Phòng Thuật (Dịch) - Chương 571: Giết gà dọa khỉ (2)
Nếu như thủ đoạn quá kịch liệt, hoặc là trực tiếp xa thải Lưu Chấn Quốc, nghiệp vụ viên ở môn điếm Điềm Thủy Viên sẽ không có cảm giác an toàn, sợ Trương Vĩ sau khi thu về sẽ tính sổ với họ, ngược lại sẽ khiến cho nhiều nghiệp vụ viên nghỉ việc.
Cũng giống như, bệnh lâu không thế dùng mãnh dược, mà cần phải điều trị từ từ.
Nhưng mà, tình huống ở cửa hàng Nhã Uyển lại không như vậy, Trương Vĩ cùng nghiệp vụ viên tổ Tô Ngưng rất quen thuộc, mọi người đều cùng làm việc trong điếm, nhất định sẽ có sự tín nhiệm lẫn nhau, bọn họ cũng biết Trương Vĩ như thế nào, nên đối với Trương Vĩ không có cảm giác xa lạ, ngăn cách.
Trương Vĩ chỉ cần một lý do hợp lý, khiến Lưu Tử Kỳ cùng những người trong tổ phối hợp. Lợi dụng thân phận quản lý khu vực của bản thân mình, để có thế lôi kéo một phần nghiệp vụ viên ở lại. Mà mục đích giết gà dọa khỉ của hắn cũng xem như đã đạt được rồi.
Một lát sau, Trương Vĩ rời phòng làm việc của mình, quét mắt nhìn một cái xung quanh Nhã Uyển môn điếm, trong đại sảnh Nhã Uyển chỉ còn người của tổ một, những nghiệp vụ viên của tổ hai đều ngồi trong phòng họp.
Trong phòng họp, những nghiệp vụ viên của tổ hai đều đang thấp giọng nghị luận, Tô Ngưng hiện tại không có trong điếm, Trương Vĩ lại bỏ qua Tô Ngưng chỉ gọi bọn họ đến họp. Mỗi việc liên tưởng đến chuyện Tô Ngưng muốn chuyển đi nơi khác, trong lòng họ đều đã tỏ ra bất an.
- Trương quản lý!
- Quản lý.
Thấy Trương Vĩ đi vào phòng họp, mấy nghiệp vụ viên đều ngừng nghị luận, quay đầu chào hỏi.
- Ừ, gọi mọi người vào phòng họp, là muốn nói với mọi người chút chuyện.
Trương Vĩ ngồi xuống chính giữa hết sức hào sảng khí phái, đi thẳng vào vấn đề chính:
- Chuyện Tô điếm trưởng cần phải đổi đi nơi khác. Mọi người đều đã biết rồi chứ!
Lời nói của Trương Vĩ vừa ra khỏi miệng, phòng họp càng thêm tĩnh lặng, mọi người bắt đầu nhìn nhau, không ai nghĩ câu nói đầu tiên của Trương Vĩ, lại ném ra như một quả tạc đạn, mọi người đều không biết nên trả lời như thế nào.
Có đôi khi đi họp giống như là âu yếm. Lúc đầu vui vẻ dĩ nhiên sẽ càng thêm hòa hài, nhưng mà, ngẫu nhiên nói thẳng như thế này, cũng không thế tưởng tượng được hiệu quả thế nào.
Mà bây giờ, Trương Vĩ cần chính là thứ hiệu quả này!
- Cộc cộc…
Trương Vĩ trên mặt lộ ra vẻ tươi cười. Gõ bàn một cái, hấp dẫn ánh mắt mọi người:
- Tôi chính là nói chuyện tâm tình với các người, mỗi người đều khẩn trương như vậy làm gì?
- Mọi người muốn đi cùng Tô điếm trưởng, tôi không ngăn, mọi người muốn lưu lại, tôi cũng sẽ không bạc đãi mọi người, cũng không nên có bất kỳ gánh nặng gì trong lòng, chủ yếu vẫn là căn cứ tình hình thực tế của mình.
Trương Vĩ nói hết sức thân thiết.
Dừng lại một lát, vẫn không có người nào nói chuyện, Trương Vĩ tiếp tục.
- Chúng ta làm việc với nhau thời gian dài như vậy, tôi là người thế nào, mọi người đều hiểu, có ý kiến gì có thế nói ra.
