Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 559: Khó khăn và Lo lắng (2)

- Trương quản lý, bây giờ còn đang trong cửa hàng không?

- Trương quản lý, vừa rồi đã mời chúng tôi đi ăn cơm, hiện tại đang lái xe về cửa hàng đó.

Tiểu Điền nói.

- Trương quản lý, có nói gì không, tìm tôi có chuyện gì không?

Lưu Chấn Quốc thử dò xét.

- Cái này thì không? Nhìn dường như không có mục đích gì, cái chính là muốn làm quen với mọi người.

Tiểu Điền nói.

- Làm quen?

Lưu Chấn Quốc lập lại một lần, trong giọng nói có chút bất ngờ, Trương Vĩ vừa mới đến khu Hải Tử Loan làm quản lí khu vực, chỉ sợ Phong Độ Bách Lâm môn điếm còn chưa hiểu rõ, vì sao lại chạy đến cửa hàng mình dò xét rồi.

- Chẳng lẽ, Trương Vĩ muốn lấy lòng mình?

Lưu Chấn Quốc nghĩ đến đây, không khỏi cười lạnh một tiếng, hắn và Trương Vĩ đấu với nhau quá cương rồi, hai người căn bản không còn có chỗ trống để hòa giải.

- Lúc hắn mời mọi người ăn cơm, đã nói những gì?

Lưu Chấn Quốc hỏi.

- Hắn nói có một chỗ trống chức vị điếm trưởng, hỏi nghiệp vụ viên trong cửa hàng chúng ta, có ai hứng thú cạnh tranh hay không?

- Chức vị điếm trưởng trống chỗ.

Sau khi nghe Tiểu Điền nói, Lưu Chấn Quốc trên mặt lộ ra vẻ hồ nghi.

- Hắn nói cho ngươi biết, người nào tạm rời cương vị điếm trưởng không?

- Không có nói.

Tiểu Điền đáp.

- Chuyện này tôi biết rồi, tôi hiện tại có tí việc, nói chuyện sau nha.

Sau khi Lưu Chấn Quốc cúp điện thoại, nhanh chóng đón xe taxi, đi về cửa hàng.

Trương Vĩ không có liên lạc trước với Lưu Chấn Quốc, liền chạy tới cửa hàng, nói có một điếm trưởng đang chuẩn bị tạm rời cương vị công tác, khiến cho nghiệp vụ viên trong điểm của hắn cạnh tranh chức vị điếm trưởng, điều này không phải là không coi trọng Lưu Chấn Quốc sao.

- Sự phụ, anh lái nhanh một chút.

Lưu Chấn Quốc thúc một tiếng, muốn phải chạy về cửa hàng Điềm Thủy Viên, để dò xét mục đích của Trương Vĩ là như thế nào.

Lưu Chấn Quốc không ngừng thúc giục, xe taxi chạy rất nhanh về cửa hàng, sau khi thanh toán tiền taxi, Lưu Chấn Quốc vội vàng đi vào trong cửa hàng, mới vừa bước vào cửa đại sảnh cửa hàng, liền thấy Trương Vĩ ngồi ở ghế sa ***, lập tức đổi lại một bộ khuôn mặt tươi cười, nghênh đón.

- Trương quản lý, thật xin lỗi, buổi trưa tôi có chuyện đi ra ngoài, khiến cho anh đợi lâu.

- Lưu điếm trưởng đã trở về.

Trương Vĩ buông tờ báo trong tay xuống, ngẩng đầu lên, cười nói:

- Người không biết không có tội, mời ngồi .

-cảm ơn nhiều, Trương quản lý.

Thấy được Trương Vĩ ngồi ở trên ghế sa ***, giống người chủ bảo hắn ngồi, Lưu Chấn Quốc trong lòng không khỏi sinh ra cảm giác uất ức.

