Phòng Thuật (Dịch) - Chương 509: Áp phòng (2)
Hơn nữa, kế hoạch 500 triệu mua nhà của Chu Bàn Tử, đã tiến hành với khí thế bừng bừng, Trương Vĩ thường phải cùng Chu Bàn Tử xem nhà, nghiệp vụ viên trong điếm Trung Vĩ có chút quần áo rách rưới, thậm chí động viên nghiệp vụ viên trong điếm Nhã Uyển tìm phòng nguyên.
Bởi vì thời gian này quá bận rộn, việc mua một chi nhánh khác, cũng bị mắc cạn một thời gian, nhưng mà Trần Khôn từ trước đến nay vẫn giữ liên lạc cùng bằng hữu của hắn, cũng muốn dẫn Trương Vĩ tiến hành khảo sát thực địa.
Trương Vĩ bận rộn xong việc ở Nhã Uyển cửa hàng, buổi trưa lái ô tô tới Trung Vĩ môn điếm, lần nữa cùng Trần Khôn nói việc mở chi nhánh một chút, đồng thời nhận lời tự mình đi xem cửa hàng mặt tiền kia một chút.
Trần Khôn mở môn điếm công ty môi giới kia, cách Trung Vĩ môn điếm cũng không xa, là ở trên đường Nghiễm Viên trong tiểu khu, hai người Trương Vĩ cùng Trần Khôn cũng không lái xe tới trước, mà là một đường đi tra xét hoàn cảnh chung quanh.
Hai người đi khoảng mười mấy phút, liền đi tới môn điếm bằng hữu của Trần Khôn, môn điếm kia là cửa hàng sát mặt tiền của tiểu khu, tuy rằng so ra không tốt bằng vị trí Trung Vĩ môn điếm, nhưng trong tiểu khu này coi như là không tệ.
Người bạn kia củaTrần Khôn tên là Vương Hỉ Hỉ, cũng bằng tuổi Trần Khôn, đã ở trong nghề trung gian môi giới lăn lộn mấy năm, lúc mới bắt đầu cũng kiếm được một tí tiền, nhưng cũng không thế tích lũy tiền.
Hơn nửa năm, chính hắn mở một công ty môi giới, bởi vì có chút tự mình bành trướng, rất ít quản lý môn điếm mình, ngược lại cả ngày cùng bằng hữu đánh mạt chược, bài ba lá.
Cho đến lúc hắn thu nhập vào chẳng bằng chi ra, mới đột nhiên tỉnh ngộ lại, nhưng lúc này cũng muộn mất rồi, môn điếm của hắn đã khó có thế kinh doanh tiếp, cho nên mới có ý nghĩ chuyển nhượng môn điếm.
Thật ra, trong nghề môi giới bất động sản, rất nhiều người giống như tình huống Vương Hỉ Hỉ, nguyên nhân không chỉ do bọn họ, cũng là bởi vì nghề môi giới bất động sản cạnh tranh càng ngày càng mạnh, rất nhiều công ty nhỏ đều không thế tiếp tục kinh doanh.
Hai người Trương Vĩ cùng Trần Khôn đến, Vương Hỉ Hỉ nhiệt liệt hoan nghênh, nếu như không có ai mua tiệm của hắn, hắn chỉ sợ không ra tháng này sẽ phá sản, đến lúc đó nhất định sẽ hai bàn tay trắng, mà bây giờ hắn chuyển nhượng cho Trương Vĩ, còn có thế thu được chỗ tốt nhất định.
- Trương tổng, mời ngài ngồi.
Vương Hỉ Hỉ tự mình đón Trương Vĩ vào bên trong tiệm, đồng thời mời hắn ngồi trên ghế sa ***, nói.
- Vương điếm trưởng không cần khách khí.
Trương Vĩ cũng không vội ngồi xuống, mà trực tiếp đánh giá hoàn cảnh trong điếm, cùng với mấy nghiệp vụ viên ngồi trên bàn.
