Phòng Thuật (Dịch) - Chương 516: Dở khóc dở cười (1)
Sáng ngày thứ hai, sau khi Phương quản lý đi đến Công ty Trung Thông, sẽ để nhân viên dưới quyền xác minh tin tức Phòng Hữu Hệ Thống, xem qua những nghiệp vụ viên ngày hôm qua bị kiểm tra, có ghi thông tin khách hàng vào Phòng Hữu Hệ Thống hay không.
- Ba… ba…
11 giờ trưa giờ, Phương quản lý từ chỗ ngồi đứng lên, vỗ tay một cái, hỏi các nhân viên khác:
- Tư liệu Phòng Hữu Hệ Thống mọi người đều xác minh xong rồi chứ?
- Phương quản lý, mười tổ khu Hải Tử Loan đều xác minh xong rồi.
Tiểu Hoàng đứng dậy.
- Mười tổ?
Phương quản lý trên mặt lộ ra một tia nghi hoặc, hỏi ngược lại:
- Tư liệu của tôi cho thấy khu Hải Tử Loan hình như là tám tổ nha!
- Phương quản lý, tháng này khu Hải Tử Loan lại mới tăng hai tổ, bộ phận nhân sự cũng là mới vừa báo đến đây.
Tiểu Hoàng giải thích.
- À.
Phương quản lý gật gật đầu, như có điều suy nghĩ:
- Anh xác minh tình trạng nói cho tôi biết, có nghiệp vụ viên nào không ghi tin tức khách hàng vào Phòng Hữu Hệ Thống hay không?
- Phương quản lý, đích xác phát hiện có nghiệp vụ viên một tổ không ghi thông tin khách hàng vào Phòng Hữu Hệ Thống.
Tiểu Hoàng vừa nói vừa tìm kiếm ghi chép:
- Vâng, là một trong hai tổ mới gia nhập, nghiệp vụ viên kia tên là Trương Lượng, điếm trưởng bọn họ tên là Vương Chấn.
- Đem tư liệu đưa cho tôi đi.
Phương quản lý đưa tay cầm lấy tư liệu, nhìn qua vấn đề của Vương Chấn và Trương Lượng, chân mày không khỏi nhăn lại.
- Những tổ khác, cũng không phát hiện nghi vấn buôn lậu đan sao?
- Không có, các tổ chúng tôi đều xác minh qua, hơn nữa mỗi một tổ xác minh ít nhất hai nghiệp vụ viên.
Tiểu Hoàng nói.
- Được, tôi biết rồi.
Phương quản lý trên mặt lộ ra vẻ tươi cười, lại xoay người nói với những người khác:
- Mọi người khổ cực rồi, nghỉ ngơi một chút đi.
-cảm ơn nhiều, quản lí.
Trên mặt những nghiệp vụ viên khác lộ ra một tia lấy lòng. Giám sát bộ này vốn là bộ phận thanh nhàn, thường không có việc làm, Phương quản lý cũng ít khi quản lý bọn họ.
Phương quản lý cầm tài liệu trong tay, trong đầu trầm tư một lát, lại gọi cho Tiếu Hồng một cú điện thoại. Nhưng Tiếu Hồng lại bảo hắn trực tiếp đến phòng làm việc một chuyến.
Phương quản lý cũng không hề chần chờ, cầm tài liệu trong tay liền tiến đến bộ nhân viên, bất kể thế nào thì bọn họ cũng xem như là tra ra được một trường hợp buôn lậu đan, coi như là đối với chuyện Hồng Phát tố cáo đã có câu trả lời.
Trên đường Phương quản lý đến bộ nhân viên, còn có chút hoài nghi lý do Hồng Phát tố cáo, là không phải vì nhằm vào hai tổ mới tới. Hay là cảm thấy hai tổ mới tới không đáng tin.
Nhưng mà, chuyện này cùng hắn không có quan hệ gì, hắn chẳng qua cũng chỉ là tò mò mà thôi, sau khi hắn gõ cửa đi vào phòng làm việc của Tiếu Hồng, Hồng Phát cũng đi ngay phía sau.