So sánh tuổi tác thì Trương Vĩ ít hơn Lưu Chấn Quốc, trong lúc hắn làm điếm trưởng công ty thì Trương Vĩ thậm chí còn chưa làm ở công ty, nhưng bây giờ Trương Vĩ trở thành quản lí khu vực, còn hắn vẫn còn dậm chân tại chỗ.

- Trương quản lý, anh tới của hàng có chuyện gì hay không?

Sau khi Lưu Chấn Quốc ngồi xuống trên ghế sa ***, trực tiếp hỏi.

- Không có gì chuyện gì đặc biệt, tôi muốn làm quên với các nghiệp vụ viên một chút, tìm hiểu tình hình của cửa hàng thôi.

Trương Vĩ không xem chuyện này là quan trọng.

- Vậy à, thì ra là như vậy.

Lưu Chấn Quốc lên tiếng, xoay chuyển đề tài câu chuyện, nghi ngờ nói:

- Tôi vừa rồi nghe nghiệp vụ viên nói, trong khu của chúng ta có một chỗ trống ở chức vị điếm trưởng, không biết là vị điếm trưởng nào tạm rời cương vị công tác vậy?

Sau khi nghe Lưu Chấn Quốc chủ động nhắc tới chuyện này, ánh mắt Trương Vĩ có chút nghiền ngẫm, nở nụ cười.

- Lưu điếm trưởng nắm bắt thông tin nhanh thật đó, anh có nghe tin tức gì nữa không?

- Chuyện này, tôi thật đúng là không có nghe nói.

Lưu Chấn Quốc thành khẩn lắc đầu.

Lưu Chấn Quốc bên ngoài mặt tỏ ra như không có chuyện gì xảy ra, nhưng trong lòng ngầm tự suy đoán:

- Trương Vĩ biết có người tạm rời cương vị công tác, chẳng lẽ là Vương Chấn cùng Tô Ngưng đã nói trước?

Thấy được trong mắt Lưu Chấn Quốc lóe lên ánh sáng vàng, Trương Vĩ thi triển Độc Tâm Thuật, theo dõi ý nghĩ của Lưu Chấn Quốc, khóe miệng co quắp lại một chút, thầm nói:

- Má nó, Vương Chấn cùng Tô Ngưng cũng muốn rời khỏi cương vị công tác sao? Chẳng lẽ ba người này đều thương lượng xong rồi sao? Chẳng phải là muốn cho ta vào đường cùng sao?

Ba điếm trưởng có năng lực mạnh nhất trong khu Hải Tử Loan, chính là Trương Vĩ, Tô Ngưng và Lưu Chấn Quốc, hiện tại Trương Vĩ làm tới chức vị quản lí khu vực, còn Lưu Chấn Quốc và Tô Ngưng muốn nghỉ việc, thành tích của cửa hàng chắc chắn sẽ giảm sút.

Càng trọng yếu hơn là ba điếm trưởng cùng nghỉ một lúc, khẳng định sẽ mang dẫn theo rất nhiều nghiệp vụ viên, như vậy sẽ ảnh hưởng rất lớn đến sự ổn định của khu Hải Tử Loan, Trương Vĩ không hi vọng tình huống xấu như vậy sẽ xảy ra, hơn nữa không muốn trở thành Trình Hâm thứ hai.

- Reng reng reng…

Đúng lúc này, điện thoại di động của Trương Vĩ vang lên, hắn lấy điện thoại di động từ trong túi lấy ra, nhìn trên màn ảnh của điện thoại, thấy số điện thoại của Trần Khôn.

Trương Vĩ nhìn Lưu Chấn Quốc gật đầu, rồi sau đó đứng dậy, đi ra phía ngoài cửa hàng, bấm nút trả lời.

- Trần Khôn, anh tìm tôi có chuyện gì không?

- Trương tổng, Vương Hỉ Hỉ cùng bốn nghiệp vụ viên còn lại đã cùng nhau nghỉ việc rồi!

- – – – – oOo- – – – –

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free