng lực của cá nhân anh mà nói, hợp đồng 500 triệu này nhất định có thế kiếm không ít.
- Thứ hai tôi có thế lập tức đề bạt cậu làm điếm trưởng, cũng có thế cho cậu tuyển hạn ngạch mười nghiệp vụ viên, nhưng nghiệp vụ viên nhất định phải do chính cậu chiêu thu.
Sau khi nghe được hai lựa chọn của Trương Vĩ, Trần Khôn không khỏi trầm mặc, trích phần trăm nghiệp vụ viên nếu so với điếm trưởng cao hơn, nếu như hắn hiện tại làm điếm trưởng độc lập, trong khoảng thời gian ngắn khó có thế thông báo tuyển dụng tìm nghiệp vụ viên, chưa chắc khi có nghiệp vụ viên thu nhập cao, nhưng chuyện này với hắn mà nói lại một cơ hội.
Một là quan hệ đến ích lợi hiện tại, một là quan hệ tiền đồ sau này, Trần Khôn trong lúc nhất thời cũng không biết lựa chọn thế nào, sau một lát cau mày khổ tư, đột nhiên ngẩng đầu lên nói:
- Trương tổng, tôi có thế đưa ra một đề nghị hay không?
- Đương nhiên là có thế, không phải tôi để cho cậu suy tính hai ngày, chẳng phải là lãng phí sao.
Trương Vĩ cười nói.
- Đồng nghiệp trước kia của tôi có mở một cửa hàng môi giới, nhưng tiệm của hắn duy trì không nổi nữa, mà trong điếm thật ra có mấy nghiệp vụ viên không tệ, ngài thấy có thế thu mua môn điếm hắn hay không.
Trần Khôn đề nghị.
- Lại mở một môn điếm?
Nghe được đề nghị của Trần Khôn, Trương Vĩ ngược lại trầm mặc, hắn nguyên bổn định chọn lựa kiểu mẫu một cửa hàng hai tổ, không nghĩ tới Trần Khôn lại đưa ra một chi nhánh nữa.