Phòng Thuật (Dịch) - Chương 581: Lời đồn (2)
-cảm ơn anh, Trần quản lí.
Vương Chấn nói.
- Không cần khách khí.
Trần Hải lắc lắc cánh tay mập, lơ đễnh nói.
- Trần quản lí, chuyện lương căn bản chúng ta nói lần trước, không biết quý công ty có đồng ý hay không?
Vương Chấn đi thẳng vào vấn đề.
Lúc đàm phán, bình thường bên nào nói vấn đề chính trước, chứng minh bên đó đang rất sốt ruột, ít nhiều cũng sẽ tỏ ra yếu thế, nhưng mà, hiện tại Vương Chấn không có lựa chọn, cũng không có quyền tự cao tự đại, chỉ có thế hạ thấp mình một chút.
- Ôi chao ôi!!!, không được đâu! Tổng giám không đồng ý, tôi cũng không có biện pháp.
Trần Hải lắc khuôn mặt mập mạp, thở dài một cái.
Lương căn bản của nghiệp vụ viên ở công ty môi giới, cũng không phải là bất biến, năng lực càng mạnh, ký hợp đồng càng nhiều, cấp bậc càng cao, thì lương căn bản của nghiệp vụ viên cũng sẽ tăng lên.
Tỷ như, nghiệp vụ viên ở Nhã Uyển môn điếm của Công ty Trung Thông, Lý Lâm thuộc loại nhân viên môi giới cao cấp, Quách Bân thuộc loại nhân viên môi giới bình thường, Văn Phương thì thuộc loại nhân viên môi giới thực tập.
Giống như, khi vượt qua kỳ hạn ba tháng, nếu như có thế hoàn thành khảo hạch của công ty, như vậy thì có thế từ nhân viên kiến tập, trở thành nhân viên môi giới bình thường, lương căn bản cũng sẽ tăng theo.
- Trần tổng, những nghiệp vụ viên tôi mang đến, đều là những người theo tôi thời gian dài có kinh nghiệm dày dặn, về phương diện năng lực cũng tuyệt đối không có vấn đề.
Vương Chấn mang nghiệp vụ viên trong tổ đi làm nơi khác, vì đề cao năng lực của nghiệp vụ viên, nên cũng muốn tranh thủ lương căn bản cho họ cao một chút, ít nhất cũng phải cao hơn cấp bậc của nhân viên kiến tập.
- Vương điếm trưởng, vấn đề lương căn bản chúng ta không nói nữa, tôi còn có một chuyện khác, muốn hỏi cậu một chút.
Trần Hải xoay chuyển đề tài câu chuyện.
- Trần quản lí, có vấn đề gì, cứ việc hỏi.
- Tôi nghe nói, mọi người từ công ty khác đến công ty Trung Thông làm việc, bây giờ còn chưa được nửa tháng, tại sao lại rời khỏi công ty Trung Thông.
Trần Hải hỏi.
- Ah, Công ty Trung Thông thay quản lý khu vực, quản lý khu vực vừa mới nhậm chức, trước kia cùng tôi có chút mâu thuẫn.
Vương Chấn thành thật nói.
- Ah, thì ra là như vậy.
Trần Hải gật đầu cười cười, nhưng trong mắt lại lóe lên một chút vẻ khác thường.
Tối hôm qua, Trần Hải nghe một vài tin đồn, Vương Chấn sở dĩ muốn bỏ Công ty Trung Thông đi ăn máng khác, là bởi vì bị công ty bắt quả tang môi giới ký hợp đồng riêng, quản lý khu vực mới nhậm chức đang chuẩn bị sa thải hắn, cho nên mới phải tìm đến công ty khác xin việc.
Vương Chấn danh tiếng vốn không tốt, Trần Hải cũng là thấy năng lực của hắn không tệ, lại có một đám nghiệp vụ viên đi theo, nên mới chuẩn bị tiếp nhận tổ hắn, nhưng hiện tại lại truyền ra việc hắn môi giới ký hợp đồng riêng, điều này làm cho Trần Hải trong lòng càng không có lòng tin.