Sau khi ba người chào hỏi, cùng ngồi vây quanh ghế sa *** đãi khách. Hồng Phát có chút không thế chờ đợi mà hỏi:
- Phương quản lý, ngài điều tra kết quả ra sao rồi?
- Tra ra được rồi, thật đúng như Hồng quản lí nói, chúng tôi quả nhiên tìm được một nghiệp vụ viên có dấu hiệu buôn lậu đan.
Phương quản lý nói tựa như tranh công.
- Sao? Chỉ tìm được một cái sao?
Hồng Phát hỏi tới.
- Hồng quản lí, ngài cũng biết Giám sát bộ chúng tôi chỉ có bốn nhân viên, hơn nữa trong tay lại không có kinh phí, cũng chỉ có thế là ở trong phòng làm việc gọi điện thoại xác minh. Không thế nào làm được toàn diện.
Trên mặt Phương quản lý lộ ra một nụ cười khổ.
Thật ra, hiện tượng buôn lậu đan ở nghề trung gian môi giới rất phổ biến, nhưng lại không có phương pháp hữu hiệu gì áp chế, công ty Trung Thông có hơn mấy ngàn nghiệp vụ viên, chỉ có thế từ đó điều tra một phần nhỏ, nên có cá lọt lưới cũng là điều khó mà tránh khỏi.
Có vài người cũng từng đưa ra ý kiến để cho nhân viên Giám sát bộ ngụy trang khách hàng, cùng nghiệp vụ viên tiến hành tiếp xúc mặt đối mặt, loại phương pháp này tuy rằng có thế tìm được chứng cứ buôn lậu đan. Nhưng lại có vẻ quá mức kịch liệt.
Loại chuyện như vậy một khi khiến cho nghiệp vụ viên biết được, rất dễ dàng thương tổn tới tính tích cực của nghiệp vụ viên, thậm chí có thế sẽ khiến cho hình tượng công ty bị ảnh hưởng, nên bây giờ còn chưa có công ty môi giới nào dùng loại phương pháp này.
Hơn nữa nước quá trong ắt không có cá, có một số việc không thế tỷ đấu, mà là cần phải lấy đại cục cùng ích lợi tập thế làm trọng, vì thế Giám sát bộ có tác dụng chấn nhiếp lớn hơn tác dụng thực tế.
- Phương lão đệ, ngài chớ để ở trong lòng, tôi chẳng qua là buột miệng mà thôi.
Hồng Phát vỗ vỗ cánh tay Phương quản lý, an ủi hắn.
-cảm ơn nhiều, Hồng quản lí có thế hiểu thì tốt rồi.
Phương quản lý nói.
- Đúng rồi, nghiệp vụ viên có hiềm nghi buôn lậu đan kia là người tổ nào nha, điếm trưởng bọn họ tên gọi là gì?
Hồng Phát đặt câu hỏi.
- Nghiệp vụ viên buôn lậu đan kia là Trương Lượng, là một trong hai tổ mới gia nhập Bách Tử Loan, điếm trưởng bọn họ tên là Vương Chấn.
Phương quản lý đưa tài liệu trong tay cho Hồng Phát.
- Vương Chấn? làm sao mà bắt hắn đến xử lý đây?
Sau khi nghe được Phương quản lý, Hồng Phát hai má co quắp một chút, thầm nói:
- Chuyện này, mẹ bà nó đồ phá hoại.
- Hồng quản lí, ngài đây là ý gì nha, chúng ta là căn cứ tố cáo của ngài mà làm đấy, hiện tại xét xử nghiệp vụ viên có nghi vấn buôn lậu đan, ngài tại sao lại nói không phải chuyện chúng tôi làm?
Hồng Phát lẩm bẩm thanh âm mặc dù nhỏ, nhưng ba người ngồi vô cùng gần, Phương quản lý vẫn mơ hồ nghe được thanh âm của hắn.