- Trương quản lý, nếu như chúng tôi muốn ở lại, thì chúng tôi sẽ có điếm trưởng mới sao?
Phương Văn Quân hỏi.
Phương Văn Quân nói vấn đề này, cũng là điều mọi người quan tâm, ở môn điếm Nhã Uyển làm lâu như vậy, nghiệp vụ viên cũng không muốn tùy tiện rời đi.
Nhưng mà, bọn họ lo lắng hơn chính là điếm trưởng mới đến, sẽ kỳ thị những nghiệp vụ viên như bọn họ, hoặc là không có năng lực lãnh đạo bọn họ kiếm tiền.
- Về điểm này, tôi cũng đã suy tính cho mọi người, sẽ không có điếm trưởng từ trên trời rơi xuống, để mọi người bị kẹp bệnh phù chân, mà là đề bạt người trong nội bộ, để Lưu Tử Kỳ làm điếm trưởng của tổ hai!
Trương Vĩ chỉ chỉ Lưu Tử Kỳ bên cạnh.
Sau khi nghe được lời nói của Trương Vĩ, mọi người đều đưa mắt nhìn về phía Lưu Tử Kỳ, cũng không ai dị nghị, Lưu Tử Kỳ bình thường tuy có chút tùy tiện, nhưng quan hệ với nghiệp vụ viên cũng không tệ, hơn nữa năng lực nghiệp vụ của bản thân rất mạnh, vốn chính là người được chọn làm điếm trưởng dự bị.
- Tóm lại chỉ có một câu, cho dù Tô điếm trưởng không đổi đi nơi khác, thì trong tổ cũng sẽ không có biến động nhiều, mọi người chỉ cần an tâm công tác là được, có chuyện gì có thế trực tiếp tìm tôi, không nên có bất kỳ gánh nặng gì trong lòng.
Trương Vĩ cười một cái rồi tiếp tục nói:
- Hơn nữa, Tô điếm trưởng sớm muộn gì cũng sẽ tấn thăng chức quản lí khu vực, đến lúc đó, mọi người còn có thế tiếp tục đi theo cô ấy sao!
Trương Vĩ câu nói này, đã điểm trúng lòng của mọi người, Tô Ngưng tại sao rời khỏi khu Hải Tử Loan, nghiệp vụ viên lại không rõ sao, đơn giản chính là muốn làm quản lý khu vực.
Nếu như, bọn họ đi theo Tô Ngưng đến khu khác, Tô Ngưng được như ý nguyện lên làm quản lý khu vực, như vậy bọn họ vẫn là nên đổi một điếm trưởng khác, vạn nhất nếu là một người từ trên trời rơi xuống như Trình Hâm, thì không thế tốt bằng một người bọn họ đã hiểu rõ như Lưu Tử Kỳ!
- Được rồi, đừng bày ra vẻ mặt như đưa đám vậy, điện thoại của tôi mọi người đều biết, có chuyện gì trực tiếp gọi điện thoại cho tôi là được.
Sau khi nói xong, Trương Vĩ xoay người đi ra khỏi phòng họp, lời nên nói hắn cũng đã nói hết, còn lại là tự bản thân những nghiệp vụ viên này suy tính.
- BA~ BA~...
Trương Vĩ sau khi đi ra phòng họp, thấy nghiệp vụ viên của tổ mình, bộ dạng trầm lặng, chân mày nhíu thành chữ Sơn, liền vỗ tay một cái:
- Qua thời gian ngủ trưa rồi, sao mọi người lại bày ra bộ dạng như vậy, mọi người nếu ai có việc gì, đi theo tôi đến phòng làm việc nói chuyện riêng một chút!
- Trương quản lý, tôi có việc cần phải nói cùng anh!
- Quản lí.
Trương Vĩ tiếng nói vừa dứt, Lý Lâm cùng Trình Hâm hai người lên tiếng nói.
Mà Quách Bân, Lý Hiểu Phương, Vương Kiến Phát cũng đứng dậy!
Thấy một tổ năm người muốn cùng mình nói chuyện, Trương Vĩ khóe miệng co giật một chút, thầm nói:
- Móa nó, đây là muốn. Tạo phản hay sao!