Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 677: Kết minh (2)

Sau khi hai người đi vào thang máy, Vệ phu nhân có chút nghi ngờ.

- Em biết cái gì?

Vệ Trường Minh hừ lạnh một tiếng, trong lòng lại có chút bất đắc dĩ, sau lưng Trương Vĩ có thế lực cường đại, trong tay lại nắm thóp yếu điểm của hắn, hắn không cùng Trương Vĩ kết bằng hữu, thật chẳng lẽ để cá chết lưới rách hay sao?

..

Sau khi tiễn Vệ Trường Minh, Trương Vĩ cũng thở phào nhẹ nhõm, hắn làm như vậy cũng mạo hiểm một chút, nhưng hắn không làm thế cũng không còn cách nào, muốn thu được ích lợi thật lớn, sao lại ngại gió to nguy hiểm?

Trương Vĩ ngồi ở ghế sa *** trong phòng khách, chỉnh sửa lại suy nghĩ torng đầu một chút, rồi sau đó lấy điện thoại của mình ra, từ người danh bạ tìm số Trương Văn Viễn.

- Xin chào, Trương Vĩ, vì sao đã trễ thế như vậy, còn gọi điện thoại cho tôi?

Trương Văn Viễn có chút nghi ngờ.

Trương Văn Viễn đang công tác ở cục công an Bảo Thành, bạn gái của hắn tên là Lý Vân, Lý Vân có phụ thân là cảnh sát phân khu Bắc Kinh. Cục phó cục trưởng, vì thế hai người không phải ngẫu nhiên gọi điện.

- Trương đội trưởng, anh đây không phải là sắp kết hôn rồi sao? Muốn gọi cho anh, xem có thế giúp gì được không.

Trương Vĩ cười nói.

-cảm ơn nhiều, không cần làm phiền anh rồi, có ba mẹ tôi cùng Lý Vân thu xếp là được rồi.

Trương Văn Viễn nói.

- Được, vậy tôi sẽ chờ uống rượu mừng của hai người

- Ngày kia tôi trở về Bắc Kinh một chuyến, đến lúc đó gửi thiệp cưới cho anh.

Trương Văn Viễn cười.

- Đúng rồi, việc công tác của anh hiện tại ra sao? Khi kết hôn sẽ sống riêng ở hai nơi chứ?

Trương Vĩ hỏi.

- Tôi vốn còn muốn lưu lại Bảo Thành, nhưng mà, Lý Vân không muốn cho tôi được triệu hồi.

- Anh vẫn là nên đến đến công tác ở đội cảnh sát hình sự.

- Hẳn là, nhưng mà tạm thời cũng chỉ có thế sắp xếp một chức quan nhàn hạ.

Trương Văn Viễn có chút bất đắc dĩ.

- Tôi nói Văn Viễn huynh, cha vợ tương lai của anh dù gì cũng là phó cục trưởng, sao lại an bài cho anh một chức quan nhàn hạ?

- Lão đệ, cơ chế bên trong không thế so với bên anh được, chúng ta đều là nước sông nước giếng, mỗi một củ cà rốt đều có một cái lổ mà thôi. Tôi nghĩ nếu muốn điều về để nhậm chức mới, thì cũng phải có chỗ trống mới được nha.

Trương Văn Viễn cười khổ, từ vùng khác điều đến Bắc Kinh, đâu dễ như vậy.

Trương Văn Viễn đã là cấp chính khoa rồi, chức vụ trong đội cảnh sát hình sự chỉ có mấy vị trí như vậy, cho dù cha vợ của hắn có năng lượng lớn hơn nữa, cũng không thế vì đề bạt con rễ mà bất ngờ giáng chức người khác được.

- Văn Viễn huynh, nếu như có chỗ trống trong sở trưởng khu, với cấp bậc của anh có đủ lên hay không.

- Có thế, là người nào ở Bắc Kinh?

Trương Văn Viễn hung phấn hỏi.

