Phòng Thuật (Dịch) - Chương 551: Nguy cơ tiềm tàng (2)
Lưu Chấn Quốc lộ ra vẻ rất khác thường, sợ Tô Ngưng sinh nghi, cho nên hắn mới mời Vương Chấn cùng đi, bởi vì hắn và Trương Vĩ như nước với lửa.
- Chuyện này nói ra rất dài dòng, hơn nữa cũng rất phức tạp, không nên đề cập đến nữa.
Lưu Chấn Quốc phái nằm vùng ở môn điếm Nhã Uyển, vốn cũng không phải là sự tình sáng rọi, hơn nữa cũng là do có tổn hại đến lợi ích của Tô Ngưng, hắn sẽ không đem việc này nói cho đối phương biết.
- Lưu điếm trưởng không nói thì thôi, nhưng Trương Vĩ hiện tại làm quản lí khu vực, ba người chúng ta nên làm cái gì bây giờ?
Tô Ngưng cười khổ.
Ba người đang ngồi bên trong, hai người là đối thủ cạnh tranh của Trương Vĩ, có thù mới hận cũ với Trương Vĩ, hiện tại ba người cạnh tranh đã thất bại, ít nhiều sẽ gánh chịu sự bài xích của Trương Vĩ.
- Thời gian ngắn nữa, tôi sẽ rời khỏi Công ty Trung Thông.
Lưu Chấn Quốc chần chờ một lát.
- Hừ…
Nghe được Lưu Chấn Quốc nói, Tô Ngưng phát ra một tiếng hừ nhẹ, vào lúc Lưu Chấn Quốc ủng hộ Trương Vĩ, cô ta cũng cảm giác Lưu Chấn Quốc cũng không thành tâm. Hẳn là có chút bất đắc dĩ, nên giờ đây Lưu Chấn Quốc có ý nghĩ từ chức, càng chứng minh cho chuyện này.
- Lưu điếm trưởng, đã tìm được công việc khác rồi sao?
Nghe được Lưu Chấn Quốc muốn đi làm ở chỗ khác, Vương Chấn trên mặt lộ ra vẻ ân cần, hắn sợ Trương Vĩ sẽ thanh toán sau đó, vì thế cũng tồn tại suy nghĩ chuyển công ty.
- Đi bước nào thì hay bước đó.
Lưu Chấn Quốc nghiêng đầu nhìn Vương Chấn một cái, cũng không nói thêm gì, hắn cùng Vương Chấn không tiếp xúc nhiều, tự nhiên sẽ không dễ dàng nói cho đối phương biết.
- Nếu như hai người đều không muốn làm việc ở đây nữa, như vậy tôi cũng không muốn ở đây.
Tô Ngưng khẽ lắc đầu.
- Cô cam lòng rời khỏi Công ty Trung Thông sao?
Lưu Chấn Quốc nói.
- Tôi không có nói sẽ phải rời khỏi công ty, bất quá là chuyển đến khu khác thôi.
Tô Ngưng hừ lạnh một tiếng.
Đối với Lưu Chấn Quốc mà nói, rời khỏi Công ty Trung Thông là điều bất đắc dĩ, bởi vì Trương Vĩ nắm nhiều nhược điểm của hắn, vào lúc này hắn không bị thân bại danh liệt nhưng hắn không muốn sống lúc nào cũng phải đề phòng.
Vương Chấn cùng Trương Vĩ có ân oán thâm hậu, không chỉ đánh ngất xỉu Trương Vĩ mà còn đập môn điếm của Trương Vĩ, có thế nói quan hệ của hai người là như nước với lửa, lần này lựa chọn quản lí khu vực, hắn lại cố ý ngáng chân Trương Vĩ, tự nhiên sợ Trương Vĩ trả thù.
Nếu như Tô Ngưng rời khỏi khu Hải Tử Loan, ngược lại cũng không phải do sợ Trương Vĩ trả thù, cô ta cùng Trương Vĩ làm việc chung, hiểu được Trương Vĩ không phải là người có lòng dạ hẹp hòi.
Nếu như muốn ở lại khu Hải Tử Loan thì Trương Vĩ chắc chắn sẽ không làm khó bản thân mình.
Nhưng Tô Ngưng lại khá phân vân, hoặc có thế nói cô ta nuốt không trôi cục tức này!
Tô Ngưng cùng Từ Minh tranh đoạt quản lí khu vực, Trương Vĩ bất quá là một nhân tài mới, sau khi Từ Minh thăng chức làm quản lí khu vực, mới đề bạt Trương Vĩ lên điếm trưởng.
Nói cách khác Tô Ngưng và Từ Minh là cùng cấp bậc, còn Trương Vĩ chỉ là tiểu đệ của Từ Minh. Hiện tại tiểu đệ của Từ Minh lại cưỡi lên đầu lên cổ của nàng, thử hỏi nếu như gặp lại Từ Minh, mặt mũi của nàng biết để vào đâu?
Huống chi, Trương Vĩ vừa mới làm quản lí khu vực, trong khoảng thời gian ngắn hoàn toàn không có khả năng thay đổi, Tô Ngưng tự nhiên không hi vọng nữa, do đó muốn đi nơi khác để làm việc.
Trong lúc nhất thời, ba điếm trưởng hàn huyên, đồng thời đều có ý nghĩ muốn rời khỏi công ty, bây giờ ở trước mặt bọn họ đặt ra vấn đề làm thế nào có thế lôi nghiệp vụ viên đi theo mình.
Chỉ cần có nghiệp vụ viên đi theo chuyển công tác, bất kể là công ty nào, chức vụ điếm trưởng vẫn vững như núi Thái Sơn, đây cũng là chỗ dựa tốt nhất cho bọn họ.
Nếu như không có nghiệp vụ viên đi theo, như vậy bọn họ mặc dù rời khỏi cũng chẳng qua là tư lệnh không có quân, còn không bằng ở lại khu Hải Tử Loan nữa.
Về phần tập thế bọn họ đi chuyển công ty, sẽ ảnh hưởng đến sự ổn định công trạng trong khu, lúc đó chuyện này đối với bọn họ chẳng có bất kỳ liên hệ nào, đó là chuyện Trương Vĩ phải suy tính!
..
Buổi trưa, Trương Vĩ lần nữa mời Trình Hâm ăn cơm, địa điểm vẫn là quán món cay Tứ Xuyên lần trước, thứ nhất là để cảm ơn, hai là thương lượng một chút chuyện an bài công việc với Trình Hâm.
Từ quản lí khu vực xuống chức điếm trưởng, Trình Hâm trong lòng khó tránh khỏi có chút thất vọng, nhưng lời hứa của Trương Vĩ đối với hắn là ủng hộ cải cách trung gian môi giới, ít nhiều an ủi hắn một chút.
Ít nhất, Trương Vĩ không phải là người vong ân phụ nghĩa.
Xế chiều, hai người bàn bạc công việc chính thức, Trình Hâm mang những tư liệu, văn kiện được xử lý trong thời gian hắn làm quản lý khu vực, đều tự tay chuyển giao cho Trương Vĩ.
Sau khi bàn giao xong công việc choTrương Vĩ , Trình Hâm xin phép về nhà nghỉ ngơi, ngày mai trực tiếp đi môn điếm Nhã Uyển báo cáo, chức vụ Trương Vĩ an bài cho Trình Hâm, chính là điếm trưởng tổ một môn điếm Nhã Uyển.
Bảy giờ tối, một đôi nam nữ đi ra Phong Độ Bách Lâm môn điếm, lái một chiếc limousine trắng, vội vã đuổi theo…
- – – – – oOo- – – – –