Phòng Thuật (Dịch) - Chương 548: Thăng chức Giám đốc khu vực (1)
Được Trình Hâm, Tống Dân, Lăng Phong ba người bỏ phiếu, khiến Trương Vĩ vượt lên trở thành điếm trưởng có số phiếu tối đa, đột nhiên xuất hiện biến hóa này, khiến rất nhiều người kinh ngạc không thôi.
Phiếu bầu của Tống Dân ngược lại cũng dễ hiểu, rất nhiều người đều biết tính tình hắn, nhưng Trình Hâm chọn ủng hộ Trương Vĩ, khiến cho nhiều người càng khó hiểu. Trình Hâm cũng không có để ý mọi người nghị luận, hắn đã mất đi tư cách trở thành quản lí khu vực, nếu quản lí khu vực cần phải chọn lựa trong ba người Trương Vĩ, Tô Ngưng, Lưu Chấn Quốc, Trình Hâm tự nhiên sẽ ủng hộ người cùng chung chí hướng với hắn, Trương Vĩ.
Hơn nữa, Trình Hâm không chỉ tự mình chọn Trương Vĩ, thậm chí còn chủ động thuyết phục Lăng Phong cùng Vương Chấn, để hai người cũng bỏ phiếu lựa chọn Trương Vĩ, như vậy Trương Vĩ có thế thu được năm phiếu.
Tổng cộng hết lại, Trương Vĩ một mình độc chiếm năm phiếu, còn Tô Ngưng và Lưu Chấn Quốc ai cũng có hai phiếu, còn lại hai phiếu dù thuộc về ngừoi nào, Trương Vĩ cũng là tất thắng không thua.
Trình Hâm quay đầu nhìn về Trương Vĩ, phát hiện đối phương cũng nhìn chăm chú vào mình, hai người âm thầm gật gật đầu, vô hình trung cũng ăn ý hơn một chút.
Thấy Trình Hâm ủng hộ bản thân mình như thế, Trương Vĩ trong lòng cũng có chút cảm động, trước hắn nói cùng chung chí hướng, bất quá là nói bậy mà thôi, lúc này trong lòng không khỏi có chút áy náy.
Nhưng trong lòng cũng âm thầm hứa hẹn, chỉ cần mình có thế trở thành quản lí khu vực, điều kiện tiên quyết là không ảnh hưởng công trạng trong khu, dùng hết khả năng ủng hộ Trình Hâm tiến hành cải cách.
- Trình Giảo Kim tự nhiên lại có thế ủng hộ Trương điếm trưởng, điều này thật đúng là khiến cho người khác cảm thấy kỳ quái.
- Đúng nha, hiện tại Trương điếm trưởng được ba người ủng hộ, Tô điếm trưởng cùng Lưu điếm trưởng là hai người ủng hộ, cục diện càng thêm khó bề phân biệt rồi vậy.
- Nếu ta nói, thật ra kết quả sau cùng cũng không khó đoán, bây giờ còn có bốn người không có biểu thái, trong đó ba điếm trưởng Trương Vĩ, Tô Ngưng, Lưu Chấn Quốc, chắc chắn sẽ lựa chọn mình. Chỉ còn lại có điếm trưởng Vương Chấn là chưa biết!
- Vương Chấn điếm trưởng là người của Trình Giảo Kim, tôi đoán cũng sẽ chọn Trương điếm trưởng, nếu vậy Trương điếm trưởng liền có đầy đủ số phiếu rồi.
Rất nhiều nghiệp vụ viên dưới giảng đài đua nhau nghị luận, trong lúc nhất thời xuất hiện rất nhiều “Vua phân tích’ đều suy tính hết mấy loại tình huống.
Đặng tổng giam nhìn Trình Hâm một cái, lại nhìn bốn điếm trưởng còn lại, hắn cũng cảm thấy ba người Trương Vĩ sẽ chọn bỏ phiếu, nên ánh mắt nhìn về Vương Chấn.
- Vương điếm trưởng. Mấy điếm trưởng khác đều bày tỏ thái độ rồi, anh cũng nói ý nghĩ của chính mình đi.
Đặng tổng giam vừa nói ra khỏi miệng, Vương Chấn tự nhiên đã trở thành tiêu điểm của mọi người, nếu như hắn cũng ủng hộ Trương Vĩ, như vậy số phiếu Trương Vĩ chiếm được ưu thế tuyệt đối, cũng sắp được bổ nhiệm thành quản lí khu vực mới.
Thấy ánh mắt mọi người đều nhìn về phía mình, Vương Chấn ung dung đứng dậy, nhìn Trương Vĩ một cái.
- Tôi thấy điếm trưởng Tô Ngưng, làm quản lí khu vực càng thêm thích hợp!