Nếu như, chuyện Vương Chấn môi giới ký hợp đồng riêng là thật, hơn nữa, làm ở công ty Thế Kỷ nửa tháng, lại bỏ công ty của hắn đi làm nơi khác, như vậy chỉ khiến bản thân hắn rước thêm phiền toái, nên không thu nhận thì tốt hơn.
Trần Hải cân nhắc một phen, vẫn quyết định không tiếp nhận Vương Chấn, đi tiếp nhận một người vì môi giới ký hợp đồng riêng mà bị khai trừ khỏi tổ, đối với danh tiếng công ty nhất định sẽ có ảnh hưởng.
Tiếp tục cuộc đàm phán, Trần Hải bắt đầu nhìn trái phải mà nói, nhưng lại không đề cập chút gì đến chuyện chính, mặc dù không trực tiếp cự tuyệt Vương Chấn, nhưng Vương Chấn cũng là một người tinh khôn, sao lại có thế nhìn không ra vấn đề trong đó.
Cuối cùng, Vương Chấn ủ rủ âu sầu rời khỏi công ty Thế Kỷ, khập khễnh trở về môn điếm, trong lòng cảm thấy uất ức dị thường, không biết tại sao trong vòng một ngày, lại bị hai công ty cùng lúc cự tuyệt.
- Vương ca, mọi chuyện thế nào rồi ?
Thấy Vương Chấn đi vào cửa môn điếm, Vương Oánh nhanh chóng nghênh đón.
- Vương ca, tên Trần mập ở công ty Thế Kỷ kia, định cho chúng ta bao nhiêu lương ?
Một người mặt rỗ, vừa lùn vừa mập, cũng xông đến hỏi.
- Vương ca, Trần Hải cho chúng ta làm ở môn điếm nào!
Những nghiệp vụ viên khác cũng vây quanh.
- Trần Hải bên kia tạm thời không có tiến triển, nên làm gì, đã làm gì, chờ bên kia hắn có tin tức, tôi sẽ nói với mọi người.
Vương Chấn phất tay áo, không cho phép hoài nghi.
- Được rồi, mọi người tất cả giải tán đi, cho dù chúng ta làm ở công ty nào, khách hàng trong tay cũng không thế đánh mất, Vương ca cũng nhất định sẽ vì mọi người mà suy tính chu toàn.
Vương Oánh trên mặt cố nặn ra vẻ tươi cười, trấn an mọi người một tiếng.
Chờ sau khi nghiệp vụ viên giải tán hết, Vương Chấn khập khễnh đi đến phòng làm việc, Vương Oánh cũng đi theo sát:
- Vương ca, có phải là mọi chuyện không thuận lợi?
- Ừ, xem ra, Trần Hải cũng không muốn tiếp nhận chúng ta.
Vương Chấn có chút bất đắc dĩ nói, hắn trước kia danh tiếng thúi quá, rất nhiều công ty đều bị hắn đắc tội, bây giờ muốn tìm nơi làm việc khác cũng không dễ dàng gì.
- Vương ca, Tiểu Bàn Kim Thiên hôm nay nghe được một tin tức, không biết hai công ty môi giới kia cự tuyệt chúng ta, có phải có liên quan đến tin này không?
Vương Oánh thấp giọng.
- Tin tức gì?
- Có tin đồn nói, bởi vì tổ chúng ta môi giới ký hợp đồng riêng, nên quản lý khu vực mới khai trừ chúng ta, vì vậy anh mới vội vã rời công ty đi xin việc ở nơi khác.
Vương Oánh nói.
- Móa nó, đây là tin đồn của người nào vậy, không phải muốn hại lão tử sao!
Vương Chấn lập tức nóng nảy, không một công ty nào nguyện ý tiếp nhận, bởi vì môi giới ký hợp đồng riêng bị khai trừ khỏi tổ, đây chẳng phải là hiệu triệu nhân viên môi giới ký hợp đồng riêng hay sao?