- Khu Long Tỉnh Loan.

- Khu Long Tỉnh Loan?

Trương Văn Viễn chần chờ một lát, nghi ngờ nói:

- Không thế nào đâu, khu Long Tỉnh Loan cũng là khu vực do ba Lý Vân quản lý, nếu như có vị trí trống thì đã biết?

- Văn Viễn huynh, tôi nói với anh để anh chuẩn bị, anh chú ý thêm vị trí này, nói không chừng sẽ có thu hoạch bất ngờ.

- Tốt, Trương lão đệ có lòng rồi,cảm ơn huynh đệ trước.

Trương Văn Viễn lên tiếng, lại cùng Trương Vĩ nói chuyện phiếm mấy câu, sau đó mới cúp điện thoại.

Sau khi nghe được tin tức của Trương Vĩ, Trương Văn Viễn thật là có điểm động tâm, tuy rằng đồn công an không thế so sánh hình cảnh đội, nhưng mà, sở trưởng đồn công an dù gì thì cũng là sếp, ít nhất so với chức quan nhàn hạ cũng dễ thăng chức hơn.

Sauk hi nghĩ đến đây, Trương Văn Viễn lại cầm điện thoại di động lên, bấm số cha vợ.

Ngày hôm sau, Trương Vĩ chạy tới môn điếm Phong Độ Bách Lâm, cũng không lâu lắm liền dẫn theo Lưu Thành ra ngoài, hiện tại đã xử lý xong chuyện Vệ khu trưởng, coi như là bớt đi một tai họa ngầm trong lòng, nên xử lý chuyện khác một chút.

Hợp đồng của Lỗ Bình sắp xong, nhưng mà, việc của Long đại sư lại không giải quyết, nếu như không trao đổi trước với ông ta, lỡ như đối phương nói bậy, như vậy Lỗ Bình cũng không có cơ hội mua nhà.

Lỗ Bình lợi dụng ghi chéo ở Xa Quán Sở, đã biết địa chỉ Long đại sự, sống tại một căn nhà trệt ngoại thành, vị trí này thuộc Thành Trung thôn, nơi này là nơi ở của nhiều nông dân.

Sau khi Trương Vĩ cùng Lưu Thành lái xe tới, lại hỏi thăm cư dân phụ cận, mới tìm được đại chỉ Long đại sư, là một ngôi nhà nhỏ, căn nhà xem ra có chút rách nát.

- Cộc cộc…

Trương Vĩ gõ cửa hai cái, một lát sau mới có người nói to lên:

- Mời vào!

Trương Vĩ đẩy cửa đi vào, sàn được lót gạch đá cửa hàng, quét sạch thật ra thì vô cùng sạch sẽ, phía tây có là căn phòng ba gian kiểu xưa, đứng ở cửa lớn có một nam nhân tầm 50 tuổi.

Nam tử này mặc trường bào, dưới chân mang một đôi giày bằng vải, thần tình trên mặt có chút nghiêm túc, mang một kính đen, còn có một chòm râu dê, chính là Long đại sư gặp lần trước.

- Long đại sư, người khỏe.

Trương Vĩ chắp tay.

- Xin hỏi, hai vị tiên sinh là coi bói, hay là xem phong thủy?

Long đại sư vuốt vuốt râu, đánh giá hai người một cái.

- Long đại sự, chúng tôi là đến xem phong thủy.

Thấy được Long đại sư không nhận ra mình, Trương Vĩ cười một cái.

Lần trước gặp mặt Long đại sư là nhân vật chính, hơn nữa trang phục của y lại độc đáo, tự nhiên là khiến cho Trương Vĩ cảm thấy ký ức hãy còn mới mẻ, với lại Trương Vĩ bất quá là đi theo xem nhà, Long đại sư đối với hắn ấn tượng cũng không sâu sắc.

- Mời hai vị vào trong nhà.

Long đại sư khách khí.

( )

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free