Thật ra, so với điều kiện thiết bị tiệm này, Trương Vĩ để ý hơn nữa chính là nghiệp vụ viên trong điếm, đó mới là gốc rễ của cửa hiệu, nếu như cửa hiệu này không có mấy người dáng dấp giống nghiệp vụ viên, Trương Vĩ vô luận thế nào cũng không thu mua.
- Trương tổng, ngài hay là vẫn gọi tôi là Vương Hỉ Hỉ đi, bằng không Trần điếm trưởng sẽ mất hứng.
Trên mặt Vương Hỉ Hỉ cố nặn ra vẻ tươi cười, trêu ghẹo nói.
Trương Vĩ sau khi thu mua cửa hàng mặt tiền này, nhất định không thế có hai điếm trưởng, một là bởi vì nghiệp vụ viên trong điếm quá ít, hai là bởi vì Trương Vĩ cũng không biết Vương Hỉ Hỉ, cũng chưa chắc sẽ trực tiếp cho hắn làm điếm trưởng.
- Vương tiên sinh thật đúng là hài hước.
Trương Vĩ cười một cái nói, đối với tâm tư nhỏ của Vương Hỉ Hỉ, hắn cũng không có tâm tư để ý tới, hơn nữa hắn để ý tiệm này chính là có đáng giá để hắn thu mua hay không.
- Trương tổng, chúng tôi đưa ra giá thu mua, không biết ngài có thế tiếp thụ hay không?
Vương Hỉ Hỉ đi thẳng vào vấn đề cất tiếng hỏi, nếu như đã không giữ được tiệm mì này, hắn hiện tại chỉ muốn có nhiều bồi thường một chút.
- Trần Khôn, cậu cảm thấy thế nào?
Trương Vĩ hỏi.
- Trương tổng, tôi cảm thấy về mặt giá cả thì vẫn có thế chấp nhận được.
Trần Khôn mấy ngày nay không ít ở chỗ cửa hàng gia môn này, đối với nghiệp vụ viên trong điếm cũng làm quen một phen, cảm thấy tình huống các phương diện cũng không tệ lắm.
- Vậy cũng tốt, về giá tiền thật ra thì tôi không để ý lắm, phương diện nghiệp vụ các bạn chuẩn bị làm sao làm!
- Thuê cùng mua bán là chủ, nhân tiện làm nghiệp vụ thế chân cho vay.
Trần Khôn nói.
- Ừ.
Trương Vĩ lên tiếng, tiệm này cách Trung Vĩ môn điếm không xa, giữa hai cửa hàng cũng có thế giúp đỡ lẫn nhau, cảm giác của hắn ngược lại cũng cũng không tệ lắm.
- Trương tổng, phương diện nghiệp vụ tôi thật ra thì có vài ý nghĩ.
Vương Hỉ Hỉ liếc Trần Khôn bên cạnh một cái, đề nghị.
- Vậy à, Vương tiên sinh xin mời ngài nói.
- Ta cảm thấy nếu ở phụ cận đã có một Trung Vĩ môn điếm rồi, môn điếm này chúng ta phải đổi một phương hướng nghiệp vụ.
Vương Hỉ Hỉ sau khi nói một nửa, làm bộ kiểu cách một cái, quay đầu nhìn Trương Vĩ nói:
- Làm nghiệp vụ áp phòng (quản lý cho thuê nhà/bán nhà trả góp).
- Áp phòng sao?
Sau khi nghe được lời nói của Vương Hỉ Hỉ, Trương Vĩ lập tức suy tư, đề nghị này của Vương Hỉ Hỉ quả thật rất mới mẻ độc đáo, tuy rằng thị trường trung gian môi giới cũng có công ty làm nghiệp vụ áp phòng , nhưng tỷ lệ này rất nhỏ so với công ty môi giới bình thường.
Hơn nữa, áp phòng nếu như kinh doanh tốt, tổng lợi ích các phương diện lấy được, tuyệt đối không thế kém hơn bán ra một bộ bất động sản, hơn nữa đây là một ích lợi lâu dài, coi như là một con đường phát triển khác của Trung Vĩ công ty!