Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 507: Bức cung (2)

- Trương Vĩ, sao anh đột nhiên xuất hiện.

Tô Phỉ nghiêng đầu lại, phùng mang trợn mắt, trừng Trương Vĩ một cái nói.

- Câu nói này xem ra đến phiên ta hỏi cô.

Trương Vĩ thở dài một cái, nói:

- Vào phòng làm việc của ta, ta có lời nói cho cô.

- Mộng Dao, chờ tôi, một hồi tôi ra liền.

Tô Phỉ giơ giơ tay nhỏ bé, chào hỏi Lý Mông Dao một tiếng, xoay người đi theo Trương Vĩ vào phòng làm việc.

- Ngồi đi.

Sau khi hai người vào phòng làm việc, Trương Vĩ chỉ chỉ ghế sa *** bên cạnh, nói:

- Cô trở về, không về nhà nghỉ ngơi, chạy tới công ty ta làm gì.

- Anh nghĩ ta muốn à? Đây không phải là phải nhanh tìm tư liệu sống sao? Bằng không còn phải bị phái đến ngoại địa.

Tô Phỉ đặt mông ngồi trên ghế sa ***, không vui nói:

- Đi ngoại địa phỏng vấn mệt chết người rồi, còn phải ở quán trọ nhỏ bên đường, buổi tối mở một tá đèn đầu giường, tôi đều có thế trên bàn nhìn thấy con gián, tôi cũng không muốn đi ra ngoài nữa rồi.

- Cô yên tâm đi, nếu như có tư liệu sống tốt, tôi nhất định nói cho cô biết.

Trương Vĩ an ủi.

- Thật không?

Tô Phỉ trên mặt lộ ra một chút vẻ giảo hoạt, thử dò xét nói.

- Thật, cô về trước đi.

Trương Vĩ lấy lệ nói.

- Vậy anh dẫn kiến Hướng Tiểu Manh cho tôi một chút, tôi muốn phỏng vấn chuyên sâu với nàng ta về bất động sản sơ cấp (nhà do các cty bđs xây để bán).

Tô Phỉ từ trên ghế salon đứng lên, hai tay chống bàn của Trương Vĩ, hưng phấn nói.

- Ngươi nghĩ chuyện phỏng vấn của công ty Thiên Thành?

- Đúng nha.

Tô Phỉ một mực không bỏ qua chuyện này, nàng vẫn muốn liên lạc Hướng Tiểu Manh, bất quá đối phương một mực không chịu nghe điện thoại của nàng.

- Không được.

Nghe được lời nói của Tô Phỉ, Trương Vĩ trên mặt lộ ra một tia khó xử, nói:

- Chuyện công ty Thiên Thành đó, phức tạp hơn so với tưởng tượng của cô, Hướng Tiểu Manh cũng chưa chắc sẽ đồng ý phỏng vấn của cô.

- Trương Vĩ, anh hãy giúp tôi một chút đi, không thử một chút làm sao biết được?

Tô Phỉ không chịu buông tha nói.

- Tôi cùng Hướng Tiểu Manh cũng không phải rất quen, chuyện này cô khoan nghĩ tới đi, sau khi có thông tin gì hay, tôi nhất định sẽ báo cho cô biết.

Trương Vĩ nói lấy lệ một câu, lại khuyên nhủ:

- Được rồi, cô về nhà trước đi.

- Hừ, anh không giúp tôi coi như xong, tự tôi tìm tư liệu sống khác.

Tô Phỉ nhỏ giọng thầm thì một câu, nháy mắt một cái, dường như lại nhớ ra gì đó, trên mặt lộ ra một chút thần sắc lấy lòng, hỏi:

- Ài, tôi hỏi anh một chuyện nữa.

- Chuyện gì, nói đi.

- Cái cô Lý Mông Dao kia, nàng ta bao nhiêu tuổi, có bạn trai chưa nha?

Tô Phỉ trên mặt lộ ra một vẻ mặt ân cần, hỏi.