- Vương Chấn, anh…
Sau khi nghe được lời nói của Vương Chấn, Trình Hâm trên mặt lập tức thay đổi.
Quay đầu nhìn phía Vương Chấn, dáng dấp muốn nói lại thôi.
- Vương Chấn, tại sao phải lựa chọn Tô điếm trưởng, mà còn không chọn Trương điếm trưởng nhỉ?
- Tôi cũng nghĩ không thông điểm này. Trương điếm trưởng chỉ cần có được một phiếu, liền nhất định có thế làm quản lí khu vực, mà Vương điếm trưởng lại bầu cho Tô điếm trưởng, hai người số phiếu cũng là ngang hàng.
- Hừ. Các ngươi đây cũng không rõ ràng rồi chứ, Trương Vĩ cùng Vương Chấn hai người đã sớm quen biết. Hơn nữa quan hệ của hai người như nước với lửa, nên Vương Chấn tình nguyện mạo hiểm chứ nhất định cũng không muốn ủng hộ Trương Vĩ.
- Ài, anh vừa nói như vậy tôi ngược lại nghĩ tới, tôi trước cũng đã nghe nói qua chuyện này, dường như hai người còn đánh nhau ở cửa hàng.
Vương Chấn đưa ra hành động này, có thế nói lại là một biến chuyển, khiến cho phần lớn nghiệp vụ viên có chút không hiểu, chỉ có một số biết ân oán giữa Trương Vĩ cùng Vương Chấn, mới biết ngọn nguồn cùng mờ ám trong đó.
Tô Ngưng ngầm thở phào nhẹ nhõm, gật gật đầu với Vương Chấn, cô ta bây giờ cùng Trương Vĩ có số phiếu ngang hàng, Lưu Chấn Quốc so với hai người thiếu một phiếu, không bỏ phiếu lại chỉ còn ba người, cái tuyển cử này có thế đã bình ổn xong.
Tuy rằng Tô Ngưng cũng có chút không cam lòng, nhưng ít nhất Trương Vĩ chưa có thắng lợi, cô ta còn có hi vọng!
- Ai ôi!!! Chuyện này sẽ náo loạn đấy, sẽ không biến thành thế hoà rồi chứ hả.
Trên mặt Đặng Hữu Tài lộ ra một nụ cười khổ, thúc giục:
- Chỉ còn sót ba người đương sự các ngươi rồi, nhanh biểu quyết đi chứ!
- Tôi bỏ quyền!
Tô Ngưng nói vô cùng dứt khoát, cái gọi là bỏ quyền là thầm chấp nhận bầu một phiếu cho mình, hay nói cách khác Tô Ngưng hiện tại có bốn phiếu.
- Bỏ quyền.
Trương Vĩ cũng lựa chọn giống Tô Ngưng vậy, bầu một phiếu cho mình, như vậy hắn cũng đã lấy được bốn phiếu.
Tô Ngưng cùng Trương Vĩ hai người liên tiếp biểu thái, chỉ còn lại có Lưu Chấn Quốc không nói lời nào, mà hắn cũng là một phiếu cuối cùng, coi như là một phiếu mang tính quyết định.
- Tô điếm trưởng cùng Trương điếm trưởng đều là bốn phiếu, Lưu điếm trưởng là hai phiếu, nếu như Lưu điếm trưởng bỏ quyền, như vậy Tô điếm trưởng cùng Trương điếm trưởng số phiếu giống nhau, vậy làm thế nào tuyển cử quản lí khu vực nha!
- Tôi đoán chừng Lưu điếm trưởng chắc chắn sẽ bỏ quyền, ít nhất như vậy hắn có thế thu được tam phiếu, còn số phiếu của Trương Vĩ cùng Tô Ngưng đều giống nhau, có thế còn dùng phương pháp khác tuyển cử quản lí khu vực.
- Đúng nha, ít nhất Lưu điếm trưởng còn có hi vọng thượng vị.
- Thật là mệt mỏi, náo loạn đã nửa ngày lại là một cái thế hoà, đây không phải là lãng phí thời gian sao?
Rất nhiều nghiệp vụ viên bất mãn.
Đúng lúc này, Lưu Chấn Quốc từ chỗ ngồi đứng dậy, trên mặt thần sắc có chút tiều tụy, lộ ra một nụ cười so với khóc còn khó coi hơn, dùng thanh âm khàn khàn nói:
- Tôi ủng hộ Trương điếm trưởng!
Lưu Chấn Quốc một câu nói này nói ra khỏi miệng, không khác trời đang trong xanh lại xuất hiện sấm rền nổ vang giữa không trung, mọi người đều là gương mặt đờ đẫn theo dõi hắn, trong đó không ít người sờ lỗ tai, cho là mình vừa rồi nghe lầm.