- Haizz

Sau khi nghe được lời nói của Tô Phỉ, Trương Vĩ thở dài một hơi, trên mặt lộ ra một tia quái dị, trong giây lát có một cảm giác không phản bác được…

Sau một thời gian ngắn, Hồ Vịnh khu Công ty Trung Thông bình tĩnh rất nhiều, Trình Hâm quản lí khu vực này cũng làm hết phận sự, mỗi ngày đều đi dò xét mấy môn điếm trong khu, tận lực kéo gần quan hệ mình và nghiệp vụ viên.

Đối với bốn điếm trưởng Trương Vĩ, Tô Ngưng, Lưu Chấn Quốc, Tống Dân, Trình Hâm vẫn còn đề phòng thêm vài phần, cũng một mực kêu trợ lý khu vực chú ý tình hình mấy cửa hàng, nhưng mấy người dường như cũng không có động thái gì, ngược lại khiến cho Trình Hâm dần buông lỏng xuống.

Thật ra, Trình Hâm coi trọng không phải vị trí quản lí khu vực, mà là muốn tự mình tìm hiểu nghề trung gian môi giới ở đại lục, đồng thời dần dần tiến hành cải cách trong khu, do đó ảnh hưởng đến toàn bộ nghề trong kinh thành, đây là mới mục đích cuối cùng nhất của hắn.

Dĩ nhiên, điều kiện tiên quyết là hắn có thế ngồi vững quản lí khu vực, nếu không đây tất cả đều là hoa trong kiếng, trăng trong nước.

- Đông đông đông…

Trong phòng làm việc của cửa hàng phong độ Berlin ở Công ty Trung Thông, quản lí khu vực Trình Hâm ngồi ở ghế ông chủ, bên tai đột nhiên vang lên một tiếng gõ cửa, Trình Hâm ngẩng đầu nhìn về cửa phòng làm việc, nói:

- Mời vào.

- Trình quản lý, tôi mới vừa sửa sang tư liệu lại một chút, muốn cho ngài xem một chút.

Đi vào phòng làm việc chính là trợ lý khu vực, thần sắc trên mặt tỏ ra hoảng loạn, nói.

- Văn kiện gì.

Thấy được bộ dạng vội vã của Tiền trợ lý, trên mặt Trình Hâm lộ ra một tia nghi hoặc, nói:

- Đưa cho tôi xem.

- Cho ngài.

Tiền trợ lý duỗi hai tay của mình ra, đưa văn kiện cho Trình Hâm, nói.

- Bảng báo cáo công trạng.

Trình Hâm nhận lấy văn kiện vừa thấy, bìa viết vài chữ to, rồi sau đó thuận tay lật bìa mặt văn kiện ra, cúi đầu xem nội dung bên trong văn kiện.

- Công trạng tổ Hà Quân của cửa hàng Phong độ Bách Lâm là 18 vạn, một hợp đồng mua bán, bảy hợp đồng thuê.

Thấy được nội dung báo cáo công trạng thứ nhất được, Trình Hâm trên mặt mỉm cười, nói:

- Không tệ nha, theo hướng này tiếp tục, công trạng tổ Hà Quân cao hơn so với tháng trước.

- A, ngài xem tiếp xuống dưới đi.

Tiền trợ lý trên mặt lộ ra một nụ cười khổ, nói.

- Công trạng tổ Vương Chấn mười vạn, tạm được! Dù sao cũng mới vừa gia nhập Công ty Trung Thông, còn phải cần một khoảng thời gian thích ứng.

- Công Trịnh trạch trạng tổ 12 vạn…

- Tổ Trương Vĩ…

Lúc thấy được công trạng tổ Trương Vĩ, Trình Hâm lập tức ngây ngẩn cả người, lại tiếp tục xem công trạng mấy tổ khác, thần sắc trên mặt càng ngày càng khó coi, đè nén, sau một lát yên lặng, đột nhiên vứt tư liệu trên bàn, trách mắng:

- Bọn họ như vậy là muốn làm gì? Không phải muốn bức vua thoái vị hay sao?

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free